Mục Thần Ký

Chương 1657: Đạo Tổ và Phật Tổ. (2)

Chương 1657: Đạo Tổ và Phật Tổ. (2)Chương 1657: Đạo Tổ và Phật Tổ. (2)
Mồ hôi lạnh trên trán Mạnh Vân Quy túa ra, không dám nói lời nào.
Lão đạo chủ võ vai hắn, quay người bước ra khỏi điện phụ, chỉ để lại Mạnh Vân Quy chán nản ngồi tại chỗ.
Một lát sau, lão đạo chủ đến đại điện biệt cung làm bằng trúc nơi Dao Trì, cúi người nói với một vị lão đạo nhân:
- Đạo Tổ.
Lão đạo nhân kia chính là Đạo Tổ của Đạo Môn, đang hạ quân cờ, ngẩng đầu thong thả nói:
- Làm ổn thỏa rồi?
- Mạnh Vân Quy nắm chắc Thuật Số Tam Muội của Đạo Môn, kiến thức rất sâu, nhìn ra xu thế chuyển động chung của thiên hạ trong năm mươi năm sau. Lão đạo chủ Thiên Đình khen, nói:
- Chẳng qua ta đã để hắn biết được lợi hại, hắn sẽ giấu diếm mà không báo.
Đạo Tổ hạ cờ, cười nói:
- Nếu như hắn khăng khăng báo lên, vậy thì phải mời đại hòa thượng ra tay xóa bỏ kí ức của hắn một phen rồi.
Phía đối diện, kẻ chơi cờ với hắn chính là Đại Phạn Thiên Vương Phật. Hắn ha ha cười nói:
- Mạnh Vân Quy là kỳ tài của Đạo Môn, sau này có hy vọng trở thành Thiên Sư bậc nhất, hắn có thể nhìn ra thủ đoạn của Mục Thiên Tôn cũng không ngoài ý muốn. Nếu như các ngươi vẫn không yên tâm, ta có thể để hắn nằm mộng một phen, để hắn quên đi những việc trải qua lần này.
- Việc này thì không cần.
Đạo Tổ nhìn chằm chằm bàn cờ, đợi hắn hạ cờ, cười nói: - Hắn hiểu biết lợi hại, sẽ không báo cho mười Thiên Tôn. Hơn nữa, mười Thiên Tôn thật sự có tâm tư mưu nghịch, trước mắt bọn họ tu thành Thiên Đình, còn luyện thành Thần Khí Ngự Thiên Tôn, chắc chắn sẽ không đẩy Thiên Đế ra. Bọn họ muốn trở thành Thiên Đế chân chính cũng cần có một lý do để loại bỏ Thiên Đế, cho dù tên Thiên Đế này chỉ là một thứ đồ giả.
Đại Phạn Thiên Vương Phật nhìn chằm chằm bàn cờ, một lát sau, phất tay áo nói:
- Thua rồi, thua rồi! Thuật số của ngươi quá mạnh, ta không chơi lại ngươi!
Hắn nhìn đại điện biệt cung làm bằng trúc trong Dao Trì, cảm khái nói:
- Năm đó, đây là nơi Mục Thiên Tôn đợi Ngự Thiên Tôn truyền pháp. Mà Mục Thiên Tôn cũng ở nơi đây, truyên thân pháp khắp thiên hạ, lập nên công đức vô thượng. Thế nhưng hiện giờ Thần Ma đi đến nơi này tưởng nhớ công lao của hắn không nhiều lắm, cứ thế nơi này vắng vẻ thê lương, chỉ còn lại hai bộ xương già chúng ta chơi cờ ở đây.
Đạo Tổ đứng dậy, thấp giọng nói:
- Ta vẫn còn nhớ cảnh tượng Mục Thiên Tôn quay tròn trên la bàn của ta một phen, đến nay vẫn còn nhớ được Thần Lai Nhất Chỉ kia.
Đại Phạn Thiên Vương Phật cười nói:
- Ta vẫn còn nhớ cảnh tượng linh đan chất đầy bát của ta. Ta đòi linh đan chỉ vì để tu hành, ai ngờ hắn cho nhiều như vậy, hơn nữa còn không hề biết chỉ cần hai ba viên là được. Sau đó, ta đưa Vô Lượng Kiếp Kinh cho hắn, chẳng qua không biết bây giờ hắn đã lĩnh hội ra Thiên Cung Phật Đạo hay chưa.
Hai người nhìn nhau cười.
Mà vào lúc này, Tân Mục đi tới Tạo Phụ Thiên Cung thông qua cầu Linh Năng Đối Thiên. Thạch Kỳ La nghênh đón, cười nói:
- Mục Thiên Tôn dừng bước, có thể đi đến đến cung của ta một lát không?
Tân Mục tái mét mặt mũi, thật sự không muốn ở một mình với nàng chút nào. Hắn đang muốn từ chối, Thạch Kỳ La nắm lại siết nắm đấm to như ngọn núi nhỏ, xương ngón tay răng rắc vang lên.
Tần Mục chỉ có thể đi cùng nàng vào trong Thiên Cung, hai người ngồi xuống, Thạch Kỳ La thở dài nói:
- Mục Thiên Tôn, ai gia đã bị bại lộ, chỉ sợ mười Thiên Tôn đã biết thân phận của ai gia.
Tân Mục không nhịn được, cười nói:
- Vì sao nương nương lại tự xưng là ai gia?
Thạch Kỳ La u oán lườm hắn một cái, thương cảm nói:
- Ai gia đã mất trượng phu, mà trượng phu chuyển thế cũng bị các người trục xuất rồi, dĩ nhiên phải tự xưng ai gia. Mục Thiên Tôn, ngươi phải nghĩ biện pháp thay cho ai gia, nếu không chỉ sợ trong đại hội Thiên Minh lần này, mười Thiên Tôn sẽ cầm đao tế ai gial
Tân Mục nghiêm mặt nói:
- Tuy ta là minh chủ, nhưng cũng khó bảo toàn bản thân, lần này chỉ sợ ngay cả ta cũng phải...
Thạch Kỳ La nắm lấy tay hắn lắc tới lắc lui, suýt nữa lắc hắn đến vỡ vụn:
- Ngươi giúp ai gia một phen, ai gia lấy thân báo đáp...
- Dừng!
Sắc mặt Tân Mục nhanh chóng thay đổi, vội vàng nói:
- Để ta ngẫm lại... Ta nghĩ ra rồi, ngươi buông tay ra trước đãi
Thạch Kỳ La buông tay ra, Tân Mục xoa xoa xương cốt của mình. Lực tay của Thạch Kỳ La rất lớn, siết chặt đến mức xương hắn cũng sắp gấy luôn rồi.
- Nương nương cũng đâu phải là một tên mãng phu.
Tân Mục nói đến đây, liếc nhìn Thạch Kỳ La một cái, trong lòng thầm tự nhủ, dáng vẻ bây giờ của Thạch Kỳ La chính là một tên mãng phu. Hắn lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói:
- Lúc phong ấn Tổ Đình bị phá vỡ, nương nương không xuất hiện, cũng không để Thần Khí Ngự Thiên Tôn của mình đến. Vậy thì tại sao lúc mặt sau Tổ Đình xuất hiện, nương nương lại để Thần Khí Ngự Thiên Tôn của mình đến tranh giành địa bàn, biểu hiện cứ như một tên mãng phu vậy?
Thạch Kỳ La thở dài: - Ai gia không giành được mặt trước Tổ Đình, nếu giành sẽ lập tức bị người ta vây bắt, vả lại mặt trước Tổ Đình cũng không còn lại bao nhiêu của cải. Nhưng mặt sau Tổ Đình không thể coi thường được, không chỉ của cải nhiều hơn, mà còn có rất nhiều cự thú, cộng thêm cả một đại cao thủ như Long Hao này, không thể không giành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận