Mục Thần Ký

Chương 1788: Xóa bỏ hiềm khích lúc trước

Chương 1788: Xóa bỏ hiềm khích lúc trướcChương 1788: Xóa bỏ hiềm khích lúc trước
Điền Thục lắc đầu.
Đế Thanh cười giễu nói:
- Đúng là hạng người vô tình vô nghĩa.
- Đế Thanh là Bán Thần điển hình.
Thân thức Điền Thục dao động, nhỏ giọng nói với Tân Mục:
- Rất nhiều Bán Thần lúc trước đều tư duy như thế này. Bọn họ vênh vang đắc ý, coi trời bằng vung. Thời đại Khai Hoàng năm đó, khi Thiên Công ra lệnh cho Bán Thần của Huyền Đô đến giúp đỡ chúng ta, chúng ta cũng không chịu đựng được tính nết kì lạ của hắn và những Thần Chỉ Huyền Đô khác.
Tần Mục hiểu rất rõ cảm giác này.
Từ trước khi thời đại Long Hán bắt đầu, chủng tộc Bán Thần đã lấy các chủng tộc Hậu Thiên khác làm thức ăn. Đến thời đại Long Hán, cấp bậc nghiêm ngặt, Bán Thần được coi là chủng tộc đứng sau Cổ Thần, lại càng ăn trên ngồi trước, hơn nữa sinh ra đã cao cao tại thượng, cho nên đương nhiên có cảm giác hơn hẳn những kẻ cấp bậc thấp.
Có lẽ Đế Thanh là Bán Thần đời sau Tổ Thần Vương, cách dạy dỗ tạo nên tính nết này.
Hắn quan sát Đế Thanh. Hắn có thể nhìn ra bóng dáng của Thiên Công từ trên người Đế Thanh. Những nét giống nhau của Đế Thanh và Đế Dịch Nguyệt khá ít, chỉ có đôi môi và mũi là hơi giống.
Ánh mắt Đế Thanh đảo qua đám người Tân Mục, thấy cả bốn người đều che mặt, không khỏi cau mày.
Điền Thục cười nói:
- Thân phận bốn vị huynh đệ này hơi đặc biệt, không thể lộ diện.
- Nếu là thời đại bình thường, che mặt tiến vào Huyền Đô thì chắc chắn sẽ bị coi là kẻ địch, hiện tại có Thiên Đạo phân biệt được đâu là địch, đâu là bạn, có lẽ bốn vị này là bằng hữu.
Đế Thanh cười nói.
Tân Mục nhìn xung quanh, chỉ thấy rất nhiều con cái của Bán Thần chơi đùa trong thành, cau mày nói:
- Đế Thanh, tại sao trong Thiên Phương Thành vẫn còn nữ nhân và trẻ nhỏ? Các ngươi nên lập tức đưa những đứa trẻ này đến Nguyên Giới. Thiên Phương Thành chắc chắn không chịu nổi, giữ lại nữ nhân và trẻ nhỏ thì chẳng khác nào tìm đường chất!
- Thiên Phương Thành không thể bị công phá, ngay cả cổng thành mà đại quân Thần Ma Thiên Đình cũng không thể đánh vào được. Đế Thanh cau mày nói:
- Người tập hợp trong thành càng nhiều thì Thiên Đạo càng mạnh, nữ nhân và trẻ nhỏ ở lại trong thành có thể tăng cường sức mạnh của Thiên Đạo! Ngươi không hiểu hướng của Thiên Đạo, ta không tính toán với ngươi, nhưng lần sau không được ăn nói linh tỉnh, nhiễu loạn lòng quân, nếu không thì đừng trách quân pháp vô tình.
Hắn nhìn về phía Điền Thục, sắc mặt trầm xuống, nói:
- Minh Đô Thiên Vương, ngươi tới trợ trận rất tốt, nhưng tốt nhất ngươi nên bản lý đám bằng hữu của ngươi đi, đừng nhiễu loạn lòng quân.
Điền Thục lặng lẽ giật vạt áo Tân Mục, cười ha hả nói:
- Yên tâm, yên tâm, bọn ta sẽ không nói lung tung, bọn ta vẫn chờ ngươi chia công lao cho bọn ta đây. Nhưng mà nữ nhân và trẻ nhỏ tập trung ở trong thành thật sự có tác dụng à?
Vẻ nghiêm túc trên mặt Đế Thanh biến mất, cười nói:
- Đây là điểm kì diệu của Thiên Đạo Huyền Đô. Bây giờ không giống ngày xưa, Thiên Đạo hiện tại bảo vệ Huyền Đô, số lượng sinh linh tập trung ở nơi nào càng nhiều thì Thiên Đạo càng hùng mạnh. Sở dĩ sức mạnh Thiện Đạo của Thiên Phương Thành bọn ta mạnh mẽ như vậy chính là bởi vì nơi này tập trung rất nhiều Thần Ma Huyền Đô, nhưng số lượng Thần Ma có vẻ ít, cho nên dân chúng Huyền Đô đều muốn tới đây tập trung.
Hắn nhìn đám người Tần Mục, nói:
- Có thể sinh sống trong Huyền Đô đều là chủng tộc Bán Thần, thần quốc ở khắp nơi này không có Nhân tộc và các sinh linh Hậu Thiên khác.
Điền Thục cười xòa nói: - Đúng, Nhân tộc và các sinh linh Hậu Thiên khác của bọn ta không xứng đáng được sống trong Huyền Đô, lúc trước ngươi đã từng nói như vậy.
Đế Thanh vội vàng nói:
-Ta không hề có ý đó. Nhưng vì bảo đảm huyết thống tinh thuần của Huyền Đô, cho nên ta đã cấm sinh linh Hậu Thiên bước vào Huyền Đô, chứ không phải kỳ thị các ngươi. Hiện tại, tuy Bán Thiên Phương Thành nhiều, nhưng còn chưa đủ, cho nên ta lệnh cho Thái Dương Thủ, Nguyệt Lượng Thủ và Tinh Quân các nơi di chuyển càng nhiều Bán Thần chư thiên tới càng tốt, cùng bảo vệ Thiên Phương, tăng cường sức mạnh Thiên Đạo!
Điền Thục nghẹn họng giương mắt nhìn, đám người Tân Mục và đồ tể đều nhíu chặt lông mày.
Đế Thanh cười ha hả nói:
- Đến lúc đó, Thiên Phương Thành sẽ trở thành lực lượng khắc Thiên Tôn, đưa Thiên Tôn lên đoạn đầu đài!
Niềm tin của hắn cuộn trào, chỉ điểm giang sơn, tinh thần phấn chấn:
- Năm đó Thiên Công ra lệnh hạ giới bọn ta nâng đỡ Nhân tộc và các chủng tộc Hậu Thiên khác của các ngươi, thật ra ta vẫn luôn không vui. Không dựa vào sức mạnh chủng tộc Hậu Thiên của các ngươi, chỉ dựa vào sức mạnh Huyền Đô của ta cũng đủ để khinh thường chư thiên, ngang hàng với Thiên Đình! Năm đó, Thiên Vương có thể tới trợ trận, ta cũng rất vui vẻ.
Tân Mục lặng im trong phút chốc, nói:
- Đế Thanh, ngươi thật sự không thử nghĩ lại việc để những nữ nhân và trẻ nhỏ này rời đi ư? Nếu như Thiên Phương Thành bị phá, những mạng sống này...
Đế Thanh đột nhiên giận dữ, đổi sắc mặt, quát mọi người: - Đưa cái tên làm loạn lòng quân này lên thành lâu chém đầu răn đe dân chúng!
Điền Thục vội vàng ôm lấy hẳn, cười theo nói:
- Bớt giận, bớt giận! Tốt xấu gì bọn ta cũng là tới trợ trận, ở đâu có đạo lý vừa lên tới nơi đã giết chết đồng minh để tế cờ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận