Mục Thần Ký

Chương 1378: Khiêng quan tài

Chương 1378: Khiêng quan tàiChương 1378: Khiêng quan tài
Ở thời đại Xích Minh thì lại tỉnh thông về nguyên thần thể xác, tu luyện nguyên thần thể xác trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Thời đại Thượng Hoàng là thời đại đạo pháp thân thông thành công rực rỡ. Cường giả Đế Toạ xuất hiện nhiều nhất trong thời đại Thượng Hoàng, chỉ riêng Nguyên Giới đã có ít nhất ba mươi vị cường giả Đế Toạ.
Thời đại Khai Hoàng đã để lại rất nhiều trọng khí thần binh, chẳng hạn như Vô Ưu Hương, Vô Ưu Kiếm, thuyền Bỉ Ngạn. Thiên Công có được coi trọng nhất trong thời đại này.
Thời gian của thời đại Diên Khang trước mắt vẫn còn ngắn ngủi, không thịnh vượng như bốn thời đại trước.
Vùng đất Thái Hư, bởi vì chỉ có Hoả Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn trấn thủ, cho nên chiến sự giữa hai bên đã bước vào thế giằng co, đánh tiêu hao, hai bên xây dựng thành trì, tấn công lẫn nhau.
Bởi vì Hoả Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn phải đối diện với hai đại cường giả Khai Hoàng là Tần Nghiệp và Lãng Uyển Thần Vương, cho nên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cộng thêm vùng đất Thái Hư còn có U Đô Thái Hư. Tiểu Thổ Bá ở U Đô này là một chủ nhân không công bằng, cho nên không thể đánh chiếm U Đô Thái Hư, chỉ có thể tiêu hao.
Số lượng người của Tạo Vật Chủ của Vô Ưu Hương và thuyền Bỉ Ngạn không sánh được với Thiên Đình, nếu chấp nhận tiêu hao thì chắc hẳn Tân Nghiệp và Lãng Uyển sẽ không thể chịu nổi.
Thiên Âm Tử suất lĩnh đại quân Bắc Thiên và Minh Đô tiến vào Tiểu U Đô, chấn nhiếp Tân Phượng Thanh, chiến tuyến kéo dài đến tận U Đô Thái Hư. Mà ở vùng đất Thái Hư có thêm nhiều đại quân đông nghìn nghịt khắp nơi, ai nấy hạ doanh địa, tu luyện thành trì.
Tứ đại Thiên Sư và tứ đại Thiên Vương của Thiên Đình, mỗi người chỉ huy một nhánh đại quân, còn có Thiên Hà Thuỷ Sư dẫn nước của Thiên Hà để Thiên Hà xuống Thái Hư, tấn công từ đường thủy.
Thiên Hà tiến vào Thái Hư, việc vận chuyển vật tư dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng Thiên Đình vẫn cần trọng binh để trấn thủ Thiên Hà, sử dụng Thần Khí Tứ Đế mới chế tạo để trấn áp sự sụp đổ của hư không, tiêu tốn rất nhiều tài lực và sức người.
Cuộc chiến này đã bị kéo dài trong vài năm, hai bên tấn công lẫn nhau, giành nhau chiến thắng, chẳng qua khai chiến quy mô lớn đối với cả hai bên mà nói thì đều khó mà chịu nổi, quá nhiều thương vong.
Vì vậy, khai chiến quy mô lớn chỉ diễn ra trong hai năm đầu tiên, Tạo Vật Chủ của Thiên Đình, Vô Ưu Hương và Bỉ Ngạn Hư Không đều bị tổn thất rất lớn, tứ đại Thiên Sư của Thiên Đình bị Thiên Sư thần bí của đối phương khắc chế, tất cả toàn bộ mưu kế, trận pháp, tất cả đều bị đối phương phá vỡ.
Thậm chí ngay cả tính cách của các Thiên Sư, bên đối phương cũng nắm rõ như lòng bàn tay, cho dù là đối đầu trước mặt trận hay là tập kích bất ngờ chặn đứng quân nhu và lương thực đều không phải là đối thủ của người đó.
Mà Vô Ưu Hương và Bỉ Ngạn Hư Không chịu tổn thất về binh lực kém xa so với Thiên Đình. Thương Bình Ẩn bày binh bố trận quang minh chính đại, không bao giờ vòng vo quanh co, từ trước đến nay luôn luôn vây quét đối thủ bằng binh lực vượt trội nhất, nhưng cũng bởi vậy mà Vô Ưu Hướng và Bỉ Ngạn Hư Không cũng bị ngốn không ít binh lực. Mà Âm Thiên Tử tấn công U Đô Thái Hư, thậm chí còn tấn công vào câu Hư Không một lần, nếu không phải Tiểu Thổ Bá Tân Phượng Thanh mạnh mẽ chiến đấu, còn có con cháu Tân gia khiêng quan tài đến, liều mạng đánh nhau, nếu không sẽ hoàn toàn không còn cách nào có thể lấy lại U Đô Thái Hư!
Về sau, do mặt trận của hai bên đều bị kéo ra rất xa, cho nên chỉ có thể quấy rối ở quy mô nhỏ.
Vùng đất Thái Hư quá rộng lớn, biên cương vô tận, xây dựng thần thành, chế tạo cửa ải hiểm yếu là sự lựa chọn tất yếu của đôi bên.
Mà ở những khu vực khác không có thành trì quan ải sẽ là nơi tranh đấu của Thần Ma và Thần Thông Giả của đôi bên, thường có cả Thần Ma và Thần Thông Giả của hai bên lang thang, tìm giết đối thủ, lấy cơ hội để lập công. Lúc này, trọng tâm của cuộc tranh đấu giữa hai bên đã trở thành lĩnh vực thần thức vô thượng.
Với việc thân xác của Thái Đế và thân xác của các trưởng lão tộc trưởng các tộc của Tạo Vật Chủ đang ở nơi đó, cả hai bên đều rơi vào tình thế bắt buộc.
Chẳng qua lĩnh vực thần thức vô thượng vô cùng đáng sợ, cho dù ai bước vào đó đều sẽ bị đồng hóa, từ lập thể chuyển thành mặt phẳng, rồi thành một điểm, đạt đến trung tâm của lĩnh vực thần thức, ngay cả Thiên Tôn cũng sẽ bị thời không cố định đóng băng.
Do đó, mặc dù binh lực của cả hai bên đang để mắt đến lĩnh vực thần thức vô thượng, nhưng không ai dám tuỳ tiện bước chân vào.
Vào ngày này, gân một trăm lá cờ lớn phần phật được giương lên, đang kề sát mặt đất bay với tốc độ nhanh, lướt qua từ núi non sông hồ, cách lĩnh vực thần thức vô thượng không xa, gân trăm lá cờ này đột nhiên hạ xuống đất, trải dài bất động trên mặt đất, đồng hóa với mặt đất, nếu không nhìn kỹ sẽ hoàn toàn không thể tìm thấy những lá cờ lớn này.
Trên bầu trời, hàng chục vị Thần Ma của Vô Ưu Hương khiêng theo một chiếc quan tài sáng bóng từ trên bầu trời bay qua. Đôi mắt của hàng chục vị Thần Ma đó giống như những ngọn đuốc, ánh mắt như chùm ánh sáng chiếu xuống từ trên bầu trời, tuân tra một vòng, sau đó bỏ đi.
Đến khi đi xa, mặt đất dao động, gần một trăm lá cờ lớn chậm rãi xuất hiện rõ ràng, sau đó lại tự mình phấp phới bay về phía trước.
Đột nhiên, từng lá cờ lớn dựng thẳng đứng, mặt cờ nhanh chóng cuộn lại, biến thành từng thiếu nữ.
- Có lẽ kẻ bay qua vừa rồi là một tên cầm đầu đến từ Vô Ưu Hương. Hắn tên là Phòng Do Cơ, là Thái Tử Thiếu Bảo của nghịch tặc Tân Nghiệp.
Nữ tử dẫn đầu quan sát xung quanh, vô cùng điềm đạm nói:
- Có điều mục đích của chúng ta đến đây không phải là hắn, mà là thân xác của Thái Đế, không cần phải xung đột với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận