Mục Thần Ký

Chương 1644: Ngưng tụ lại đạo tâm

Chương 1644: Ngưng tụ lại đạo tâmChương 1644: Ngưng tụ lại đạo tâm
Thái Thủy trong trứng quát lớn:
- Phấn chấn lên! Ngươi phải giữ vững tinh thân, ngưng tụ lại đạo tâm! Nếu không ngươi sẽ chẳng khác gì tất cả Tạo Vật Chủ, Cổ Thần bên trong Thiên Ngục, đều sẽ chết ở chỗ này!
Mặc dù Tân Mục nghe lời hẳn nói, nhưng lại không thể ngưng tụ thần thức, cũng không thể nào ngưng tụ đạo tâm.
Quả thật như Thái Thủy nói, Cửu Ngục Đài này thật sự không phải là nơi hắn có thể đến bây giờ. Đáng lẽ toà Thiên Ngục tự nhiên này phải nên tồn tại ở vị trí sau cảnh giới Trảm Thần Đài.
Nhưng mà giai đoạn đầu của Long Hán, chư thần tạo ra Thiên Đình, Thiên Đình không hề luyện chế Thiên Ngục dựa theo Cửu Ngục Đài.
Thiên Ngục của Thiên Đình hoàn toàn khác Cửu Ngục Đài, không hề ẩn chứa đại đạo của Cửu Ngục Đài, cho nên tất cả mọi người hoàn toàn không biết gì về cảnh giới này cả.
Vậy nên đến tận trăm vạn năm vẫn chưa có người nghiên cứu gì về Cửu Ngục Đài.
Cảnh giới hiện tại của Tân Mục chưa đến cảnh giới Dao Trì, đối mặt với khảo nghiệm của cảnh giới Cửu Ngục Đài này, hắn hoàn toàn không có bất kỳ kinh nghiệm của người nào để có thể học hỏi.
Hắn chỉ có thể tự mình chống lại Cửu Ngục Đài, dưới tình huống đạo tâm hắn đang bị phong ấn, hắn như biến thành đứa bé phiêu bạt ở trong giỏ xách trên Dũng Giang.
Xung quanh toàn là bóng tối, chỉ có ngọc bội trên ngực hắn còn tỏa ra ánh sáng yếu ớt trong giỏ xách.
Xung quanh bóng tối bên trong Dũng Giang đâu đâu cũng có quỷ đói và Ma Thần, đám yêu ma quỷ quái phi nhanh trên mặt sông, xuất quỷ nhập thần, đang thăm dò hắn.
- Lúc trước ngươi không hề có đạo tâm! Đạo tâm là bản thân ngươi tu luyện từng bước một!
Giọng nói của Thái Thủy trong trứng truyền đến, hệt như vô cùng xa xôi:
- Ngươi cần dùng ý chí của chính mình để vượt qua, trùng tu lại đạo tâm! Ngươi có thể tiếp tục sống sót...
Giọng nói hắn càng ngày càng xa, càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng không thể nghe thấy.
Đau đớn dữ dội bủa vây quanh Tân Mục, sợ hãi bao phủ hắn.
Hắn như là đứa trẻ lẻ loi trơ trọi trôi dạt trên Dũng Giang, ánh mắt nhìn quanh, nhưng chỉ có bóng tối.
Nếu như, nếu như Tư bà bà không hề nghe thấy tiếng hắn khóc trong giỏ, không đi vào trong bóng tối, không ôm lấy hắn từ trong giỏ?
Hắn còn có thể là hắn của hiện tại sao?
Hắn còn là Mục Thiên Tôn sao?
Thiên Ngục của Cửu Ngục Đài đánh tan đạo tâm hắn, khiến đạo tâm của hắn trở lại trạng thái nguyên thủy nhất, đánh sập ý chí chiến đấu của hắn, biến hắn thành đứa trẻ yếu đuối.
Cuối cùng bóng tối sẽ xâm nhập vào, cắn nuốt hẳn hoàn toàn.
Đôi mắt Tân Mục dần dân ảm đạm, cuối cùng, bị bóng tối cắn nuốt toàn bộ.
Thái Thủy Chỉ Noãn đang một mực cố gắng kêu gọi Tân Mục, song cũng bình tĩnh trở lại.
Kết thúc rồi, đạo tâm của Tần Mục bị khóa, ý chí chiến đấu đều tiêu tán, hắn không thể thức tỉnh đạo tâm, không thể trở về là Mục Thiên Tôn.
Bên trong Cửu Ngục Đài hoàn toàn yên tĩnh.
Thật ra Tân Mục không hề nghe thấy tiếng ai oán của hàng trăm vạn thương sinh ở nơi này, cũng không hề bị phong tỏa đại đạo, thần thức, nguyên khí và nguyên thần.
Kể từ lúc đầu hắn bước vào đây, thứ bị khóa chính là đạo tâm của hắn.
Khóa đại đạo, thân thể, nguyên khí và thần thức, thật ra đều là suy nghĩ.
Chính là bởi vì cho rằng đạo tâm bị khóa, cho nên mới nghĩ rằng nguyên thần, nguyên khí, đại đạo và thần thức của cơ thể mình đều bị khóa.
Truyền thuyết Bá Thể của thôn trưởng là thứ để người ta cho rằng là bản thân có thể, không gì không làm được!
Mà Cửu Ngục Đài khóa đạo tâm lại là thứ khiến người ta cho rằng bản thân không thể, không hề có thành tựu gì.
Tần Mục nằm ở trung tâm Cửu Ngục Đài, một lúc lâu không nhúc nhích, cùng lắm chỉ thỉnh thoảng run rẩy vặn vẹo một chút.
- Không ngờ rằng kẻ nắm giữ đạo tâm mạnh mẽ nhất trên đời này cũng không tài nào chống cự nổi Cửu Ngục Đài. Có lẽ ta sẽ bị vây khốn trong cơ thể hắn cho đến cái ngày hắn chết.
Thái Thủy thầm nói:
- Có lẽ chỉ có chờ tới khi thi thể hắn hư thối, ta mới có thể thoát thân. Mục Thiên Tôn, ngươi thật sự không cách có nào đột phá ngục khóa đạo tâm sao?...
Tân Mục bất lực cuộn thân thể mình, xung quanh hẳn là bóng tối bao quanh, không có chút ánh sáng nào.
- Các ngươi nghe xem, bên ngoài có tiếng trẻ con khóc!
- Ta cảm thấy chắc chắn Mục Nhi còn có một loại thể chất khác, kết hợp bốn thể chất sở trường của Bá Thể!
- Chỉ cần có niềm tin thì có thể tiếp cận Bá thể!
- Phá Thần trong miếu khó, phá Thần trong lòng càng khó hơn!
- Đại đạo của Thánh Nhân không khác bách tính hàng ngày là bao, người nào khác thường đều là dị loại!
- Thẳng thắn làm việc, thuận theo tự nhiên, đó chính là đạo.
- Trãm và quốc sư thúc đẩy cải cách là vì muốn thay đổi tình trạng tông phái nắm giữ tính mạng bá tính, huyết mạch quốc gia. Trẫm không chỉ muốn cải cách, còn muốn thay đổi vận mệnh, thay đổi vận mệnh của những tông phái này, thay đổi vận mệnh của chính mình!
- Biến pháp Khai Hoàng, trên thuận trời dưới thuận lòng dân.
- Lão tử cần kiếm này để làm gì? Để làm gì? Kiếm này, mẹ nó mài mà không sáng!
- Vốn dĩ thế gian này không còn tồn tại Vô Ưu Hương!
- Nếu như tương lai chúng ta suy tàn, sẽ có hậu nhân đến lật đổ chúng ta, đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
- Bảo trọng! Tương lai cũng xin nhờ đạo hữu!
- Giáo chủ, là ngươi đúng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận