Mục Thần Ký

Chương 2267: Thần thông vô lượng (2)

Chương 2267: Thần thông vô lượng (2)Chương 2267: Thần thông vô lượng (2)
Hắn đề cập tới tới một bản án cũ. Lúc trước Tân Mục muốn hồi sinh phàm nhân, Thiên Công không cho, hai người từng tranh chấp một phen, Tân Mục cảm thấy Thiên Công chỉ muốn hồi sinh Cổ Thần, nhưng không muốn hồi sinh phàm nhân, tất cả đều là vì tư lợi.
Sau đó, Tần Mục vì cảm ngộ Đao Đạo, trên chiến trường Nam Cương, dùng thần thông hồi sinh anh linh chết trận sống lại, xúc phạm đại đạo U Đô. U Thiên Tôn nhận lệnh của Thổ Bá, tự mình đến ngăn cản.
Tần Mục không để ý đến, khăng khăng làm theo ý mình, dẫn đến việc không thể tiến vào U Đô nữa, về sau trình độ đại đạo Luân Hồi của hắn càng ngày càng tỉnh thâm, cho nên mới có thể tiến vào U Đô lần nữa. Hắn nhắc lại chuyện xưa, dù gì cũng là trút hết bất mãn trong lòng, ý muốn mượn cơ hội trào phúng Thiên Công và Thổ Bá.
Thiên Công và A Sửu liếc mắt nhìn nhau, A Sửu im lặng không lên tiếng, Thiên Công giải thích:
- Thiên đạo cương thường, làm theo ý trời, sống, đi ngược ý trời, chết...
Tân Mục khoát tay áo một cái, cười nói:
- Tất cả đại đạo Hậu Thiên trên thế gian đều đi ngược với ý trời. Đầu tiên chính là Y Đạo. Con người có sinh lão bệnh tử, đây là thiên đạo cương thường. Nhưng mà thầy thuốc, chữa ốm đau, làm chậm tử vong, có phải chính là đi ngược ý trời, trái với đại đạo U Đô hay không? Có phải thầy thuốc chết rồi đều phải chịu U Đô xét xử hay không? Lý lẽ hoang đường!
Thiên Công há miệng, lại không biết nên nói gì. Tân Mục tiếp tục nói:
- Không có đường, làm cầu lót đường, có phải là... đi ngược ý trời hay không? Không có cánh, mọi người tạo phi xa, phi thuyền, có phải là... đi ngược ý trời hay không? Trời nóng có đồ đựng đá, trời lạnh có lò sưởi, mưa nhiều, Thần Ma xua tan mây đen, hạn hán, Vũ Sư hô mưa gọi gió. Những thứ này đều phải tính là đi ngược ý trời chứ? Thiên Công, Y Đạo là đại đạo Tạo Hóa. Với Y Đạo hiện tại của Diên Khang, không cần trăm năm đã có thể giải quyết vấn đề già yếu của phàm nhân. Khi đó, cách việc người người trường sinh trường thọ không còn xa nữa.
Rốt cuộc Thiên Công cũng tìm được điểm phản bác, cười nhẹ nói:
- Vậy thì toàn bộ vũ trụ sẽ toàn là người, cách đại kiếp hủy diệt cũng không còn xa.
Tân Mục cười ha ha: - Người muốn thẳng trời, đây là tất nhiên, nếu không thể tiến bộ, chỉ có thể diệt vong, hoặc là diệt vong vì ngoại lực, hoặc là tự mình diệt vong. Thiên Công, ta không tranh luận cái này với ngươi. A Sửu đạo huynh, sau khi ngươi hồi sinh, ta ký ba điều quy ước với ngươi.
Thiên Công còn muốn tranh luận với hắn tiếp, Tần Mục không cho hắn cơ hội, giơ một ngón tay lên, nói:
- Trước khi Thiên Đình quyết chiến với Diên Khang, không được hiện thân ở trước mặt người khác.
A Sửu gật đầu nói:
- Theo ý ngươi.
Tân Mục giơ ngón tay thứ hai lên, nói:
- Ngươi không được đi gặp Hư Thiên Tôn. Đợi đến khi Thiên Đình quyết chiến với Diên Khang, ngươi có thể gặp nàng.
A Sửu do dự một hồi, nói: - Cũng nghe ngươi.
Tân Mục giơ ngón tay thứ ba lên, sắc mặt hơi trầm xuống:
- Không được tự mình quyết định, làm càn làm bậy! Ngươi muốn làm gì cần phải bàn bạc với tal
A Sửu nhíu nhíu mày, sau một chốc giọng ồm ồm nói:
- Bây giờ ngươi lợi hại. Thôi, theo ý ngươi là được.
Tần Mục cười nói:
- Ngươi cần phải thề với Thổ Bá.
A Sửu hỏi dò:
- Ta thề với vị Thổ Bá nào? Hay là thề với chính mình?
Tân Mục nói:
- Tất nhiên là Thổ Bá Tân Phượng Thanh của Diên Khang.
A Sửu đành phải lập lời thê với Tân Phượng Thanh. Lời thề của hắn mới vừa lập, đột nhiên gió lạnh thổi từng đợt, ma khí phun trào, Tân Phượng Thanh trên đỉnh đầu có hai sừng toàn thân tràn ngập ma hỏa, ở bên trong ma hỏa là ma khí lơ lửng đáp xuống, giọng nói ồm ồm vang vọng nhưng vẫn còn mang theo chút ngây thơ.
- Ai đang kêu gọi chúa tể U Đô vĩ đại, Thổ Bá... vừa thông minh lại vừa đẹp trail
Tân Phượng Thanh nhìn thấy A Sửu, không khỏi vừa mừng vừa sợ, không rảnh nói hết câu, vội vàng nhào tới:
- Tên to con, ngươi sống lại! Bây giờ đầu ngươi nhỏ đi rất nhiều, còn nhỏ hơn đầu tai
Sắc mặt A Sửu nghiêm lại, nghiêm nghị quát lên:
- Thổ Bá không thể không đứng đắn như vậy được! Ta phải định ra quy ước Thổ Bá với ngươi, ngươi đứng ngay ngắn... Đừng có dính lại đây, dừng lại... Chớ có sờ đầu của ta! Đứng đàng hoàng!
Hắn kính cẩn lập lời thê với Tân Phượng Thanh, định ra quy ước Thổ Bá với Tân Phượng Thanh, nếu làm trái với ba điều quy ước thì để cho Tân Phượng Thanh cắn nuốt linh hồn của hắn.
Tần Phượng Thanh không hiểu vì sao hắn hưng phấn, cố nén xúc động nhào về phía trước, chờ hắn nói xong lời thề, lúc này mới nhào tới.
A Sửu bất đắc dĩ, đành phải căng mặt, dùng giọng ồm ồm mà giáo dục hắn một ít đạo lý làm Thổ Bá.
Cái chết của Thổ Bá và Khai Hoàng đã đả kích Tân Phượng Thanh rất nhiều, ép thiếu niên như hắn phải trưởng thành, trải qua mấy ngày buồn bực không vui, từ khi biết Khai Hoàng còn sống, hắn mới có nụ cười, bây giờ lại nhìn thấy Tân Mục hồi sinh A Sửu, hắn lại khôi phục tâm tính thiếu niên.
- Ta còn có một việc muốn xin nhờ đạo huynh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận