Mục Thần Ký

Chương 1447: Mười tám tòa Thiên Cung

Chương 1447: Mười tám tòa Thiên CungChương 1447: Mười tám tòa Thiên Cung
Mọi người điên cuồng chạy trốn, Hạo Thiên Tôn phải chịu thiệt thòi lớn như vậy, chắc chắn sẽ đuổi tận giết tuyệt bọn họ, tuyệt không dễ dàng tha cho họ chạy đi.
Nhưng khiến họ kinh ngạc là Hạo Thiên Tôn lại không hề đuổi theo.
Thánh Nhân tiêu phu cao giọng nói:
- Chắc thương tích của Hạo Thiên Tôn quá nặng, không thể chống đỡ nổi nữa, cho nên để mặc chúng ta quay lại giết.
Không ai để ý tới hắn.
Thánh Nhân tiều phu giãy giụa một lúc, hắn bị Lữ Tránh kẹp dưới nách không thể thoát ra nổi, cả giận nói:
- Cái con lừa này, thả ta xuống ngay!
Lần này, Lữ Tránh không giễu cợt hắn như trước nữa, tiếp tục căm đầu lao như điên, Hắc Hổ Thần không nhịn được nói:
- Lão gia, ngươi xem giờ người có thể đánh được, trừ ngươi ra còn có ai nữa không?
Thánh Nhân tiêu phu ngạc nhiên, nhìn về phía những người khác, chỉ thấy Tịch Thiên Quân vừa chạy trối chết, máu thịt trên người vừa rơi rớt lả tả, Tê Hạ Du lảo đà lảo đảo, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Tàm Nữ và Tu Trọng còn thảm hại hơn, vết thương mà Hạo Thiên Tôn để lại trong cơ thể họ vẫn đang mặc sức tàn sát thần thức và nhục thân của họ.
Xương cốt và ngũ tạng của Yên Vân Hề đều nát hết, giờ chỉ còn lại một hơi tàn. Nếu một hơi này mà tiêu tan thì cả người cũng hương tiêu ngọc vẫn.
Thiên Sư võ đấu nhận lấy hai đòn chí mạng của Hạo Thiên Tôn từ phía chính diện, giờ tuy nhìn như người bị thương nhẹ nhất nhưng thực chất thương tích cực kỳ nặng nề, hơn nữa hắn chỉ còn lại một cánh †ay cụt, một thân bản lĩnh võ đạo chỉ còn lại đôi chân.
Về phần Lữ Tránh, Ngưu Tam Đa và Hắc Hổ Thần, họ bị sợi tơ của Hạo Thiên Tôn rút hết pháp lực, giờ đến cả bản lĩnh cưỡi mây đạp gió cũng mất hết, chỉ đành dựa vào thân xác chạy trốn.
Trận chiến này, họ lấy trạng thái tối cao ứng chiến Hạo Thiên Tôn đã là nỏ mạnh hết đà, cấp bậc đế tọa chỉ còn lại chừng thất vị mà còn nhận lấy kết quả thế này.
Vốn không nên rơi xuống nông nỗi này, Thánh Nhân tiều phu tính toán không sai. Hạo Thiên Tôn không dám đánh lâu, không cần chính diện đối kháng với hắn, chỉ cần kéo dài thêm một thời gian, áp lực từ tu vi của bản thân hắn sẽ ép nát nhục thân của hắn. Nhưng mà người tính không bằng trời tính, uy áp của Hạo Thiên Tôn quá mạnh mẽ khiến mọi người không có nổi thời gian liên thủ. Dưới sự uy hiếp của đạo tâm sụp đổ, tất cả cùng đánh về phía Hạo Thiên Tôn, chia năm xẻ bảy, cho nên mới thất bại nhanh chóng như vậy.
- Đúng rồi, còn Mục Nhi!
Thánh Nhân tiều phu giật mình, đột nhiên nhớ tới Tần Mục, hấp tấp nói:
- Cái con lừa này, thả ta xuống mau, còn Mục Nhi vẫn đang ở đó.
Lữ Tránh cắn răng không nói tiếng nào, bán mạng chạy như điên, Hắc Hổ Thần nói:
- Lão gia à, nhị đệ tử của ngài khôn khéo cỡ nào chứ? Hắn thấy tình thế không ổn thì chắc đã chạy từ sớm rồi, sao còn ở lại đến bây giờ được? Lão gia, bây giờ quan trọng nhất là chúng ta làm sao chạy thoát được kìal Thánh Nhân tiêu phu nghiến răng cả giận nói:
- Với hiểu biết của ta về hắn, hắn nhất định sẽ không chạy đâu. Hắn sẽ nắm lấy cơ hội này, bất kể thế nào cũng phải thử diệt trừ kẻ tử địch như Hạo Thiên Tôn. Đây không phải cơ hội ngàn năm có một, mà là vạn năm, trăm vạn năm mới có một lần! Mau thả ta xuống! Bằng trí tuệ của thầy trò ta không chừng có thể diệt trừ Hạo Thiên Tôn đấy!
Lữ Tránh mắt điếc tai ngơ, phóng đi như bão táp.
Mà lúc này, trong sơn cốc hắc ám phía sau, lĩnh vực thần thức bạo phát, hàng ngàn hàng vạn tâm ma Mục Thiên Tôn đã hóa thành một phần của lĩnh vực Thần Tàng, biến thành Thần Chỉ trong lĩnh vực.
Tất cả năng lượng trong lĩnh vực Thần Tàng hội tụ lại, biến thành một đòn kinh thiên động địa dưới sự chỉ đạo của Tần Mục.
Hào quang phát ra từ một kích này xua tan tất cả bóng tối trong sơn cốc, sáng ngời soi chiếu bóng dáng mọi người đang hốt hoảng chạy trốn.
Cái bóng của họ bị kéo ra thật dài, tia sáng nhảy nhót khiến cho những chiếc bóng cũng lập lòe, giương nanh múa vuốt tựa như ác ma.
Thánh Nhân tiều phu quay đầu nhìn lại, thâm thở dài.
Đúng là Tần Mục đang giao tranh với Hạo Thiên Tôn, cố gắng giết chết Hạo Thiên Tôn. Chỉ là lưông uy năng này thật sự quá mạnh mẽ, giờ hắn có muốn trở về cũng không được nữa.
Năng lượng mà trận chiến này của Tân Mục và Hạo Thiên Tôn phát ra quá mạnh, với thực lực của hắn không thể nào tiếp cận nổi, sẽ bị dư âm từ chiến đấu đánh trúng, thịt nát xương tan. - Chắc Mục Nhi đã mượn sức mạnh của tâm ma Mục Thiên Tôn, hắn là Mục Thiên Tôn chân chính. Mục Thiên Tôn trù tính khống chế tất cả tâm ma mới có sức mạnh đánh một trận với Hạo Thiên Tôn, mà không chừng còn có thể mài chết Hạo Thiên Tôn.
Thánh Nhân tiều phu mỉm cười, thấp giọng nói:
- Ngươi đã trưởng thành, biết đối nhân xử thế rồi. Trận chiến này khiến ta thấy được ngươi đã đủ trí tuệ chống lại cả Thiên Tôn...
Sơn cốc hắc ám.
Tân Mục đứng sừng sững giữa lĩnh vực Thần Tàng, xung quanh là đại đạo Tiên Thiên từ năm mạch khoáng lớn hòa hợp bắn ra, vọt tới trường kiếm trong tay hắn.
Cùng lúc đó, tất cả đại đạo trong lĩnh vực Tổ Đình, Huyền Đô, U Đô, Tứ Cực, Nguyên Đô, Thiên Âm và chư thiên vạn giới cùng bắn ra, ùa vào trường kiếm.
'Tâm ma Mục Thiên Tôn tọa trấn trong các đại chư thiên đồng thời thôi thúc tất cả đạo pháp thần thông.
Mười tám tòa Thiên Cung của hắn đồng thời sáng lên, pháp lực cuồn cuộn cùng tuôn trào ra.
Đây là lần đầu tiên Tân Mục thôi thúc công pháp Thiên Đình của mình.
Hắn mượn trận chiến giữa Hạo Thiên Tôn và Thái Đế lĩnh ngộ ra tòa Thiên Cung thứ mười tám của bản thân, Thiên Cung Tiên Thiên, cuối cùng lĩnh ngộ ra công pháp Thiên Đình của chính mình.
Hiện tại chính là trận chiến đầu tiên của hẳn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận