Mục Thần Ký

Chương 1393: Ngọc Vũ Phi

Chương 1393: Ngọc Vũ PhiChương 1393: Ngọc Vũ Phi
Vừa rồi nàng không có thôi thúc công pháp ức hiếp Tân Mục tuổi nhỏ, hơn nữa tu vi cảnh giới hắn không cao, thế nên nàng chỉ định dùng một ngón tay xuyên thủng Tân Mục, giết cho xong việc, nhưng không ngờ đến bị đôi mắt giữa ấn đường Tần Mục trừng lên, trực tiếp nổ tung đầu ngón tay nàng, chỉ còn lại xương.
Hiện tại nàng thật sự nổi giận, toàn lực bạo phát, không cho Tần Mục chút cơ hội nào để tận dụng.
Song đợi khi nỗi rung động khủng bố này lắng xuống, Ngọc Vũ Phi liếc nhìn bốn phía, nhưng chẳng thấy bóng dáng Tần Mục.
- Hắn chạy rồi?
Ngọc Vũ Phi lắc mạnh Bạch Long, Bạch Long quấn quanh trên cánh tay nàng. Nàng tiến lên trước một bước, đang muốn nhìn xem Tần Mục trốn ở nơi nào thì một tia sáng đột nhiên chiếu xuống từ trên không trung.
Ngọc Vũ Phi lập tức ngẩng đầu, chỉ thấy ánh sáng trên không chói lọi như ngọn lửa, đó là ánh sáng từ đôi mắt giữa ấn đường Tần Mục, chiếu rọi xuống, phản chiếu lên người nàng, ngay cả nàng cũng cảm nhận được linh hồn mình lay động.
- Sinh Tử Bộ?
Ngọc Vũ Phi khẽ giật mình, Sinh Tử Bộ là bảo vật do Âm Thiên Tử luyện cho Thiên Đình, dùng để khống chế sinh tử của chúng sinh chư thiên vạn giới. Bất kể người nào bị Sinh Tử Bộ chiếu vào đều sẽ hiện rõ danh tính và bóng dáng, gạch bỏ sử tịch có thể khiến người khác trường sinh bất lão, một nét son cũng có thể lấy đi tính mạng người tai
Có điều Sinh Tử bộ rất khó luyện, Âm Thiên Tử hao phí mấy vạn năm cũng chỉ luyện chế được chín cuốn Sinh Tử Bộ, thế nhưng Tân Mục không hề dùng Sinh Tử Bộ mà là dùng ánh mắt của chính mình chiếu về phía các nàng.
- Mắt của hắn chính là Sinh Tử Bộ? Cho dù là Âm Thiên Tử cũng tài nào luyện được tới mức này, rốt cuộc con mắt ở giữa ấn đường hắn là gì vậy? Vì sao uy lực mạnh đến thế?
Ngọc Vũ Phi vội vàng thôi thúc công pháp đối kháng với Sinh Tử Bộ, nhưng nàng vẫn chậm một bước. Hai nữ tử cảnh giới Ngọc Kinh bên trong Thiên Cung của nàng bị ánh sáng chiếu rọi, lập tức bị gạch bỏ sinh tịch, không kịp nói tiếng nào mà chết oan uổng!
Ngọc Vũ Phi bay lên trời, tung Bạch Long Tiên ra. Chiếc trường tiên biến đổi trên không trung, càng lúc càng to, càng lúc càng dài, tiếng rồng gâm như tiếng sấm bay về phía Tân Mục.
Tân Mục lắc mạnh người né đòn đánh này, không ngờ pháp lực của Ngọc Vũ Phi lại mạnh mẽ lạ thường, hơn nữa cũng không thể coi thường cây Bạch Long Tiên kia được. Nó chính là Bạch Long luyện chế thành binh của một người cảnh giới Lăng Tiêu, vả lại nàng tế luyện đã lâu, biến hóa tùy ý, một roi đánh xuống, hai tay Tân Mục bị Bạch Long đánh đến máu me đầm đìa.
Mà đòn đánh này kéo Tần Mục từ trên không trung xuống, thân thể xoay tròn như con quay, khó mà đứng vững.
Soạt!
Hai chân hắn đạp đất, đột nhiên mặt đất trăm dặm xung quanh vặn vẹo, dường như một luồng sức mạch vô hình đang bóp mép trăm dặm đất đai núi đá thành một chiếc bánh quẩy.
Chỉ thấy mặt đất méo mó nhanh chóng nhô lên như một chiếc dùi nhọn chọc thủng bầu trời.
Tân Mục dùng cách thức quỷ dị này hóa giải công lực hình xoắn ốc từ Bạch Long Tiên của Ngọc Vũ Phi. Bỗng nhiên ngay giữa ấn đường, thần kiếm cấp tốc xoay tròn, mũi kiếm như mũi khoan.
- Khai Kiếp Kiếm...
Mắt giữa ấn đường Tân Mục mở ra, Khai Kiếp Kiếm đón đầu Ngọc Vũ Phi ngăn không cho nàng bỏ chạy!
Cùng lúc đó, con mắt ở giữa ấn đường hắn tỏa ra một chùm thần quang theo sát sau kiếm!
Ngọc Vũ Phi từ nhìn trên cao xuống, không biết Bạch Long Tiên dài mấy trăm dặm, quấn quanh tứ phía thân nàng, xuất quỷ nhập thần, Bạch Long Tiên đột nhiên hóa thành vòng xoáy này đến vòng xoáy khác, không chủ động tiếp xúc cùng Khai Kiếp Kiếm quang của Tân Mục, mặc cho Khai Kiếp Kiếm xuyên vào bên trong xoắn ốc.
Khai Kiếp Kiếm vào bên trong xoắn ốc của Bạch Long Tiên, vảy Bạch Long đột nhiên hiện ra vô số phù văn, chúng lần lượt chiếu rọi lên kiếm quang đang nhanh chóng bay qua.
Nói thì chậm, đến thì nhanh. Giây phút Khai Kiếp Kiếm xuyên qua từng lớp xoắn ốc Bạch Long, nó lập tức lao thẳng tới ấn đường Ngọc Vũ Phi ở cuối xoắn ốc.
Ngọc Vũ Phi nâng một tay khác lên, ngón trỏ ngón giữa nhẹ nhàng kẹp lấy Khai Kiếp Kiếm, cười lạnh nói:
- Khai Kiếp Kiếm không kẻ nào có thể phá, vậy mà lại bị ta phá một cách dễ dàng .
Nàng vừa mới nói đến đây, gương mặt xinh đẹp bỗng nhiên biến sắc. Một luông ánh sáng theo sát sau Khai Kiếp Kiếm lập tức khơi dậy uy lực của kiếm gãy, kiếm quang của Khai Kiếp Kiếm bùng nổ thêm lần nữa, đâm thẳng vào ấn đường của nàng!
Ngọc Vũ Phi sợ hãi kêu lên, vội vàng nghiêng đầu, kiếm quang từ ấn đường chạy dọc theo bên phải huyệt thái dương, suýt nữa rạch cả sọ não của nàng ra.
Ngọc Vũ Phi vừa sợ vừa giận. Giờ phút này Bạch Long Tiên bay tới hướng Tần Mục, cách từng vòng xoắn ốc Bạch Long, Ngọc Vũ Phi có thể thấy rõ ràng nhất cử nhất động của Tần Mục phía đối diện.
Trong nháy mắt khi Bạch Long Tiên cuốn trên người Tần Mục, nàng nhìn thấy Tần Mục khom người bái lạy về phía nàng.
Ngọc Vũ Phi rùng mình, biết là không ổn.
Đây là thủ đoạn của Âm Thiên Tử!
Âm Thiên Tử ngoài cười trong không cười, khi bái lạy người khác thường thường sẽ muốn bái chết hồn phách của đối phương, đối phương hơi không cẩn thận sẽ sẽ trúng kế, bị hắn lạy một cái, hồn phách sẽ chia năm xẻ bảy, chết oan uổng!
Mà hiển nhiên Tân Mục cũng có năng lực này.
Tân Mục bái lạy, Ngọc Vũ Phi nhất thời ngơ ngơ ngác ngác, nguyên thân ầm ầm vang vọng, ba hồn bảy phách trong cơ thể truyền đến một sức lôi kéo lực kinh khủng dị thường, dường như muốn xé nát hồn phách nàng!
Mặc dù nàng có thể chịu được, nhưng chưa chắc những nữ tử bên trong Thiên Cung của nàng đã chịu nổi. Tân Mục bái lạy một cái, tức thì năm nữ tử cảnh giới Ngọc Kinh ba hồn nứt ra, bảy phách vỡ vụn.
Những nữ tử cảnh giới Lăng Tiêu khác giữ vững nguyên thân, nhưng cũng bị một lạy này làm tổn hao phần lớn nguyên thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận