Mục Thần Ký

Chương 2631: Ngự Thiên Tôn tái hiện (2)

Chương 2631: Ngự Thiên Tôn tái hiện (2)Chương 2631: Ngự Thiên Tôn tái hiện (2)
Thời điểm bị Nhị Đế Huyền Vũ tấn công, đại quân lập tức tử thương nghiêm trọng.
Nhị Đế Huyền Vũ ngăn cản đại quân Thân Ma của Thiên Đình, Huyền Quy do Huyền Đế hóa thành dẫm đạp lao vào trong quân, Xà Đằng do Vũ Đế hóa thành biến hóa trên không trung, giết chết những cường giả Đế Tọa lẩn trốn bên trong loạn quân, đánh đâu thắng đó.
Bọn họ là Cổ Thần cường đại nhất nhờ tế tự của Cư Dư thị thuộc chủng tộc Tạo Vật Chủ, đã trải qua biết bao trận chiến trong thời kỳ Thái Cổ man hoang, cho dù có bị thương cũng không hề để ý chút nào.
Đột nhiên, hơn hai mươi cường giả Đế Tọa còn lại trong đại quân Thiên Đình kết trận, bao vây lấy Vũ Đế trong loạn quân. Trận pháp bùng nổ, chỉ bằng một đòn, Vũ Đế đã rơi xuống khỏi lưng của Huyên Đất
Hơn hai mươi cường giả Đế Tọa kia vui mừng khôn xiết, đang định lao tới đoạt lấy tính mạng của Vũ Đế thì đột nhiên trời đất đảo lộn, trước mắt bọn họ chợt xuất hiện đủ loại dị tượng, rơi vào trong huyễn cảnh trùng điệp.
Lãng Uyển mở mắt dọc giữa mi tâm ra, bay tới đáp xuống đầu của Huyền Đế, dùng thần thức tưởng tượng, các loại thần binh lợi khí lập tức bay ra từ trong cơ thể của hơn hai mươi cường giả Đế Tọa.
Cơ thể của hơn hai mươi cường giả Đế Tọa kia run lẩy bẩy, bị từng thanh lợi khí đâm ra từ trong cơ thể, khiến nhục thân và nguyên thần của bọn họ bị phá hoại, thủng trăm ngàn lõ.
Đại quân các lộ của Thiên Đình lao tới, nhưng sau đó ai nấy đều như bị đóng đinh tại chỗ, linh hồn hắc sa ào ào tuôn ra từ tai mũi mắt của bọn họ, đồng loạt hóa thành thi thể không hồn không phách, thế nhưng vẫn giữ nguyên tư thế tấn công.
Trong mi tâm của bọn họ, từng chiếc thuyền giấy bay ra, trên mỗi chiếc thuyền giấy là một âm sai tay cầm đèn lồng.
U Thiên Tôn ngồi trên thuyền giấy bay tới, thân thể nhoáng một cái đã hợp lại với tất cả thuyền giấy và âm sai.
Hắn hét lên một tiếng, nhục thân nhanh chóng trẻ hóa, biến thành một thiếu niên, nguyên thần sau lưng khổng lồ cầm theo đèn lồng rọi khắp nơi, chiếu lên gương mặt của Đế Hậu nương nương.
Đế Hậu nương nương đang xông lên phía trước, lúc bị ánh đèn của hắn chiếu phải, nguyên thần trong cơ thể phát ra tiếng gào thét, dường như bị đánh ra khỏi nhục thân.
- U, ngươi vẫn chưa thành đạo mà cũng dám làm càn trước mặt bản cung sao?
Đế Hậu nương nương cười khanh khách. Trong chớp mắt nàng lao đến, Huyền Đế lập tức hóa thành hình thái đâu rồng lưng rùa thân người, cứng rắn chống đỡ, Vũ Đế hóa thành Xà Đằng quấn quanh người hắn, hung hãn xuất kích!
Cùng lúc đó, Lãng Uyển thôi thúc thần thức vô song, nguyên thần của U Thiên Tôn thôi thúc đại đạo Luân Hồi và lĩnh vực nguyên thần vô song U Đô, cùng tấn công về phía Đế Hậu!
Ầm!
Làn sóng dao động khủng bố ập đến, đòn tấn công của mọi người chẳng khác nào muối bỏ biển, dù là thần thức vô song của Lãng Uyển hay là lĩnh vực nguyên thần vô song của U Thiên Tôn và đòn hợp lực của Nhị Đế Huyền Vũ thì đều không có tác dụng gì.
Mọi người không thể dừng lại, sa chân rơi về phía Đế Hậu nương nương. Huyền Đế và Vũ Đế đứng mũi chịu sào, bị cái phất tay của Đế Hậu nương nương cắt làm hai nửa, hợp thể lập tức bị phá.
Nguyên thạch Thái Sơ bên trong mi tâm của Lãng Uyển nổ tung, khóe miệng trào máu, nhục thân của U Thiên Tôn bốc lửa hừng hực, bị gió nóng đốt thành tro tàn!
Đế Hậu nương nương đang định hạ đòn sát thủ với bốn người thì đột nhiên rễ cây của hai gốc cây thế giới điên cuồng lao tới, đâm vào trong nhục thân của nàng.
Đế Hậu nương nương tránh né rễ cây thế giới, chỉ thấy Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền đang bước tới, chặn phía trước nàng.
- Hai vị lang quân, năm đó các ngươi đều là người mà bản cung sinh lòng ngưỡng mộ. Mục Thiên Tôn bảo các ngươi tới đối phó bản cung, thật đúng là giảo hoạt.
Đế Hậu nương nương nhìn quét qua gương mặt của Lam Ngự Điền và Hư Sinh Hoa, thản nhiên nói:
- Bản cung thật sự không muốn giết các ngươi, thế nhưng cũng lại không thể không tiễn hai vị lang quân lên đường.
Cơ thể nàng xoay tròn, không gian sụp đổ, thậm chí ngay cả thiên địa càn khôn của Tổ Đình cũng trở nên vặn vẹo méo mó, mà lĩnh vực Hư Không Tái Cực của Nguyệt Thiên Tôn cũng khó lòng duy trì. Nàng đồng thời tấn công về phía Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền!
Quy Khư thành đạo mạnh mẽ đến vậy!
- Mẫu hậu!
Đột nhiên, trong núi thi biển máu, Tà Vô Kỳ đứng dậy khỏi đống thi thể, ngăn cản trước người Lam Ngự Điền và Hư Sinh Hoa.
Đế Hậu nương nương giật nảy mình, vội vàng thu tay, nhìn nhi tử của mình. Nguyên thân của U Thiên Tôn xuất hiện phía sau lưng Tà Vô Kỳ, Lãng Uyển và Nhị Đế Huyền Vũ lập tức thoát khỏi sự khống chế của Quy Khư.
Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền ra tay cũng lúc, các loại đạo pháp thân thông đánh lên cơ thể Đế Hậu nương nương. Khoảnh khắc thất thần, Đế Hậu nương nương không kịp trở tay, bị hai người đánh trọng thương, ngã xuống đất.
- Đế Hậu, nếu như ngươi dừng tay, ngươi có thể mang theo Tà Vô Kỳ rời đi
U Thiên Tôn quát lên:
- Các ngươi có thể ở lại trong Đại Uyên Quy Khư, không một ai có thể tới quấy rầy mẫu tử các ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận