Mục Thần Ký

Chương 2431: Mục Thiên Tôn trung hậu trung thực

Chương 2431: Mục Thiên Tôn trung hậu trung thựcChương 2431: Mục Thiên Tôn trung hậu trung thực
Gốc cây khô này chính là Đông Thiên Thanh Đế của sau này, nhưng mà quá trình này rất khó khăn. Bởi vì biến thành thần mộc, cho nên cây khô bị người khác chặt đi để luyện chế thành bảo vật, gián tiếp qua tay nhiều người trong thịnh hội Dao Trì giai đoạn đầu thời đại Long Hán, đã từng được nghe Tân Mục và Hạo Thiên Tôn truyên thụ thành thần pháp.
Sau đó, chủ nhân của thần mộc bị giết, cho nên thân mộc lại rơi xuống Nguyên Giới rồi cắm rễ, nhận được linh khí của trời đất, tu vi càng ngày càng cao. Nhưng mà đến thời đại Xích Minh, nó lại bị tộc nhân chặt luyện thành bảo bối, tiếp đó rơi vào tay Minh Hoàng, bị Minh Hoàng luyện thành thần binh Đế Tọa, uy năng cực kỳ lớn. Đến thời đại Thượng Hoàng, lúc ấy Thanh Đế đã là thần binh lợi khí lớn mạnh nhất, sinh ra linh hôn, nhưng hẳn lại bị Đông Đế Thanh Long ngăn cản, gần như bị Đông Đế Thanh Long đánh cho đến mức hình thần câu diệt.
Sau đó, Thanh Đế ngay lập tức trở thành phế vật, bị người ta vứt bỏ. Nhưng bằng lòng tin và tiếp tục sống sót, nó đã thoát khỏi thân thể bảo vật, tu thành Đế Tọa. Hắn được Hiểu Thiên Tôn lúc đó rất trọng dụng, xưng là Đông Thiên Thanh Đế, dùng để kìm hãm Đông Đế Thanh Long.
Ân oán của hắn và Đông Đế Thanh Long cũng là từ đây mà ra. Đông Đế là chúa tể của Đông Cực Thiên, Thanh Đế là Đông Thiên Đại Đế, hai người chắc chắn sẽ đối đầu rất gay gắt, ân oán càng để lâu càng sâu, càng để lâu càng nhiều.
Trong cung điện của Thần Tôn Vũ Cực, Đông Đế Thanh Long ở trên bích họa, nằm sấp ở dưới chân Thanh Đế, thoi thóp và nịnh nọt cầu được sống sót, có thể thấy được hận ý của Thanh Đế với Đông Đế rất sâu.
Vân Thiên Tôn nói:
- Quốc sư Diên Khang xin vảy rồng của Đông Đế có phải là vì hồi sinh Đông Đế, để Đông Đế kéo chân Thanh Đế, buộc Thanh Đế khai chiến với hắn, nhân cơ hội này đại phá đại quân Đông Thiên, giải quyết Thần Ma Đông Thiên trong một lần. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể rảnh tay trợ giúp Vô Ưu Hương.
Tần Mục nhìn Linh Dục Tú, Linh Dục Tú lập tức đứng dậy đi tìm vảy rồng của Đông Đế Thanh Long.
- Đông Đế Thanh Long kiêu căng khó thuần, tự cho mình cao thượng, thế nhưng thủ đoạn lại thấp kém hạ lưu, làm người khác khinh thường. Hắn là người đầu tiên đầu hàng Thiên Đình, làm Thanh Long Thiên Tôn, cho rằng có thể giữ được tính mạng, nhưng mà Hạo Thiên Đế nào có bỏ qua cho hắn?
Tân Mục cười nói:
- Hạo Thiên Đế vì giết Hỏa Thiên Tôn, cho nên hiến tế hắn. Lúc ta và thê tử thành thân, Thái Sơ sai người đưa vảy rồng của Đông Đế tới, thăm dò xem có phải ta đã nản lòng rồi hay không, vì vậy ta không hồi sinh hắn. Lúc Yên Nhi và Nam Đế tới tìm ta cũng chưa từng đề cập tới việc hồi sinh hắn, cho nên ta đã quên mất việc này. Hiện giờ hồi sinh Đông Đế, cũng coi như trả lại ân huệ mà hắn đã giúp ta luyện kiếm năm đó.
Vân Thiên Tôn nói:
- Ta từng nghe người ta nói, tốt nhất là đừng nợ ân huệ của Mục Thiên Tôn, mà cũng đừng viết giấy nợ gì đó, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng!
- Mấy lời này đều là vu oan! Tân Mục chưa dứt lời, Linh Dục Tú đã mang theo vảy rồng của Đông Đế đi tới, cười lạnh nói:
- Tất cả đều là do mười Thiên Tôn tung tin đồn để vu khống thanh danh bọn †a! Miệng đời có sức mạnh ghê gớm, trăm người ngàn ý, thanh danh bọn ta đều bị bọn họ làm hỏng hết rồi, đến Vân Thiên Tôn cũng tin!
Vân Thiên Tôn vội vàng nói:
- Thật ra ta không tin!
Tần Mục cảm khái nói:
- Ngươi hiểu ta, phu nhân cũng thế.
Tân Mục lấy vảy rồng của Đông Đế ra, làm phép chiêu hồn. Đột nhiên, hắn kinh ngạc:
- Linh hồn Đông Đế không ở U Đô, cũng không ở Thiên Âm Giới!
Đám người Vân Thiên Tôn hơi giật mình. Nếu như Thanh Long bị giết, linh hồn vẫn còn, hẳn sẽ rơi vào U Đô; nếu như linh hồn bị đánh nát, hóa thành cát đen, như vậy nhất định sẽ rơi vào Thiên Âm Giới.
Mà hai nơi Tân Mục nói đều không có hồn phách của Thanh Long, điều này quá kỳ lạ.
- Phải rồi.
Tân Mục cười nói:
- Thái Sơ giết Đông Đế Thanh Long, vậy thì hồn phách của Thanh Long nhất định đã rơi vào tay Thái Sơ, hồn phách của hắn chắc cũng bị Thái Sơ giấu đi.
Vân Thiên Tôn như nghĩ ra gì đó:
- Chung Cực Hư Không, Đại La Thiên Nhất Khí!
- Cũng có thể là Thái Sơ lấy được những Bảo Điện Tổ Đình kia rồi. Hai nơi này đều có thể che đậy thần thông mà ta cảm ứng được.
Tân Mục suy tư nói: - Nếu như là Đại La Thiên Nhất Khí của Thái Sơ thì còn được, nhưng hiện tại Đại La Thiên của Thái Sơ đã giáng lâm xuống Nguyên Giới, uy hiếp Diên Khang. Ta cưỡng ép làm phép, đoạt lại hồn phách của Thanh Long không khó. Nếu trấn áp bên trong Bảo Điện Tổ Đình, vậy thì rất phiền phức.
Hắn hít một hơi thật dài, bước nhanh ra ngoài, giọng nói không kìm được sự vui sướng:
- Thái Sơ đưa vảy rồng tới, nhưng lại giấu linh hồn Đông Đế đi, xem ra muốn thừa dịp ta làm phép rồi tính kế với ta! Đã như vậy, ta sẽ thành toàn cho hắn!
Linh Dục Tú vội vàng ra khỏi đại điện, Vân Thiên Tôn cũng nhanh chóng ra ngoài, chỉ thấy Tần Mục đứng trên một mảnh đất trống, thân thức cuồn cuộn, lập tức tưởng tượng ra một tòa tế đàn lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận