Mục Thần Ký

Chương 2464: Địa ngục trần gian, bất không vô phật (3)

Chương 2464: Địa ngục trần gian, bất không vô phật (3)Chương 2464: Địa ngục trần gian, bất không vô phật (3)
Đại Phạn Thiên Vương Phật vững như núi Tu Di, đứng sừng sững không lung lay, dần dần đi vào mộng.
Tu vi của hắn bị tiêu hao càng lúc càng nhiều, nhưng ma quái và ma thần cũng chết đi càng nhiều. Dân dân, những yêu ma quỷ quái này vơi bớt.
- Đại hòa thượng.
Đột nhiên có một giọng nói vang lên. Đại Phạn Thiên Vương Phật tỉnh dậy khỏi cơn mộng, ngẩng đầu nhìn thì chỉ thấy cả con đường có gần năm vạn đại quân Thần Ma không biết đã chạy từ U Đô đến vào lúc nào .
- Thần Sách Vệ của Thiên Đình?
Đại Phạn Thiên Vương Phật đứng dậy hỏi. Chủ tướng dẫn đầu khẽ khom người, nói:
- Thống soái tả vệ Thần Sách, Đông thượng tướng Du Bích Quân, bái kiến đại hòa thượng. Bệ hạ có ý chỉ, lệnh cho ta tới lấy mạng của đại hòa thượng. Chư quân, bày trận!
Năm vạn Thần Ma của tả vệ Thần Sách Thiên Đình bố trí thế trận, từng tòa Thiên Cung hiện lên từ mặt đất, tựa như Hư Thiên Tôn đích thân tới.
Đại Phạn Thiên Vương Phật thở dài:
- Ngưồn gốc vốn có của phật là tu luyện ngay thẳng, giác ngộ mê đắm, nào giữ được trước sau? Hiểu thì chớp mắt thành phật, mê đắm thì vạn kiếp luân lưu. Ma Viên, Ma Viên, là Ma Viên hàng phục lòng người. Chiến Không, ngươi biết rõ điều này. Chư quân, mời.
Du Bích Quân cúi người, nói: - Trước kia từng nhận ân tình của đại hòa thượng, hôm nay sẽ để đại hòa thượng ngươi toàn thây!
Nàng thẳng người, giương cờ lệnh lên, trận thế đại quân của tả vệ Thần Sách bao quanh, nhấn chìm Đại Phạn Thiên Vương Phật!
Tân Mục ở chân núi Đạo Môn Côn Lôn, giết chết một phân thân khác của Linh Quan, nhưng Đạo Tổ lại không ở Côn Lôn, mà lúc này đang ở bên trong đốc tạo xưởng ở Diên Khang, cùng với đạo chủ Lâm Hiên sắp xếp thần binh.
Tân Mục tiến thẳng đến Nguyên Mộc Diên Khang. Trên đường đi, thần thông U Đô đã bộc phát, từng bước xâm nhập Nguyên Mộc Diên Khang và bầu trời trong kinh thành trước hắn!
Thần thông của hẳn hóa thành Sinh Tử Bộ tỏa kim quang lấp lánh, chiếu rọi khắp nơi. Sinh Tử Bộ vừa mới khóa chặt hai phân thân Linh Quan đã đến đây, Tân Mục hiện thân hiết chết, giết chết một phân thân của Cổ Thần trước Văn Đạo Viện của Địa Đức Thiên Cung, một lát sau giết chết một phân thân khác của Cổ Thần ở giữa hoàng cung trong kinh thành.
Bóng sáng của hắn xông về Đông Hải, vào lúc này, mặt biển Đông Hải đột nhiên có sóng lớn cao chọc trời, trong cơn sóng cuộn trào mãnh liệt, Vạn Long Sào nổ tung. Vạn Long Sào được sinh ra tại thánh địa Tổ Đình, là nơi khí huyết hội tụ tạo thành ở giữa Vũ trụ.
Thời đại Thái Cổ, Tạo Vật Chủ đã tế tự ở đó, tại nơi thánh địa này sinh ra một vị thần thánh quản lý khí huyết ở thánh địa, Đông Đế Thanh Long.
Hiện tại, Vạn Long Sào đã nổ tung, khí huyết dâng trào tạm thời trút xuống, lấp đầy mặt biển, sóng chọc trời trở nên đỏ thấm, tuôn vào Diên Khang! Trong cơn sóng lớn chọc trời, hai Thân Long to lớn chém giết nhau, trong đó một Thanh Long đột nhiên bị chia năm xẻ bảy, chết oan chết uổng!
Tân Mục cong ngón tay búng một cái, một phiến lá sen xuất hiện, rơi xuống bên trên đỉnh sóng, cơn sóng lớn đột nhiên bình ổn lại, không một gợn sóng.
Tân Mục bay đi, không giết Thanh Long, mà là đến chỗ đại quân Giang Bạch Khuê thống lĩnh. Nơi đó, rất nhiều đại quân Thần Ma Diên Khang kết trận, dung trận thế khóa chặt Cổ Thần đầu rồng lại!
Giang Bạch Khuê là con mắt của trận chiến, ba mươi sáu Thiên Cung và bảy mươi hai Bảo Điện, cùng các đạo quân hợp lại hóa thành trận pháp đại Thiên Đình hoàn chỉnh, hợp sức khóa chặt con Cổ Thần Thần Long.
Tân Mục lập tức dừng lại, tấn công về phía một Thân Long khác. - Thất công tử, trận chiến này ngươi đã thuat
Giọng nói của điện chủ Linh Quan phát ra từ miệng của Thần Long:
- Ngươi cứu được Bắc Đế và Ngụy Tùy Phong, nhưng không cứu được Tây Đế, càng không kịp cứu chủ nhân của Thú Giới và Nam Thiên! Dù người có quyền chọn lựa, nhưng cũng không cứu được tất cả mọi người!
Ầm!
Hắn bị Tân Mục đánh cho tan nát. Tần Mục không dừng bước mà lao đi, trên đường hắn chạy về phía Khảm Địa, đột nhiên chỉ thấy bầu trời Đại Lôi Âm Tự trong Diên Khang, hai mươi chư thiên của Phật Giới hiện ta, hai mươi Trọng Thiên bao quanh núi Tu Di, trời cao mây thưa, nguy nga tráng lệ.
Đột nhiên, một vệt đen xuất hiện trên cảnh giới Đại Phạn Thiên, tiếp đó vết đen lan rộng ra, nhuộm đen cả Đại Phạn Thiên cảnh, sau đó vệt đen này tràn về phía Đế Thích Thiên cảnh, Đa Văn Thiên cảnh, Trì Quốc Thiên cảnh!
Chẳng mấy chốc, Trọng Thiên của hai mươi cảnh giới vây quanh núi Tu Di bị nhuộm đen như mực, bóng tối đó đi về phía dưới, tràn vào Đại Lôi Âm Tự.
Tân Mục chấn động, không nhìn phía trước nữa, chỉ tiếp tục chạy về phía Khảm Địa Bắc Cương.
Lúc này, trong đốc đạo xưởng Kim Giang ở Diên Khang, Đạo Tổ ngẩng đầu lên, nhìn về phía Đại Lôi Âm Tự, đột nhiên nước mắt tuôn đầy mặt.
Lão Phật tay cầm bát sắt đen thay hẳn ăn xin kia và đại hòa thượng đã cùng hẳn đi qua trăm vạn năm chắc đã không còn.
- Đạo Tổ? Lâm Hiên tỏ vẻ hỏi han.
Đạo Tổ quay mặt đi chỗ khác:
- Không có gì, tiếp tục làm đi.
Những chư phật rời khỏi Phật Giới cũng đang quay đầu nhìn lại. Chiến Không Như Lai không đi nhìn tình hình Phật Giới, tiếp tục chống trượng tiến lên, giọng nói khàn khàn:
- Đi về phía tây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận