Mục Thần Ký

Chương 2774: Kiếm công tử độc nhất vô nhị

Chương 2774: Kiếm công tử độc nhất vô nhịChương 2774: Kiếm công tử độc nhất vô nhị
Công tử Lăng Tiêu nhanh chóng làm rõ điều này, sau đó lập tức lưng đeo thương chân đạp sông rời đi. Những nơi hẳn đi qua, dòng sông Hỗn Độn ầm ầm nổ tung!
Phía sau lưng hẳn, từng đạo quả trên đạo thụ không ngừng bay tới phía trước, đạo quang sáng rực, xua tan mây mù trước mắt hắn.
- Hắn không hề xuất hiện, chứng tỏ hắn tới ngăn cản lão Tứ. Ta chỉ cân dùng thời gian một ngày là có thể băng qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn, tìm kiếm được vị trí của hắn, hơn nữa cũng có thể thoát thân khỏi dòng sông, đi quét sạch đám người thành đạo Diên Khang!
Mặc dù hắn không biết rốt cuộc đại đạo Hỗn Độn của Tần Mục là gì, song tu vi mới là tiêu chuẩn đo lường thực lực của hắn.
Thứ thân thông mà Tân Mục sử dụng khiến hắn không tài nào hiểu nổi, thế nhưng hắn biết Tân Mục chỉ dùng loại thần thông kỳ lạ này để đưa hắn và Tứ công tử tới dòng sông Hỗn Độn, kéo dài thời gian mà thôi.
Có điều cho dù Tần Mục tu luyện trong suốt ba tỈ năm rưỡi, song tu vi vẫn thua xa hắn và Tứ công tử!
Công tử Lăng Tiêu phi nhanh như chớp, chẳng mấy chốc đã chạy đến bờ bên kia của dòng sông, thế nhưng hắn lại không khỏi kinh hãi, song không hề dừng lại, mà tiếp tục lao nhanh về phía trước.
Hắn biết mình đã chọn đúng phương hướng, chỉ cần tiếp tục chạy theo phương hướng này là hắn có thể tìm ra bờ đối diện của những dòng sông khác, mãi cho đến khi chạy đến đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ nhất hoặc kỷ nguyên thứ mười sáu.
Đến được kỷ nguyên thứ nhất, hắn có thể nhìn thấy Di La Cung, khi đó quay vòng trở lại thì cùng lắm chỉ mất khoảng hai ngày, mà nếu như bước ra khỏi đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu, vậy thì hắn lập tức có thể thoát thân.
Mười sáu dòng sông Hỗn Độn này không nhốt được hắn!
Một ngày sau, công tử Lăng Tiêu vượt qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn, song trong lòng lại tru nặng, bởi lẽ phía trước mặt hắn vẫn là dòng sông Hỗn Độn mênh mông không bến bờ.
Công tử Lăng Tiêu co giật khóe mắt, vẫn tiếp tục cắm đầu cắm cổ điên cuồng chạy về phía trước.
Một ngày nữa lại trôi qua, hắn lại băng qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn, thế nhưng sương mù hỗn độn phía trước mặt vân vô cùng dày đặc, không hề có điểm cuối.
Công tử Lăng Tiêu dừng bước, trâm tư chốc lát, để lại một đạo quả của mình lơ lửng trong sương mù, sau đó bản thân lại tiếp tục chạy về phía trước.
Tác dụng của đạo quả này là để trấn áp thần thông của Tân Mục có thể đã để lại trên dòng sông!
Hắn ý thức được lúc băng qua dòng sông Hỗn Độn, có lẽ hắn đã vô ý chạm phải thần thông của Tần Mục, cho nên bản thân mới cứ quanh quẩn trong mười sáu dòng sông Hồn Độn này mãi.
Mặc dù hắn không hiểu thần thông của Tần Mục, thế nhưng chỉ cần trấn áp được thần thông của Tân Mục, khiến thần thông không thể phát huy bất cứ công dụng nào, vậy thì hắn có thể thoát thân!
Hắn tới dòng sông thứ hai, để lại một đạo quả khác của mình. Đến dòng sông thứ ba, hẳn cũng để lại một đạo quả.
Đợi đến khi dùng hết tám đạo quả, hẳn cũng để đạo thụ của mình lại trong sương mù hỗn độn.
Tới dòng sông Hỗn Độn thứ mười, hắn để lại cây thương của mình. Tới dòng sông Hỗn Độn thứ mười một, hắn để lại đại điện của mình. Tới dòng sông thứ mười hai, hắn để lại Đại La Thiên của mình.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, theo lý mà nói, phía trước chỉ còn bốn dòng sông Hỗn Độn, thế nhưng khi chạy đến dòng sông Hỗn Độn thứ mười ba, hắn lại gặp được đạo quả của mình.
Công tử Lăng Tiêu co giật khóe mắt, không thèm quan tâm đến đạo quả kia, tiếp tục xông về phía trước.
Thời điểm đến dòng sông Hỗn Độn thứ mười bốn, hẳn nhìn thấy Đại La Thiên của mình, mà vốn dĩ vùng Đại La Thiên này phải ở trên dòng sông Hỗn Độn thứ mười hai.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, lại nhìn thấy cây thương của mình.
Công tử Lăng Tiêu dừng bước, vươn tay bắt lấy cây thương. Hắn phẫn nộ hét lên một tiếng, đạo âm cuồn cuộn chấn động đến mức khiến mặt sông Hỗn Độn ầm ầm nổ tung!
- Lão Thất!
Công tử Lăng Tiêu vô cùng phần uất, điên cuồng đâm cây thương khắp bốn phương tám hướng!
Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ nguyên lý hoạt động của chiêu thần thông này của Tần Mục. Đây chính là mười sáu dòng sông Hỗn Độn không ngừng chuyển động quanh Tân Mục, vị trí của mỗi một dòng sông sẽ liên tục thay đổi, hơn nữa còn thay đổi một cách không hề có quy luật! Chỉ cần hắn bước lên mặt sông, vậy thì vĩnh viễn cũng không thể bước ra ngoài!
Đúng lúc này, hắn cảm ứng được từng làn sóng dao động thân thông khủng bố, lập tức nghĩ ra gì đó.
- Lão Tứ và lão Thất đang giao chiến! Hai người bọn họ cũng ở trên dòng sông này!
Hắn nhấc thương lên, mạnh mẽ đâm lên mặt sông, từng đạo quả, đạo thụ, Đại La Thiên và Lăng Tiêu Bảo Điện nhanh chóng bay ra khỏi sương mù hỗn độn, gần như xuất hiện phía sau lưng hắn cùng một lúc.
Công tử Lăng Tiêu lần theo luông dao động thần thông khủng bố kia, cất bước chạy về hướng đó.
Dưới chân hắn, dòng sông Hỗn Độn vẫn đang không ngừng thay đổi. Mười sáu dòng sông Hỗn Độn thay đổi vị trí cho nhau, khiến hắn cách nơi truyền ra dao động thần thông lúc gân lúc xa, thậm chí có lúc còn không thể cảm nhận được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận