Mục Thần Ký

Chương 2394: Bên cạnh bệ hạ có gian thần

Chương 2394: Bên cạnh bệ hạ có gian thầnChương 2394: Bên cạnh bệ hạ có gian thần
Hạo Thiên Đế cười ha hả, ngồi đế liễn đi ra khỏi đại quân Thiên Đình. Hắn cao giọng nói:
- Mục Thiên Tôn, nếu đã tới rồi, vì sao còn chưa hiện thân?
Kim Thuyền Độ Thế lái vòng qua Thái Hoàng Thiên, thong thả chạy tới. Ở mũi thuyền, Tân Mục chống hai tay lên mạn thuyền, đối mặt với Hạo Thiên Đế từ phía xa.
Thứ ngăn cách giữa hai người chính là vách núi Nguyên Giới.
Vách núi cực kỳ cao, cực kỳ dốc.
- Khanh vốn là giai nhân, cớ sao lại theo nghịch tặc?
Hạo Thiên Đế dừng mắt trên gương mặt của Tần Mục, buồn bã nói. - Tại sao bệ hạ lại nói vậy?
Trên chiến Kim Thuyền đối diện với Hạo Thiên Đế, Tân Mục với ánh mắt chân thành và giọng điệu chân thành lớn tiếng nói:
- Bệ hạ nên biết Tân gia ta đời đời trung lương, đều là người trung thực thật thà, không hề có ý định tạo phản. Diên Khang đời đời đều là một quốc gia dưới trướng Thiên Đình, cũng không hề có ý định tạo phản. Cho nên đến tận bây giờ, Tần gia †a và Diên Khang chưa từng phản lại Thiên Đình! Là bệ hại
Giọng điệu của hắn đột nhiên trở nên dõng dạc, trong kịch liệt mang theo cả sự phần nộ:
- Là bệ hạ bị gian thần che mờ con mắt, cho rằng Tần gia ta muốn tạo phản, cho rằng Diên Khang muốn tạo phản! Là bệ hạ bị gian thân mê hoặc, cho nên mới thống lĩnh ngàn vạn đại quân Thiên Đình đến chinh phạt, không hề cho ta, không hề cho Diên Khang và Vô Ưu Hương cơ hội nói chuyện! Sở dĩ bọn ta phản kháng lại không phải là vì muốn tạo phản, mà là vì sửa chữa lỗi lâm của bệ hạ!
Giọng nói của hắn ngày càng vang dội, lọt vào tai vô số đại quân của Thiên Đình:
- Bên cạnh bệ hạ có gian thần!
Lời nói này của hắn chém định chặt sắt, khiến lòng người dao động!
Giọng nói của Tần Mục dội qua vang dội qua lại bên vách núi, âm vang không dứt:
- Bệ hạ bị gian thần che mắt, bị gian thần châm ngòi li gián, thêu dệt thị phi! Chư quân đều là nghĩa sĩ trung quân ái quốc, xin hãy theo ta dẹp phản loạn bên cạnh vua, diệt trừ gian thần tiểu nhân xu nịnh, trả lại thái bình cho thiên hạ, trả lại thế đạo cho càn khôn! Cho dù là đại quân Vô Ưu Hương hay là đại quân Thiên Đình thì ngàn vạn nhân mã đều lặng ngắt như tờ, không hề lên tiếng.
Thái Thủy nhìn từ xa bằng ánh mắt ngưỡng mộ, thầm nhủ:
- Mục Thiên Tôn đã bất khả chiến bại rồi!
Hạo Thiên Đế há miệng, trừng mặt, nhất thời cũng khó có thể lấy lại tinh thần.
Thái Sơ ho khan một tiếng, đanh định cất lời thì đột nhiên Tân Mục nhấc tay lên chỉ vào mặt hắn rồi hét lên:
- Ngươi! Chính là ngươi! Thái Sơ, ngươi chính là gian thần bên cạnh bệ hạ! Ngươi mê hoặc bệ hạ, khiến bệ hạ xuống tay với nghĩa sĩ trung thành của Diên Khang và Vô Ưu Hương! Ngươi diệt trừ phe đối lập, mưu đồ khôi phục địa vị, ngươi tưởng rằng thiên hạ này không có ai biết sao! Thái Sơ giết chặt nắm tay, sau đó lại châm chậm thả lỏng ra, hừ một tiếng:
- Mục Thiên Tôn, ta không tranh luận với ngươi.
Tân Mục quát lớn:
- Bệ hạ, xin bệ hạ hãy giết tên gian thần này, thần sẽ lui binhI
Cuối cùng Hạo Thiên Đế cũng tỉnh táo lại, cười mà như không cười nói:
- Đại gian thân mà cứ như trung thần, quả thật ngay cả binh khí của người thành đạo cũng không đâm thủng da mặt của Mục Thiên Tôn. Mục Thiên Tôn, ngươi tạo phản làm loạn...
- Ta không hề tạo phản, vì sao ta phải tạo phản chứ?
Tần Mục cười ha hả, chắp hai tay sau lưng:
- Thiên hạ này là thiên hạ của Thiên Minh, mà bệ hạ cũng là một nguyên lão của Thiên Minh. Vị trí Thiên Đế của ngươi là do Thiên Minh trao cho. Ta là minh chủ Thiên Minh, Thiên Minh là của các ngươi, cũng là của bọn ta, nhưng cuối cùng...
Hắn tỏ vẻ điềm nhiên:
- Vẫn là của ta. Ta hà tất lại phản bội bản thân?
Vẻ đùa cợt trên gương mặt Tân Mục biến mất, ánh mắt dừng trên người Hạo Thiên Đế. Hắn lạnh lùng nói:
- Hạo Thiên Đế, khanh vốn là giai nhân, cớ sao lại theo nghịch tặc? Vì sao lại phản bội lại ta, vì sao lại phản bội lại Thiên Minh?
Hạo Thiên Đế cười ha hả, nói:
- Cuối cùng ngươi cũng chịu để lộ bộ mặt thật! Mục Thiên Tôn, đại quân của trầm áp đảo, nếu như ngươi lập tức bó tay chịu trói, buông bỏ việc phản kháng, vậy thì người dân Diên Khang và Vô Ưu Hương vẫn còn một con đường sống; nếu như ngươi chấp mê bất ngộ, vậy thì tất cả những nơi trâm chỉ tay đến đều sẽ tan thành mây khói!
Tân Mục thản nhiên nói:
- Hạo Thiên Đế, ngươi không ngại thì cứ nhấc tay lên chỉ vào ta để xem thử xem †a có tan thành mây khói như lời ngươi nói không.
Đôi đồng tử của Hạo Thiên Đế co rút lại.
Tân Mục đứng trên mũi thuyền, dõi mắt nhìn vô số đại quân Thần Ma của Thiên Đình ở bờ bên kia, thờ ơ nói:
- Tướng sĩ hai bên đánh nhau ngươi chết ta sống, như thế thì không công bằng lắm. Chi bằng thế này, ngươi và ta tử chiến một trận ngay trước mặt tướng sĩ hai bên.
Hắn nâng tay lên, vờ chém một nhát:
- Nếu như ta chết trong tay ngươi, Diên Khang và Vô Ưu Hương đều sẽ đầu hàng, mặc ngươi xử lý. Nếu như ngươi chết trong tay ta, vậy thì Thiên Đình lập tức giải tán. Hạo, ngươi dám không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận