Mục Thần Ký

Chương 1778: Kiếm chống Thiên Đình (2)

Chương 1778: Kiếm chống Thiên Đình (2)Chương 1778: Kiếm chống Thiên Đình (2)
Đó là lạc ấn Kiếm Đạo của Khai Hoàng!
Hắn lạc ấn Kiếm Đạo của mình vào trong ba mươi lăm tầng Hư Không. Kiếm quang vừa mới bắn ra từ trong Lăng Tiêu Bảo Điện không đơn giản chỉ là đâm vào không khí, mà là khơi thông lạc ấn Kiếm Đạo trong ba mươi lăm tâng Hư Không!
Hàng vạn kiếm quang vừa mới bắn ra từ trong điện bay khắp xung quanh. Mà bây giờ, những kiếm quang này khơi thông lạc ấn Kiếm Đạo trong ba mươi lăm tầng Hư Không, uy lực của mỗi kiếm quang càng lúc càng mạnh. Càng khiến người ta kinh ngạc hơn là, chúng đánh về phía Cung Thiên Tôn đang vội vã rút lui từ bốn phương tám hướng!
Cung Thiên Tôn thi triển tất cả sức mạnh để chống lại, nhưng vừa chỉ kịp đỡ được khoảng một trăm kiếm quang đã nghe "soạt'" một tiếng, một thanh Thân Kiếm đâm xuyên từ giữa lưng ra tới trước ngực nàng!
Cung Thiên Tôn hộc máu, cắn chặt răng liều mạng chống cự, nhưng lại có càng nhiều kiếm quang đâm xuyên qua nàng.
Phía trước nàng, Khai Hoàng cầm Vô Ưu Kiếm trong tay bước ra từ trong Lăng Tiêu Bảo Điện, biểu cảm trên mặt không có gì thay đổi giống như một đòn đả thương Cung Thiên Tôn chỉ là tiện tay.
Lăng Tiêu Bảo Điện đã biến thành trăm ngàn lỗ thủng, tan nát không thể tả.
Đạo Cảnh của hắn cao thâm không gì sánh nổi, sớm đã vượt qua Thái Đế năm đó. Giai đoạn sau của Thái Đế là dựa vào sức mạnh tế tự chồng lên thần thức của hẳn, xếp chồng đến Đại La Thiên Chung Cực Hư Không. Trên Đạo Cảnh, thật ra lĩnh hội của Thái Đế đã bị Khai Hoàng bỏ lại không biết bao xa từ rất lâu rồi.
Hắn đứng ở nơi đó giống như đứng ở trong ba mươi lăm tâng Hư Không, dáng vẻ khó mà đoán được.
Lúc hắn di chuyển, dường như Kiếm Đạo trong thiên hạ cũng di chuyển theo, dường như Kiếm Đạo ba mươi lăm tầng Hư Không cũng di chuyển theo.
Đây chính là đỉnh cao Kiếm Đạo không thể leo tới, cũng không thể vượt qua mà trưởng thôn đã nói tới!
Cao thủ Kiếm Đạo lĩnh ngộ về Kiếm Đạo càng cao, tham ngộ về Kiếm Đạo càng sâu thì sẽ càng có thể nhìn thấy được có một bóng người đứng ở phía trước bọn họ, sừng sững, cao to, giống như trời đứng ở đó.
Trong thiên hạ có rất nhiều cao thủ Kiếm Đạo, nhưng mà người tu luyện đến trình độ như của trưởng thôn Tô Mạc Già lại quá ít, có thể cảm nhận được uy nghiêm tối cao của Kiếm Đạo Khai Hoàng lại càng ít như lông phượng sừng lân, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Cho dù là Tân Mục cũng không thể nào cảm ứng được uy thế, uy nghiêm của Kiếm Đạo Khai Hoàng. Những người khác lại càng không cần nói cũng biết.
Nhưng chỉ cần cảm nhận được sẽ sinh ra cảm giác ngưỡng mộ như núi cao, càng yêu cầu phải phá thần trong tâm mình!
Những năm này, trưởng thôn Tô Mạc Già vẫn luôn trầm lặng không xuất thế là vì muốn phá thần trong tâm mình, phá tan sự tuyệt vọng và áp bức mà Kiếm Đạo Khai Hoàng mang đến cho bản thân. Nhưng cho đến tận bây giờ, hắn vẫn chưa thể phá thần trong tâm rồi đi ra khỏi đáy cốc.
Cho dù là Kiếm Thần kiên quyết nổi bật đến kinh người năm đó, nhất thời cũng thoát ra khỏi được cái bóng của Khai Hoàng.
Khai Hoàng của lúc này không chỉ mang lại cảm giác ngưỡng mộ cho các cao thủ Kiếm Đạo, mà còn cho tất cả mọi người, bao gồm Thiên Tôn cũng có một loại cảm giác ngưỡng mộ!
Hai vạn năm sau khi thời đại Khai Hoàng kết thúc, hắn vẫn chưa diệt vong, mà thứ diệt vong lại chính là Vô Ưu Hương, toàn bộ Thần Ma của Vô Ưu Hương, thậm chí là đạo tâm của con cái thế hệ sau đều đã bị đánh bại, chỉ riêng đạo tâm của hắn vẫn giống như lúc trước, chưa từng bị đánh bại.
Đạo hữu không hề giúp đỡ hắn, cổ vũ hắn, không hề nâng đỡ hẳn, thậm chí ngay cả những người từng là chiến hữu ở Vô Ưu Hương kia cũng hiểu lầm hẳn, không hiểu được ý tốt của hẳn. Nhưng cho dù như thế, đạo tâm của hẳn cũng chưa từng yếu đi, chưa từng dao động.
Từ xưa đến nay, có được sự mạnh mẽ và kiên định tới mức này cũng chỉ có hắn mà thôi!
Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể tìm hiểu đến Đạo Cảnh ba mươi lăm Trọng Thiên!
Đại đại đạo Thần Thức của Cung Thiên Tôn bùng nổ. Điểm mạnh của đại đạo Thần Thức là lạc ấn Hư Không, nhưng đại đạo Thần Thức của nàng lại có sở trường về ảo cảnh. Lúc này, từng tầng ảo. cảnh bắn ra, tầng tầng lớp lớp không ngừng tuôn về phía Khai Hoàng.
Ảo cảnh của nàng mê hoặc Tân Mục cũng dễ như trở bàn tay, nhưng đối mặt với Khai Hoàng thì lại như hoàn toàn vô dụng.
Đối với tồn tại đã tạo ra một loại đại đạo lại gần như hoàn toàn nắm vững loại đại đạo đó mà nói, ảo cảnh không thể mê hoặc đạo tâm của người đó. Bởi vì ảo cảnh không mê hoặc được Kiếm Đạo, không mê hoặc được kiếm tâm.
Cung Thiên Tôn lại trúng mấy kiếm, trong lòng sinh ra cảm giác tuyệt vọng, khàn giọng hỏi:
- Tần Nghiệp, tại sao ngươi lại muốn giết ta?
Khai Hoàng không trả lời, đột nhiên rút kiếm đút vào vỏ, nghiêng người đi.
VùI
Đột nhiên một Đại Uyên Quy Khư xuất hiện ở ngay vị trí hắn vừa đứng, cắn nuốt bầu trời và mặt đất nơi đó. Mà nơi Khai Hoàng vừa rời đi, Đại Uyên Quy Khư kia lại không thể cắn nuốt đến hắn một chút nào.
Ầm!
Một Thái Cực Đồ bỗng nhiên hiện lên, nhị khí âm dương như rồng như vây liên tiếp chém về phía hẳn. Khai Hoàng vừa lúc lướt qua phía trước song tiên âm dương, khiến nhị khí âm dương cắt vào khoảng không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận