Mục Thần Ký

Chương 1960: Người tốt

Chương 1960: Người tốtChương 1960: Người tốt
Đạo quả đó rất kỳ lạ, bởi vì nó giúp trình độ Đạo Cảnh của Lang Hiên Thần Hoàng tăng lên cực nhanh, nhưng trình độ đạo tâm của Lang Hiên không tiến mà lùi. Vì vậy, Tân Mục cảm thấy dựa vào bản lĩnh của hắn và Tường Thiên Phi, chắc chắn vẫn có thể đủ để ám toán Lang Hiên Thần Hoàng.
Chỉ cần nhắm vào đạo tâm của Lang Hiên, chắc chắn Lang Hiên Thần Hoàng sẽ thất bại!
Nhưng Tường Thiên Phi chim sợ cành cong, bị Hiểu Thiên Tôn dọa cho sợ vỡ mật, không dám chiến đấu thêm lần nữa, Tần Mục cũng không thể làm gì được.
Hai người một người đứng ở mũi thuyền, một người ngồi ở đuôi thuyền.
Thỉnh thoảng Tường Thiên Phi lên sẽ tiếng, chỉ điểm hẳn đi đâu, một lúc sau, cuối cùng bọn họ cũng chạy ra khỏi sương mù hỗn độn.
Tân Mục thầm tiếc nuối, sương mù hỗn độn này là cơ hội tốt nhất để bọn họ lần lượt đánh bại mười Thiên Tôn, tiếc rằng Tường Thiên Phi không phải Khai Hoàng, nếu đổi lại là Khai Hoàng, chỉ sợ mười Thiên Tôn đã tử thương nghiêm trọng rồi.
Nhưng xuyên qua sương mù, Tân Mục cũng là kẻ nhận được lợi ích lớn nhất, bởi vì có vẻ hắn trì hoãn một thời gian ở đây, ngoại trừ việc đánh lén vài Thiên Tôn ra thì cũng không làm những việc gì khác, nhưng trong khoảng thời gian này, cây thế giới trong lính vực của hắn đã lớn lên thêm một chút.
Cây thế giới vẫn luôn hấp thu khí hỗn độn trong sông hỗn độn, hấp thu năng lượng trong đại kiếp hủy diệt của vũ trụ quá khứ, sau đó bắt đầu lớn lên, điều này thực sự khiến cho hẳn vui mừng khôn xiết.
Chẳng qua tốc độ cây hấp thụ rất chậm, tốc độ phát triển cũng không quá nhanh, điều kỳ lạ hơn nữa là trong mỗi một con sông hỗn độn, sau khi cây thế giới hấp thụ một phần khí hỗn độn thì sẽ không hấp thu nữa, mà đi đến con sông tiếp theo mới tiếp tục hấp thu.
Ngay cả Tân Mục cũng không nghĩ ra được nguyên nhân trong đó là gì, cho nên hắn dứt khoát không nghĩ đến nữa.
- Mục Thiên Tôn vẫn chưa phải cảnh giới Ngọc Kinh sao?
Tường Thiên Phi đột nhiên hỏi.
Tân Mục gật đầu, thở dài nói:
- Tiềm lực của ta đã cạn, có lẽ cả đời này cũng không có duyên tiến vào cảnh giới Ngọc Kinh.
Vẻ mặt hắn chán nản, thổn thức nói:
- Nhìn các ngươi tu thành Thiên Cung, †a thật sự hâm mộ và ghen tị, nhưng lại không làm gì được.
Tường Thiên Phi lạnh lùng cười:
- Không tu thành Ngọc Kinh mà sức mạnh của ngươi đã mạnh mẽ như thế, nếu như sau khi ngươi đã tu thành Ngọc Kinh, vậy thì sẽ mạnh đến thế nào nữa? Mục Thiên Tôn, người thật thà không nói lòng vòng. Với tu vi của ngươi, đừng nói là cảnh giới Ngọc Kinh, cho dù là cảnh giới Lăng Tiêu, cảnh giới Đế Tọa thì chỉ sợ cũng không làm khó được ngươi! Thế thì vì sao ngươi không tu luyện cảnh giới Ngọc Kinh?
Tần Mục nghiêm túc hiếm thấy, trầm giọng nói:
- Bởi vì cảnh giới Ngọc Kinh, Lăng Tiêu và Đế Tọa đều là cạm bẫy!
Sắc mặt Tường Thiên Phi hơi thay đổi, khàn khàn nói:
- Tại sao lại nói như vậy? - Các cảnh giới của Thiên Cung đều có thể tìm thấy bảo địa tự nhiên do đại đạo tạo thành trong Tổ Đình, bao gồm cả Trảm Thần Đài cũng thế. Nhưng chỉ có cảnh giới Ngọc Kinh không phải do đại đạo tạo thành, mà là do chủ nhân Di La Cung tạo ra.
Tân Mục thản nhiên nói:
- Sức mạnh của chủ nhân Di La Cung sâu không lường được, hắn xây dựng nên thành Ngọc Kinh, mà Thái Đế ngươi tưởng tượng ra thành Ngọc Kinh, mô phỏng theo thành Ngọc Kinh, trở thành thành Ngọc Kinh của Thiên Đình. Người đời sau tu luyện thành Ngọc Kinh Thiên Đình cũng rơi vào trong cạm bẫy Ngọc Kinh.
Hắn nói ra suy nghĩ của bản thân, nói:
- E rằng mục đích thật sự của chủ nhân Di La Cung là muốn mượn sức của Thần Chỉ của thiên hạ, mượn thành Ngọc Kinh của bọn họ để tu luyện, để củng cố thành Ngọc Kinh của Tổ Đình này, mãi cho đến khi thành Ngọc Kinh này có thể gánh ván hắn thoát khỏi đại kiếp hủy diệt, đến với thế giới này!
Hắn lạnh lùng nói:
- Bất cứ ai tu luyện Ngọc Kinh đều đang giúp Di La Cung một tay, để cho hắn đến với thế giới này sớm hơn! Thái Đế, từ đầu đến cuối, ngươi cũng chỉ là quân cờ của chủ nhân Di La Cung! Hắn lợi dụng ngươi, truyền bá cảnh giới Ngọc Kinh, hiện tại lại bắt đầu lợi dụng mười Thiên Tôn!
Tường Thiên Phi tái mét mặt mày.
Tần Mục tiếp tục nói:
- Chỉ cần mười Thiên Tôn tu luyện cảnh giới Ngọc Kinh, tu thành Đại Thiên Đình, luyện thành đạo, vậy thì thành Ngọc Kinh này sẽ được củng cố, nói không chừng hẳn còn có thể chạy ra khỏi vũ trụ quá khứ! Đây chính là cạm bẫy Ngọc Kinh, cạm bẫy Ngọc Kinh đã quăng lưới hốt gọn một mẻ cường giả trong vũ trụ của chúng ta! Mồ hôi lạnh trên trán Tường Thiên Phi ứa ra, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống, nhỏ lên thuyền nhỏ.
Cơ thể nàng cứng đờ, quay đầu lại một cách khó khăn, nhìn đạo quả khô héo gần vai.
Cơ thể của nữ tử trong đạo quả trần trụi, đột nhiên lạnh lùng cười nói:
- Cạm bẫy Ngọc Kinh? Ngươi thực sự nghĩ nhiều rồi! Chủ nhân Di La Cung mạnh mẽ cỡ nào, trách trời thương dân đến mức nào? Việc gì hắn phải thiết kế cạm bẫy cho những con kiến hôi như các ngươi? Mục đích của chủ nhân Di La Cung là cứu các ngươi đó! Kéo các ngươi ra khỏi tối tăm khờ dại, để cho các ngươi mở linh trí, có thể lĩnh ngộ đại đạo, mà không phải là sống một cách vô tri vô giác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận