Mục Thần Ký

Chương 2592: Uy lực của một sợi dây đàn (2)

Chương 2592: Uy lực của một sợi dây đàn (2)Chương 2592: Uy lực của một sợi dây đàn (2)
Yến Tú Các cười lạnh, nói:
- Thất công tử, bản lĩnh trước đây của ngươi cao thâm khó dò, bọn ta tôn kính ngươi ba phần, thế nhưng hiện giờ bản lĩnh của ngươi chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi! Nói không chừng ngũ lão bọn ta chính là người đã đưa ngươi trở về quá khứ, giúp ngươi trở thành Thất công tử!
Tân Mục cười không nói gì.
Phong Hóa Liên cười ha hả, nói:
- Thất công tử là chủ nhà, tứ muội không được hỗn xược. Thất công tử, yêu cầu của ngươi quá quá đáng, chẳng lẽ ngươi không sợ bọn ta sẽ đứng về phía 'Tam công tử và Tứ công tử sao?
- Năm vị sẽ làm vậy sao?
Tân Mục hỏi. - Ha ha ha ha!
Phong Hóa Liên đứng lên. Thân hình hẳn vạm vỡ như núi, tóc trắng như tuyết phủ, giọng nói như sấm rền chấn động cả Thiên Đình:
- Đương nhiên là không! Ngũ lão Phong Thứ ta cũng là nhân vật tiếng tăm lẫy lừng trong trời đất, là cường giả đạt thành tựu đại đạo, sống hơn mấy ngàn vạn năm, trải qua biết bao vũ trụ biển đổi rồi hủy diệt. Thời điểm Di La Cung còn đó, bọn ta cam nguyện chịu nhục, thế nhưng bây giờ Di La Cung đã mắc kẹt trong đại kiếp hủy diệt, đương nhiên bọn ta không cần phải lo sợ gì nữa!
Mặc dù trông đã già nua, thế nhưng hắn vẫn hào khí bừng bừng, giọng nói vang vọng khắp Thiên Đình:
- Di La Cung trấn áp từng kỷ nguyên vũ trụ, khiến biết bao nhân tài trong thiên hạ không thực hiện được ước mơ, khiến một đời hào khí của biết bao hào kiệt tan thành mây khói, khiến biết bao anh hùng hảo hán không thể không khom lưng uốn gối, không thể không cam tâm tình nguyện thần phục? Bây giờ, cơ hội đã đến!
Tần Mục vẫn nở nụ cười, im lặng lắng nghe.
Bên trong Thiên Đình vang vọng tiếng hoan hô đỉnh tai nhức óc của cường giả tiền sử lẻn qua.
Phong Hóa Liên lại càng hăng hái hơn, cao giọng nói:
- Dưới sức ép của Di La Cung, từng vũ trụ nhanh chóng héo mòn và tàn lụi, khiến số người thành đạo trong thiên hạ càng ngày càng ít đi. Nếu như tiếp tục để Di La Cung hoành hành bá đạo, vậy thì tất cả mọi người đều đừng hòng mơ tưởng đến việc thành đạo nữa! Khi đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười bảy ập đến, bọn ta chỉ còn một con đường chết! Bảo bọn ta thần phục Di La Cung sao, tuyệt đối không có khả năng!
- Tuyệt đối không có khả năng!
Bên trong Thiên Đình vang vọng tiếng hưởng ứng như sấm rền của những cường giả tiền sử lẻn qua.
Phong Hóa Liên tiến lên phía trước một bước, nhìn Hạo Thiên Đế và điện chủ Hoan Hỉ ở phía dưới, lạnh lùng nói:
- Hai vị, mời về cho. Nói với Tam công tử và Tứ công tử, chỉ cần ngũ lão Phong Tứ còn ở đây, Di La Cung đừng hòng mơ tưởng đến việc giáng...
Đột nhiên, một tiếng đàn chợt vang lên.
Tần Mục nắm tay Nguyệt Thiên Tôn ở bên cạnh, ra hiệu cho nàng không được cử động.
Tiếng đàn kia vọng tới, Thiên Đình rộng lớn vô biên lập tức khẽ chấn động, thế nhưng chấn động này lại nhỏ đến mức không thể phát hiện ra. Nguyệt Thiên Tôn tu luyện Tái Cực Hư Không, cực kỳ nhạy cảm với sự thay đổi của không gian, cho nên lập tức phát hiện ra chấn động này.
Điện chủ Hoan Hỉ cũng phát hiện ra chấn động này, thế nhưng những người khác lại không hề có trình độ cao thâm như vậy.
Phong Hóa Liên thốt ra chữ cuối cùng:
-... Xuống!
Hắn vừa dứt lời, Nam Thiên Môn đột nhiên nghiêng dần, vô thanh vô tức xuất hiện một vết nứt, nửa trên của Nam Thiên Môn rơi xuống hệt như đang trượt trên một con đường bóng loáng, không hề phát ra tiếng động nào.
Sau khi dõng dạc nói ra những lời này, Phong Hóa Liên cũng phát hiện ra sự khác thường của Nam Thiên Môn, bèn vội vàng quay đầu nhìn lại, lộ ra vẻ khó hiểu.
Không chỉ có Nam Thiên Môn, ngay cả những cung điện và đại điện khác trong Thiên Đình đều như bị thứ gì đó cắt làm đôi.
Lúc này đây, một nửa bên trên của thiên cung vạn điện bỗng chốc trượt xuống!
Hắn nhìn những Thiên Môn khác, chỉ thấy Tây Thiên Môn, Bắc Thiên Môn và Đông Thiên Môn cũng đều bị cắt làm đôi, đang dần trượt xuống!
Ầm ầml
Đột nhiên, phần trên của một món trọng khí bên cạnh tế đàn bỗng chốc rơi xuống đất. Kế tiếp, một loạt tiếng âm ầm vang lên, những món trọng khí mà người thành đạo tiền sử lẻn qua vất vả luyện chế đều đồng loạt bị chia thành hai nửa!
Ở bên cạnh, một cường giả tiền sử lẻn qua giơ tay sờ lên cổ mình, chỉ thấy trên cổ bỗng xuất hiện một vết máu.
Hắn chớp mắt, tỏ vẻ hoang mang, sau đó nhìn từng cái đầu đang rơi xuống khỏi cổ của đồng đạo xung quanh mình, vết cắt trông vô cùng gọn gàng, thậm chí ngay cả nguyên thần của bọn họ cũng bị cắt một cách cực kỳ chỉnh chu.
- Đầu của ta...
Hắn thấy tâm mắt của mình dần nghiêng đi, cái đầu chậm rãi trượt xuống khỏi cổ.
Thân thể Phong Hóa Liên cứng đờ, đứng trên tế đàn không dám nhúc nhích, trên đầu toát mồ hôi lạnh.
Hạo Thiên Đế thổi một cái, giữa lồng ngực Phong Hóa Liên lập tức xuất hiện một đường máu, nửa người trên bay ra phía sau, chết oan chết uổng!
- Còn ai nữa không? Hạo Thiên Đế liếc nhìn bốn phía, sau đó đột nhiên cười ha hả, ngoan độc nói:
- Còn ai to gan dám đối nghịch với trâm nữa không? Ngươi, ngươi, hay là ngươi?
Ngón tay hắn chỉ vào Hoàng Đường, chỉ vào Thương Nham Thúy, chỉ vào Yến Tú Các, chỉ vào Lê Thứ. Bốn người này đều lạnh toát sống lưng, không dám nhìn thẳng vào hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận