Mục Thần Ký

Chương 2614: Thái Dịch qua sông (3)

Chương 2614: Thái Dịch qua sông (3)Chương 2614: Thái Dịch qua sông (3)
Mặt trời trên không trung treo cao, trời năng chang chang, thế nhưng khu vực dưới gốc cây thế giới lại chìm trong bóng tối. Trong bóng tối thấp thoáng sấm sét vang dội, thân thông va chạm với nhau phát ra âm thanh trầm đục hệt như đang có người đánh trống trong lòng, khiến khí huyết người ta rối loạn, cực kỳ khó chịu.
Người khổng lồ Thái Dịch bước về phía cây thế giới, trên bầu trời đột nhiên chiếu xuống từng tia đạo quang, xua tan bóng tối dưới gốc cây thế giới, tạo thành một thông đạo.
Nơi bắt nguồn của những tia đạo quang kia chính là một vùng Đại La Thiên.
Đại La Thiên của Thái Dịch.
Bên trong Đại La Thiên có một đạo thụ cổ xưa.
Đạo thụ của Thái Dịch.
Một tia sáng bay ra khỏi gốc đạo thụ, nhanh chóng lao vào lòng bàn tay của người khổng lồ Thái Dịch, sau đó hóa thành cây rìu Thái Dịch.
Người khổng lồ vác rìu, bước về phía gốc cây thế giới dọc theo con đường được đạo quang chiếu sáng.
Phía trước đột nhiên xuất hiện một vùng hỗn độn rộng lớn, một con sông Hỗn Độn cuộn trào sóng dữ chắn ngang đường hắn.
Mà ở bên bờ kia của dòng sông Hỗn Độn, hắn có thể lờ mờ nhìn thấy hai phiến lá sen đang lơ lửng và một bông hoa sen nhô ra khỏi mặt biển Hỗn Độn.
Lúc này, hoa đen đang lắc lư dữ dội, từng sợi dây thừng màu đỏ uốn lượn bay quanh hoa sen. Ở nơi đó, gió nóng và gió lạnh điên cuồng va chạm, vô cùng ác liệt.
Người khổng lồ Thái Dịch cười ha hả, tay trái chăn ở phía trước, tay phải năm lấy cây rìu xoay một vòng, tiếng xé gió vù vù vang lên.
Đột nhiên, rìu lên, tay xuống!
Người khổng lồ Thái Dịch dùng một nhát rìu bổ đôi dòng sông Hỗn Độn. Dòng sông lớn tách làm hai đoạn, hắn đi về phía trước men theo con đường giữa sông, cái bóng khổng lồ phản chiếu lên hai vách sông dựng đứng ở hai bên.
Người khổng lồ Thái Dịch bước tới bờ đối diện, thế nhưng vẫn chỉ thấy phía trước là một con sông Hỗn Độn.
- Vô Nhai, mánh khóe của ngươi nhiều thật đấy!
Người khổng lồ Thái Dịch chẳng thèm quan tâm, tiếp tục vung rìu lên, không ngừng bổ về phía trước, từng dòng sông Hỗn Độn bị tách ra.
Hắn liên tục bổ đôi mười lăm dòng sông, lúc này mới khẽ thở dốc, nhìn về phía trước, lập tức sa sâm mặt mày.
- Ba phe cạnh tranh, ngoại trừ Mục Thiên Tôn ra, dường như những kẻ khác đều đang chờ đợi thời cơ để ám toán ta.
Người khổng lồ Thái Dịch nhìn rõ tình hình, đang trầm ngâm cân nhắc, nhưng đúng lúc này, một tiếng "răng rắc" chợt vang lên, đóa hoa sen kia chợt gấy lìa!
Người khổng lồ Thái Dịch không do dự nữa, lại vung rìu lên, bổ đôi dòng sông Hỗn Độn cuối cùng ở trước mặt, xông đến bờ bên kial
Cùng lúc đó, Tam công tử Lăng Tiêu, Tứ công tử Tử Tiêu, các điện chủ và đám người thành đạo của Di La Cung đều đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp một người khổng lồ đang đi trên mặt sông! - Đến rồi!
Ai nấy đều phấn chấn tỉnh thân, trong lòng thầm nhủ.
Đối với Tân Mục mà nói, thời gian nửa năm này chẳng khác nào một sự dày vò, thế nhưng đồng thời cũng là một cơ hội hiếm có giúp hắn hoàn thiện bản thân.
Số thân thông đạo pháp mà Vô Nhai lão nhân biết quá nhiều, đạo pháp của Di La Cung hay một phần đạo pháp của Thiên Đô đều được hắn nắm rõ như lòng bàn tay, thứ duy nhất mà hắn chưa hiểu chính là thần thông đại đạo của Thiên Đô - người mà hắn cho là kẻ khinh đạo, và đại đạo Quy Khư.
Hắn không thể lợi dụng cạm bẫy đạo thụ để học lỏm thần thông đạo pháp của những người thành đạo không tu đạo thụ.
Dù vậy, những kiến thức mà hắn nắm bắt được cũng đã đủ để hắn tự xưng là kẻ mạnh nhất trong suốt mười bảy kỷ nguyên vũ trụt
Giao chiến với cường giả như vậy, đương nhiên Tân Mục vô cùng chật vật, thế nhưng may mà Tân Mục cũng hiểu được nút thắt dây đỏ do chủ nhân Di La Cung tạo ra để khắc chế đại đạo Quy Khư.
Nút thắt dây đỏ mà Vô Nhai lão nhân dùng để đối phó hắn đều bị hắn liên tiếp hóa giải, điều này khiến thần thông mạnh nhất nhắm vào đại đạo Quy Khư hoàn toàn trở nên vô dụng!
Vì để đối phó với hắn, cuối cùng Vô Nhai lão nhân chỉ đành dùng đến cây thế giới, áp dụng chiến thuật giết địch mười thì mình tổn thất tám, khắc chế đại đạo Quy Khư của hẳn, thử hủy diệt hoa sen Quy Khư của Tần Mục.
Có điều, sau lưng Tần Mục chính là dòng sông Hỗn Độn. Rễ của hoa sen Quy Khư cắm sâu vào trong hỗn độn, không ngừng hấp thụ năng lượng, trở thành vốn liếng để hắn có thể kiên trì đến tận bây giờ.
Nếu như không có dòng sông Hỗn Độn ở phía sau lưng, với thực lực của Tân Mục thì sớm đã bị Vô Nhai lão nhân đánh bại.
Quả thật cách làm của Vô Nhai lão nhân có thể khiến dòng sông Hỗn Độn biến mất, thế nhưng nếu như làm như vậy, Tần Mục có thể lập tức rời khỏi phạm vi bao phủ của cây thế giới, Vô Nhai lão nhân cũng không thể ném hắn trở về quá khứ.
Hai người giằng co đã nửa năm.
Dưới áp lực của Vô Nhai lão nhân, lĩnh ngộ của Tân Mục về đại đạo Quy Khư càng ngày càng mạnh, càng ngày càng sâu.
Lĩnh ngộ của hắn về đại đạo Quy Khư vốn không bằng Đế Hậu nương nương, mặc dù chưa làm được đến bước Quy Khư thành đạo như Đế Hậu, thế nhưng hắn có được sự "trợ giúp" của Nhị công tử Vô Cực, trông hạt sen, mọc ra lá sen hoa sen, sức mạnh mà đại đạo Quy Khư có thể thi triển được còn vượt qua cả Đế Hậu nương nương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận