Mục Thần Ký

Chương 1411: Thái Cổ mạnh nhất

Chương 1411: Thái Cổ mạnh nhấtChương 1411: Thái Cổ mạnh nhất
Thần Nhân đó nói xong, lắc đầu, nhìn mê mẩn xung quanh, lại giống như người không có việc gì tiếp tục bận rộn.
- Hạo Thiên Tôn đến rồi?
Trong lòng Tân Mục khó nén được phấn khởi:
- Thái Đế và Hạo Thiên Tôn, một người mạnh nhất thời tiền sử, một người mạnh nhất đương thời! Trận chiến này, cho dù như thế nào cũng không thể bỏ qua!
Hắn tràn đầy nhiệt huyết muốn xem trận chiến giữa Hạo Thiên Tôn và Thái Đế. Nhưng đúng lúc này, Hoả Thiên Tôn đi tới, nghiêm nghị nói:
- Mục Thiên Tôn, không bao lâu nữa ta sẽ thống lĩnh đại quân thảo phạt loạn đảng, đồng thời cũng xin mời Mục Thiên Tôn thống lĩnh một đội quân tới tấn công doanh trại kẻ địch, Mục Thiên Tôn thấy thế nào?
Tân Mục bị giật mình thon thót:
- Hoả Thiên Tôn cũng là một người khôn ngoan, e rằng ngày hắn chọn đúng là cái ngày mà Hạo Thiên Tôn đến đây, đến lúc đó, Hạo Thiên Tôn đột nhiên lấy Thần Khí Ngự Thiên Tôn ra thì chắc chắn có thể giết chết Khai Hoàng và Lãng Uyển Thần Vương. Tính toán tốt thật đấy!
Hắn mỉm cười:
- Nhưng may mắn thay, Thái Đế đã sống lại rồi. Hắn sẽ không đoán được giao hẹn của ta và Thái Đế.
Hoả Thiên Tôn thấy hắn không đáp, lại hỏi một lần nữa.
Khí sắc của Tần Mục trống rỗng, yếu ớt nói:
- Hoả Thiên Tôn, thứ lỗi cho ta, mấy ngày hôm nay sức khoẻ của ta không tốt, e rằng khó mà chiến đấu trên chiến trường, mặc dù ta có lòng vì Thiên Đình, nhưng có lòng cũng bất lực.
Hoả Thiên Tôn cau mày, hoàn toàn không đoán được hẳn sẽ nói như vậy.
Tiểu tử này vừa rồi còn tràn trề khí lực, phấn khởi đến mức hận không thể đánh nát đại doanh của Thiên Đình, lúc này lại đột nhiên mệt mỏi, nói bản thân không thể ra chiến trường.
Nếu hắn không đi, liệu bản thân còn có thể bẫy hắn thành công hay không?
Hoả Thiên Tôn cau mày rời khỏi đó, tìm đến Mạnh Vân Quy, Bạch Ngọc Quỳnh và Chúc Tiểu Bình để bàn bạc việc này, nói:
- Bây giờ phải làm sao đây?
Bạch Ngọc Quỳnh và Chúc Tiểu Bình không nói chuyện, nhìn về phía Mạnh Vân Quy.
Mạnh Vân Quy suy nghĩ một chút, cười nói: - Mặc dù rất khó nhìn thấu tính cách của Mục Thiên Tôn từ lời nói và việc làm của hắn, thế nhưng lại có thể suy ra tính cách của hắn từ những hành động trong quá khứ.
Ánh mắt của Hoả Thiên Tôn đặt lên trên người hắn, Mạnh Vân Quy tiếp tục nói:
- Mục Thiên Tôn làm ta nhớ đến một loài động vật của nhân gian, hươu bào - một loài động vật ngốc nghếch, có tính hiếu kỳ mạnh mẽ, thường xuyên bởi vậy mà chết. Nếu là trước đây, Hoả Thiên Tôn đã mời hắn ra chiến trường, dù hắn biết rõ có trá, nhưng hắn vẫn không thể chịu được sự tò mò mãnh liệt mà đồng ý, muốn xem chúng ta có thủ đoạn gì. Hiện tại hắn từ chối chỉ có thể nói rõ một việc.
Chúc Tiểu Bình mắt sáng lên, cười nói:
- Điều này cho thấy rằng, có một thứ khác khiến hắn tò mò hơn, thậm chí còn tò mò hơn cả chúng tai Mạnh Vân Quy vô tay cười nói:
- Đó là lý do! Thật ra có một cách đơn giản nhất để giết Mục Thiên Tôn, đó chính là khơi dậy sự tò mò của hắn ta, dẫn dắt hắn chủ động tiến vào bẫy. Mặc dù hắn biết rõ có bẫy, nhưng chắc chắn sẽ nhảy vào.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nghĩ đến dáng vẻ xảo trá nhưng không để lại dấu vết ngày thường của Tần Mục, lập tức cảm thấy hơi kỳ lạ.
Hoả Thiên Tôn hơi khó hiểu nhìn Bạch Ngọc Quỳnh. Từ trước đến nay, Bạch Ngọc Quỳnh luôn luôn có chủ kiến, vậy mà giờ đây lại rất yên tĩnh.
Mạnh Vân Quy tiếp tục:
- Có điều không biết điều khơi dậy sự †ò mò của hắn bây giờ là gì.
Mọi người đều cau mày, không ai biết sự việc sẽ thế nào.
Hoả Thiên Tôn hít một hơi dài, trâm giọng nói:
- Trước tiên hãy theo dõi hành tung của hẳn, nếu có cơ hội thì giết chết hắn, sau đó báo cáo với Thiên Đình, Mục Thiên Tôn đã hy sinh tính mạng của mình để báo đáp quốc gia.
Ba vị Thiên Sư nói phải, đúng lúc này, có người báo tin, nói:
- Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn mất tích!
Trong lòng của Hoả Thiên Tôn khẽ giật mình, lập tức trầm giọng nói:
- Chắc chắn hắn đã tới U Đô Thái Hư! Mau đi tìm Âm Thiên Tử!
Không bao lâu sau, Âm Thiên Tử truyền tin tức đến, Tân Mục không hề tới U Đô Thái Hư, Hoả Thiên Tôn lập tức hạ lệnh điều Thần Tộc Thiên Nhãn tìm kiếm tung tích của Tần Mục.
Nhưng chúng Thiên Nhãn tìm kiếm rất lâu, từ đầu đến cuối vẫn không thể tìm thấy dấu vết của Tần Mục ở vùng đất Thái Hư.
- Chắc hẳn là có thể đuổi kịp trận chiến giữa Thái Đế và Hạo Thiên Tôn!
Lúc này Tân Mục đang phá vỡ Hư Không, mang theo đèn lồng của Nguyệt Thiên Tôn lao nhanh. Hư Không sụp đổ đã được Thiên Đình khai thông, cứ cách một khoảng sẽ có Tứ Đế Thần Khí là Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Thanh Long trấn áp, khiến cho thân thức vô chủ trong Hư Không không có cách nào tiếp cận.
Ngoài ra, Tứ Đế Thần Khí còn có Thần Ma cường đại trấn thủ, bảo vệ nghiêm ngặt, họ xây dựng thần thành xung quanh Tứ Đế Thần Khí, từng vị cường giả để lộ ra dáng vẻ bệ vệ cuồn cuộn ngất trời, xa xa nhìn đến, thần thành giống như ngọn đuốc trong bóng tối.
Đèn lồng của Nguyệt Thiên Tôn làm biến dạng không gian cho phép Tân Mục có thể lướt qua nhanh chóng, hẳn cũng dùng chiếc đèn này để tránh thoát tai mắt của Thiên Đình, rời khỏi vùng đất Thái Hư để đến đây.
Đương nhiên khi đến đây, hắn không cần phải che giấu tung tích của mình, đi trên con đường do Thiên Đình tạo ra.
- Hạo Thiên Tôn bắt buộc cũng phải đi qua con đường này, như vậy Thái Đế chặn đường Hạo Thiên Tôn, thật ra khoảng cách tốt nhất chính là giữa con đường này.
Hắn mang theo đèn lồng đi vài ngày, đi đến Hư Không sụp đổ thì dừng lại.
Nơi Thái Đế chọn để chặn đánh Hạo. Thiên Tôn nhất định phải xa lối vào của Thái Hư hơn một chút để tránh Hạo Thiên Tôn trốn thoát, cũng phải cách xa vùng đất Thái Hư một chút để tránh Hoả Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn đến chỉ viện.
Do đó, trung tâm của Hư Không sụp đổ là vị trí tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận