Mục Thần Ký

Chương 2684: Đứa con của Mục (2)

Chương 2684: Đứa con của Mục (2)Chương 2684: Đứa con của Mục (2)
Có điều lão Tam à, ngươi phải hiểu rõ, khi quay về đại kiếp hủy diệt trong vũ trụ quá khứ, ngươi sẽ càng ngày càng yếu. Ngươi không phải Hỗn Độn, khi quay về quá khứ, tu vi mà ngươi sở hữu chính là tu vi trong quá khứ. Ta lo lắng ngươi không phải là đối thủ của lão Thất.
Lăng Tiêu tỉ mỉ quan sát nút thắt dây đỏ, cẩn thận xóa bỏ một ấn ký phù văn, sau đó trầm giọng nói:
- Chỉ cần lão Thất không thể mượn được chút sức mạnh nào từ dòng sông Hỗn Độn, hắn sẽ không phải là đối thủ của ta. Sư tỷ, ta đã làm xong chuyện mà ta đáp ứng ngươi, giờ đến lượt ngươi thực hiện lời hứa rồi!
- Ngươi cứ việc tới kỷ nguyên thứ mười lăm, hắn sẽ không thể mượn được chút sức mạnh nào ở nơi đó.
Tam công tử Lăng Tiêu nghe vậy, phấn chấn tỉnh thần, lập tức đứng dậy rời đi.
Không bao lâu sau khi hắn rời đi, bên trong ấn pháp nút thắt dây đỏ, một tia sức mạnh Quy Khư tràn ra từ nơi phù văn Hồng Mông khuyết thiếu, hóa thành một phù văn Quy Khư nhỏ bé, lấp vào chỗ trống.
- Con đê ngàn dặm sạt vì ổ mối, phù văn này sẽ là khởi đầu cho sự thoát thân của tai
Thời điểm tiến vào đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười lăm, Tam công tử Lăng Tiêu lập tức cảm thấy tu vi giảm sút đột ngột.
Bên trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười lăm có một hắn khác. Hắn tiến vào trong đại kiếp hủy diệt, một hẳn khác kia sẽ biến mất, thế nhưng tu vi của hắn sẽ dừng lại ở trình độ của một hắn khác kia.
Điều này không có lợi cho hẳn.
Có điều nếu như Tân Mục không thể mượn sức mạnh từ đại kiếp hủy diệt, vậy thì Tân Mục còn lâu mới là đối thủ của hắn!
Tam công tử hứng trí bừng bừng, đuổi theo Kim Thuyền Độ Thế. Hắn nhìn về phía trước của Kim Thuyền, chỉ thấy Tân Mục vẫn đang dùng hoa sen Quy Khư và cây thế giới để hấp thụ sức mạnh của đại kiếp hủy diệt, tăng cường thực lực của bản thân, đồng thời nuôi dưỡng đứa con vẫn chưa ra đời kia.
Tam công tử đang định tiến lên phía trước, song lại đột nhiên dừng lại.
Chỉ thấy một nam tử ngôi ngô tuấn tú, y phục rách nát, tiêu diêu phóng túng, đắm mình trong đại kiếp hủy diệt, đứng trước một tòa bảo điện khảng khái cất tiếng ca:
- Thái Vi ngưng đế vũ, Dao Quang chính thân huyền, Quỹ Nhật sán thư sử, Tương Đô lệ văn kiến, Liệt Hán cấu tiên cung, Khai Thiên chế bảo điện!
- Đám người khai thiên của Thiên Đô!
Tam công tử Lăng Tiêu giật nảy mình, chỉ thấy phía xa xa trong đại kiếp hủy diệt xuất hiện một cánh rừng màu đỏ. Đại kiếp cuồn cuộn, hủy diệt tất cả, song cánh rừng đỏ kia vẫn rậm rạp tươi tốt, lá đỏ hừng hực như ngọn lửa, um tùm sum xuê.
- Thần Quân ở nơi nào, Thái Dịch ở nơi đâu? Trời đông có Nhược Mộc, phía dưới có Chúc Long!
Trong cánh rừng Nhược Mộc, một nữ tử mặc y phục màu đỏ cất tiếng ca:
- Là ai giết công tử, đứng về phía Thiên Đô trong đại kiếp?
Tam công tử Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng. Trong đại kiếp, một chiếc thuyền nhỏ lại trôi tới, bên trên là một lão ngư ông bụng phệ, béo tròn đến mức khiến đuôi thuyên nhấc lên cao, mũi thuyền như thể sắp chui vào trong đại kiếp.
Lão ngư ông béo tròn kia thả câu trong dòng sông Hỗn Độn, đẩy đấu lạp, cười nói:
- Thái Dịch gần Thiên Đô, núi non biển liền bờ, mây trắng quay đầu gặp, xanh thẳm mắt hư vô. Mong người cắn câu, mong người cắn câu!
Trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười lăm, từng bóng dáng nam nữ kỳ lạ xuất hiện, tổng cộng có ba mươi lăm người tới ngăn cản đường đi của Tam công tử.
- Ba mươi lăm người khai thiên của Thiên Đô chỉ làm một đám vô tích sự, một đám ô hợp mà thôi.
Hắn không hề sợ hãi, tiến về phía trước. - Ba mươi lăm người các ngươi còn kém xa Thái Dịch, kém xa Thiên Đô!
Đại hán đánh trống bật cười ha hả, nói:
- Lão Tam Di La Cung, bọn ta chỉ tới ngăn cản ngươi một lúc, để lão Thất vượt sông tới Di La Cung mà thôi! Thánh Đồng xuất thế, bọn ta cũng đã để ý rất lâu rồi!
Tam công tử Lăng Tiêu lao tới, đám người khai thiên của Thiên Đô lập tức ra tay, chém giết xung quanh hắn.
Quả thật Tam công tử vô cùng dũng mãnh, đánh ra một con đường máu, ép lui đám người khai thiên, mệt đến mức thở không ra hơi, thế nhưng đợi đến khi hắn lao ra khỏi vòng vây, chỉ thấy Kim Thuyền Độ Thế đã biến mất.
Hắn đến kỷ nguyên thứ mười bốn, nhảy xuống sông, tu vi lại giảm đi một chút, song hắn vẫn ra sức đuổi theo Kim Thuyền Độ Thế. - Đám người khai thiên coi đứa con của lão Thất là Thánh Đồng, chẳng những không ra tay với lão Thất trên đường đi, trái lại còn bảo vệ hắn. Việc này có chút khó giải quyết.
Ánh mắt hẳn lóe lên:
- Vả lại không phải đám người khai thiên kia có ba mươi lăm người, mà là ba mươi sáu người. Người mạnh mẽ và đáng sợ nhất trong ba mươi sáu người này chính là kẻ khinh đạo!
Hắn vừa mới nghĩ đến đây, đột nhiên chỉ thấy trong đại kiếp hủy diệt ở phía trước xuất hiện một gốc cây đào, chống đỡ đại kiếp hủy diệt, mặc cho uy lực uy năng của đại khiếp khủng bố đến mức nào cũng không thể khiến cây đào kia lung lay lấy một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận