Mục Thần Ký

Chương 2585: Một sợi dây đàn nối liền quá khứ

Chương 2585: Một sợi dây đàn nối liền quá khứChương 2585: Một sợi dây đàn nối liền quá khứ
Bởi vậy, Tân Mục chỉ có thể mang theo vết thương trên người tới chiến đấu, may mà trên đường đã hù dọa điện chủ Hoan Hỉ chạy mất, nếu không e rằng khi điện chủ Hoan Hỉ tụ họp lại với điện chủ Trường Phong, trận chiến này sẽ thất bại càng thảm hại hơn.
- Chắc chắn Thái Dịch sẽ không ghét †a, đúng không?
Tân Mục trấn áp thương thế. Đạo thương mà điện chủ Trường Phong để lại không quá rắc rối, thế nhưng đạo thương mà quan tài táng đạo gây ra cho hắn thì khó giải quyết hơn nhiều, trong thời gian ngắn không thể nào chữa khỏi được.
Hắn bước tới phía trước quan tài của Thái Dịch, dao động của chiếc quan tài táng đạo này đã lắng xuống. Tuy rằng chiếc quan tài này đã bị quăng quật hai lần, thế nhưng nó vẫn không hề bị tổn hại gì, trông vô cùng kiên cố, quả thật là loại quan tài tốt nhất.
Tân Mục nhẹ nhàng vuốt ve quan tài, sau đó dùng hết sức kéo nó đi về phía Kim Thuyền Độ Thế.
- Thái Dịch mạnh như vậy, chiếc quan tài táng đạo cỏn con này không làm gì được hắn.
Tần Mục vô cùng tin tưởng Thái Dịch. Hắn khàn giọng nói:
- Ngự đệ, mau ra đi. Ta kiệt sức rồi.
Giọng nói của Lam Ngự Điền vọng ra từ đâu đó bên trên Kim Thuyền Độ Thế:
- Ca, ngươi đợi chút.
Tần Mục không thể kéo chiếc quan tài của Thái Dịch lên thuyền, đành phải dừng lại nghỉ ngơi, thế nhưng một lúc lâu sau vẫn không thấy bóng dáng của Lam Ngự Điền đâu.
- Ngự đệ, sao còn chưa ra?
Hắn cảm thấy khó hiểu.
- Đợi ta thêm chút nữa, ta cảm thấy mình sắp mò ra rồi.
Tân Mục đợi một hồi, chờ đến mức sốt hết cả ruột, tự nhủ:
- Chẳng lẽ Lam Ngự Điền lại lạc đường rồi?
Khả năng cảm ngộ đạo của Lam Ngự Điền rất cao, là nhân vật trời sinh gần với đạo nhất, thế nhưng hắn lại có một nhược điểm, đó là hay lạc đường. Trước đây, hắn lạc đường chạy đến Tây Thổ, qua lại với Hư Sinh Hoa một thời gian. Sau khi từ biệt Hư Sinh Hoa, hẳn lại lạc đường đi ra bên ngoài Thái Hư, mơ mơ màng màng thu nhận một đám đệ tử, may sao gặp được Tần Mục, lúc này Tần Mục mới nhặt hắn về.
Số lượng kim điện trên Kim Thuyền Độ Thế cực kỳ nhiều, Tân Mục đã từng tính toán số lượng kim điện nhờ những phép tính phức tạp mà khổng lồ để tìm ra tung tích của Khai Hoàng, cuối cùng nhận được một con số đáng kinh ngạc. Tân Phượng Thanh còn dùng pháp môn của U Đô tạo thành hàng ngàn vạn hóa thân, tìm kiếm khắp những kim điện này một phen.
Nếu như không phải là kẻ mù đường thì Lam Ngự Điền cũng có thể nghĩ ra cách mò ra ngoài, thế nhưng đáng tiếc là hắn phải.
Hắn mượn điểm đặc biệt kỳ lạ của Kim Thuyền Độ Thế để bảo vệ bản thân, cũng giữ chân được điện chủ Trường Phong, thế nhưng không ngờ rằng bản thân hắn cũng lại lạc đường luôn.
- Chỉ sợ Ngự đệ dùng vạn năm cũng không mò được đường ra, không trông cậy vào hắn được.
Tân Mục dùng hết phần sức còn lại kéo quan tài Thái Dịch lên thuyền, sau đó nằm trên boong thở hổn hà hổn hển, hoàn toàn kiệt sức, tiếp đó chậm rãi nhắm mắt lại rồi nhập mộng.
Vô số Tân Mục nho nhỏ chui qua chui lại trong vết thương trên người hắn, dùng thứ ngôn ngữ ma ha ma ha thì thầm trao đổi với nhau, sau đó lại quan sát thương tích của hắn, suy luận ra nguyên lý đạo pháp và thần thông ẩn chứa trong đạo thương.
Một lúc sau, những tầng mộng cảnh thâm sâu hơn lại trải rộng, rất nhiều Tần Mục nho nhỏ lại bước ra, trong tay cầm một cây rìu. Thế nhưng không giống với những Tần Mục khác, những Tần Mục nho nhỏ này lại có máu có thịt, hơn nữa còn là Tân Mục do đại đạo và nguyên khí Hồng Mông hóa thành.
Mỗi một Tân Mục đều hệt như những con kiến thợ và ong thợ siêng năng nhất, vây quanh vết thương của Tân Mục, đánh đánh gõ gõ, dùng thân thông đạo pháp của bản thân để luyện hóa rồi loại bỏ đạo thương.
Những Tân Mục nho nhỏ khác tò mò quan sát những người bạn đồng hành mới này, sau đó ríu rít hỏi han:
- Ma ha ma ha?
Đám bạn đồng hành trong hình thái mới kia tỏ vẻ nghiêm túc, hoàn toàn không quan tâm đến chúng, lúc không kiên nhẫn được nữa mới đáp lại một câu:
- A ba, a bal
Những Tân Mục nho nhỏ khác đều trợn mắt há hốc mồm, tỏ vẻ đã hiểu, nhưng thật ra là không hiểu gì.
Còn một vài Tân Mục nho nhỏ khác lại ăn mặc như dược sư, hoặc là mang theo hòm thuốc, hoặc là cõng theo giỏ thuốc, hoặc là tay cầm đan lô. Ai nấy đêu đang bận rộn luyện hóa chữa trị đạo thương trên miệng vết thương của Tần Mục, trông cực kỳ nghiêm túc.
Mà những Tần Mục nho nhỏ kia lại như ong vỡ tổ như xúm lại hỏi han một phen, song lại bị những dược sư Tân Mục hạ độc, đứa nào đứa nấy đều sùi bọt mép, liên tục co giật.
Những Tần Mục khác thì chỉ vào bọn chúng rồi cười ha hả, đúng kiểu cười trên nỗi đau của người khác:
-A bal
Đợi đến khi Tân Mục sắp tỉnh mộng, những Tần Mục nho nhỏ này mới vội vàng chui vào trong đại não của hắn, sau đó lần lượt biến mất.
Tân Mục vươn vai, chỉ cảm thấy sau khi tỉnh dậy, tinh thần trở nên vô cùng phấn chấn, đạo thương trên người cũng đã biến mất. Hắn đứng dậy, kiểm tra quan tài Thái Dịch một lượt, thế nhưng Lam Ngự Điền vân chưa ra khỏi kim điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận