Mục Thần Ký

Chương 2100: Thân Vương ngã xuống (2)

Chương 2100: Thân Vương ngã xuống (2)Chương 2100: Thân Vương ngã xuống (2)
Tần Mục có thể đối kháng lại kiếp vận của mình, giành được cuộc đời mới, nhưng Cung Thiên Tôn không làm được.
Thiên Đình của nàng hoàn toàn sụp đổ, năng lượng vô cùng khủng bố ầm ầm xông vào trong mi tâm của nàng, thân thức mà nàng không dễ dàng gì mới ngưng tụ lại được bị tách ra dưới đòn tấn công của Nhất Khí Hỗn Nguyên Đạo Đồng Du.
Âm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Bảy tiếng tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, bảy Thần Tàng trong cơ thể của nàng lần lượt sụp đổ, bị nghiền nát thành tro bụi!
Cuối cùng Thiên Đình, Thiên Cung và Thần Tàng của nàng cũng sụp đổ hoàn toàn, biến thành năng lượng lắng xuống, áp chế đạo tâm của nàng. Yên tĩnh.
Trong đầu nàng hoàn toàn yên tĩnh, đạo tâm không một gợn sóng, chỉ có mi tâm bị phá vỡ, nơi đó có vết kiếm mà Tân Mục để lại.
Tần Mục thu kiếm, Kiếp Kiếm cắm vào vỏ kiếm bằng gỗ, sắc mặt bình tĩnh nhìn nàng.
Cung Thiên Tôn cũng nhìn Tân Mục bằng vẻ mặt bình tĩnh không chút gợn sóng, không chút cảm xúc dao động, không chút biểu tình nói:
- Mục Thiên Tôn, thần thức của ta đã đạt đến Đạo Cảnh ba mươi lăm Trọng Thiên, lạc ấn ba mươi lăm tầng Hư Không. Nhát kiếm này của ngươi không giết chết †a được.
Ánh mắt của nàng trống rỗng, hệt như không thể nào tập trung được, sau đó đột nhiên bước đi: - Ta không thể chết được, ta đã là Tạo Vật Chủ cuối cùng rồi.
Ánh mắt Tần Mục phức tạp, lộ ra vẻ hơi không đành lòng, nhưng chẳng mấy chốc tia không đành lòng này cũng biến mất.
Hắn không ngăn cản Cung Thiên Tôn, để mặc nàng rời đi.
Đế Hậu nương nương xông đến, nhìn Cung Thiên Tôn để lộ ra biểu cảm quái dị, cũng không ngăn cản nàng, mặc cho nàng rời đi.
Cung Thiên Tôn bước đến mép cánh hoa trên Tịnh Đế Song Liên, đạp lên hư không, xuyên qua cơn thủy triều đang dần hạ xuống.
Nàng bước ra khỏi thủy triều Quy Khư, thả mình rơi xuống dòng sông Minh Hà chảy ngược, chẳng mấy chốc đã đến được UĐô. U Đô được hình thành bởi vô số thế giới và chư thiên bị hủy diệt, là vùng đất chết chóc, là khởi nguyên Ma Đạo. Nơi này vô cùng xấu xí, tối tắm, tràn ngập ma tính vặn vẹo sa đọa nhất thế gian.
Thế nhưng đạo tâm của Cung Thiên Tôn lại có được sự yên bình trước nay chưa từng có. Nàng làm như không thấy sự xấu xí của U Đô, như được trở về với thời còn thiếu nữ.
Thời kỳ Thái Cổ, nàng là một thành viên của Nữ Tân Thị, khi đó nàng vô ưu vô lo.
Trong mắt của nàng, cảnh tượng bầu trời U Đô tối tăm giống như biến thành bầu trời xanh thẳm, ma hỏa phun ra từ trong lỗ mũi của Thổ Bá cũng biến thành ánh mặt trời rực rỡ.
Thiếu nữ Tạo Vật Chủ ấy cùng tu hành với trưởng lão trong tộc. Các trưởng lão khảm một miếng Thân Thạch Thái Sơ vào mi tâm của nàng, nói với nàng đây là lễ vật đến từ Cư Dư Thị.
Nàng theo các trưởng lão đi săn và bắt giữ cự thú Thái Cổ, cùng các thúc bá học tập thân thông Thần Thức, cùng nhóm tỷ muội làm phép tưởng tượng.
Nàng lớn lên, trở thành trưởng lão của của tộc Nữ Tân Thị, nhưng nàng không già chút nào, nàng trẻ trung, xinh đẹp, cơ thể tràn ngập sức sống thanh xuân.
Vũ trụ ở thời điểm đó không rộng lớn như bây giờ, bởi lẽ nó vấn còn đang trưởng thành, vẫn còn đang mở rộng ngày từng ngày. Lúc đó, bọn họ tế tự Tây Đế Bạch Hổ ở Tây Cực Thiên, để Bạch Hổ trở thành thần bảo vệ của tộc Nữ Tân Thị.
Mùa xuân năm ấy, nàng gặp được một thiếu niên đến từ Cư Dư Thị. Thiếu niên trẻ tuổi đó cưỡi trên lưng cự thú, nhìn chằm chằm vào nàng.
Mà lúc này, nàng đã trở thành cường giả mạnh mẽ nhất của Nữ Tân Thị, tộc trưởng và các trưởng lão đều bàn bạc xem liệu có nên cho nàng kế vị, trở thành tộc trưởng của Nữ Tân Thị hay không.
- Ta muốn thành hôn với ngươi.
Thiếu niên kia đã nói như thế với nàng.
Nhóm bằng hữu của nàng đều cười nhạo sự ngu ngốc của thiếu niên đó, mà giây phút bị người trong tộc gọi đi, hắn vẫn không ngừng quay đầu lại ngoái nhìn nàng.
Nàng không nhớ rõ có phải bản thân mình đã nhất kiến chung tình rồi hay không, nhưng thiếu niên kia lại nhất kiến chung tình với nàng.
Không biết bao nhiêu năm trôi qua, nàng trở thành tộc trưởng giống như ý nguyện, lúc lão tộc trưởng thoái vị đã nói với nàng bằng lời nói thấm thía sâu xa:
- Từ nay trở đi, ngươi kế thừa chữ Vân này.
- Vân, là Tây Thổ, là phương tây sản xuất vàng. Ngươi phải giống như những tộc trưởng trước đây, tế tự Thần Chỉ Bạch Hổ do bọn ta tưởng tượng ra. Ngươi phải giống như những tộc trưởng trước, vứt bỏ tất cả nhi nữ tình trường.
- Từ nay về sau, chủng tộc của ngươi sẽ trở thành thứ quan trọng nhất trong sinh mệnh của ngươi, trở thành thứ ngươi phải dùng cả tính mạng để bảo vệ...
Khi kèn lệnh của ngươi vang lên, thực lực của tất cả nữ tử trong Nữ Tân Thị sẽ tràn trề mạnh mẽ hơn cả nam nhân. Cây roi của ngươi không những là để chăn thả, không những là để thuần hóa những con thú dữ khổng lồ kia, mà đồng thời nó cũng có thể thuần hóa nam nhân, để cho nam nhân phục tùng ngươi. Đồng thời nó cũng có thể hóa thành trường thương sắc bén, phá tan tất cả những thứ uy hiếp đến Nữ Tân Thị.
- Ngươi sẽ đứng trên đầu của Bạch Hổ, thống trị lãnh thổ phương tây rộng lớn mênh mông bát ngát, tất cả những nơi có thể nghe được tiếng kèn lệnh thì đều là đồng cỏ của Nữ Tân Thị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận