Mục Thần Ký

Chương 1744: Tàn đao, đoạn nhận (2)

Chương 1744: Tàn đao, đoạn nhận (2)Chương 1744: Tàn đao, đoạn nhận (2)
- Nhanh đứng lên, đánh về phía trước!
Lão binh kia hét lên.
Từng Thân Thông Giả thôi thúc kiếm hoàn. Kiếm hoàn "leng keng" tách ra, chia thành từng thanh phi kiếm. Lão binh kia hét lớn:
- Khống chế khoảng cách và phạm vi uy lực của kiếm là mười lăm trượng! Không được vượt quá khoảng cách này!
Bọn họ xông lên phía trước, trong tay Tần Mục chỉ có một thanh đao, nhưng mà tốc độ bước chân lại cực nhanh, tới lui như gió như điện, giơ tay chém xuống, đơn giản gọn gàng, bất kể là phá trận địch hay là phá thần thông của địch đều dễ như trở bàn †ay.
Lão binh kia thấy hắn cầm đao trên tay, không khỏi hơi giật mình:
- Là một cao thủ thuộc phái kỹ năng chiến đấu.
Hắn lớn tiếng nói:
- Đừng sợ đối phương, thần thông kiếm pháp của mấy tên tiểu tử Nam Thiên đều không sánh được với chúng ta, kiếm pháp và thần thông của chúng ta được phát triển bởi hai đời quốc sư! Tất cả kiếm pháp và thần thông mà các ngươi học được đều là thứ cấp cao nhất!
Chiến trường càng ngày càng u ám, kẻ địch càng ngày càng nhiều, Tân Mục cầm đao tiến rồi lại lui, lúc trái lúc phải, mỗi bên ngang dọc mười lăm thước, bên trong mười lăm trượng thì ta là vô địch.
Thậm chí hắn còn có thể đi hỗ trợ đồng đội, giúp đối phương giết chết kẻ địch.
Bọn họ phá vòng vây hệt như cánh buồm vượt sóng, dẫn theo ngày càng nhiều Thân Thông Giả của Diên Khang lao về phía trước.
Trên bầu trời, lá cờ bay lượn, tướng lĩnh Diên Khang phụ trách vùng chiến khu này thấy được đội ngũ bọn họ như thế đao nhọn, lập tức vẫy cờ, huy động mấy chiếc phi xa trợ giúp từ trên không.
Phi xa mạnh mẽ lao đến, vô số đường kiếm quang từ bốn phương tám hướng vọt tới, bắn xuyên qua kẻ địch.
Đám người Tần Mục ra sức tiến lên, áp lực càng lúc càng lớn, số quân địch chết trong tay bọn họ đã đếm không xuể. Đột nhiên, bọn họ đột ngột cảm thấy áp lực nhẹ đi, dõi mắt nhìn xung quanh, vừa vui vừa sợ phát hiện, hóa ra bọn họ phá tan vòng vây, giết chết kẻ thù ngáng đường!
Phía sau là vô số Thần Thông Giả của Diên Khang đi theo bọn họ lao ra khỏi vòng vây, chia cắt đại quân Nhân tộc của Nam Thiên.
Quân đội Nam Thiên bị bọn họ chia cắt bắt đầu hỗn loạn, sau đó hỗn loạn lan rộng ra giống như là dịch bệnh, chỉ cần chia cắt quân địch thành vài nhóm là có thể hình thành thế vây quét.
~ Nhìn phía trước!
Đột nhiên, một Thân Thông Giả trẻ tuổi run giọng nói:
- Phía trước là cái gì...?
Mọi người lần lượt ngẩng đầu nhìn lên, nụ cười trên khuôn mặt trộn lẫn máu tươi cứng lại. Chỉ thấy đại quân tạo thành bởi vô số Bán Thần của Nam Thiên trải dài hàng nghìn dặm, vô số cự thú Thái Cổ xuất hiện bên trong quân đội của bọn họ mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.
Xuất hiện cùng với đó là những Bán Thân Nam Thiên trong bộ khôi giáp vàng chói lóa sở hữu thực lực mạnh mẽ hơn cả đại quân Nhân tộc Nam Thiên vừa rồi rất nhiều.
Bên cạnh đám người Tân Mục, Thân Thông Giả Diên Khang giết xuyên trận địch, đi đến gần đó, dần dần số người càng ngày càng nhiều, nhưng mà tất cả mọi người đều im lặng, sững sờ tại chỗ, không liều chết xông lên.
Bọn họ khiếp đám.
- Đẩy Thần Binh Nam Đế tới!
Đột nhiên, một âm thanh nặng nề truyền tới từ phe Bán Thần đối diện. Chỉ thấy hai con cự thú hú lên, ra sức bước hai chân thô to, lôi kéo một chiếc thần xa khổng lồ đi về phía trước, trên xe là một bảo tháp khổng lồ chín tầng rực lửa.
Thần Binh Nam Đế.
Thần Binh Bắc Đế là Ngũ Lôi Hồ, Thần Binh Nam Đế là Viêm Hỏa Tháp.
Toà tháp này được luyện thành từ tổ địa của Nam Đế, tế đàn chín tâng thánh hỏa được tạo nên bằng cách thu thập các ngọn lửa trên thế gian. Trước Diên Khang Kiếp, Thần Binh Nam Đế từng đáp xuống Diên Khang.
Khi uy năng của thần binh bộc phát, viêm hỏa đâu chỉ vạn dặm? Nó còn có thể luyện hóa mọi thứ ấy chứ.
~ Rút luil
Có người run giọng nói.
Lúc này, không có tiếng chuông vang lên, trái lại là tiếng trống vang dội. Tiếng trống càng lúc càng dồn dập, thế nhưng không có Thần Thông Giả Diên Khang nào tiến lên.
Đối mặt với Thần Binh Nam Đế, tất cả mọi người đều sợ hãi.
Nhịp trống càng gấp gáp hơn.
Trong đội ngũ của Tần Mục, ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người lão binh mặt sẹo, mong đợi nhìn hẳn, chờ đợi hắn truyên đạt mệnh lệnh lui binh.
Chỉ cần hẳn trốn, tất cả mọi người sẽ trốn.
Lão binh kia nhìn ánh mắt chờ mong của bọn họ, đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, vết sẹo trông rất dữ tợn, cười khà khà nói:
- Các huynh đệ, sau lưng là Diên Khang.
- Mẹ kiếp, sau lưng chính là Diên Khang! Phía sau có thê tử, có con cái, có phụ mẫu của các ngươi, là phụ mẫu đã nuôi dạy các ngươi!
- Đi theo ta, mẹ kiếp! Không thể để bọn chúng đánh tới quê hương của chúng tai
Hắn lao ra ngoài. Phía trước, vô số linh binh bay lượn, vừa giáp mặt, lão binh kia phẫn nộ gào thét, ra sức lao về phía trước ngăn cản.
Xoeẹt xoẹt xoẹtl
Trên người hắn trúng mấy chục linh binh, nhưng vẫn ra sức tiến lên.
Ầm!
Vô số linh binh bao phủ lấy hắn.
Linh binh thu về, hài cốt trên chiến trường đã không còn.
Xung quanh bỗng chốc yên tĩnh.
Không còn người nào dám tiến lên một bước.
Cự thú kéo Viêm Hỏa Tháp đến phía bên này, tướng sĩ cả phía trước phía sau Tần Mục đều lui về sau.
Đột nhiên lại có người liều chết tiến lên, nhưng ngay sau đó lại bị vô số linh binh bao phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận