Mục Thần Ký

Chương 2714: Năm anh kiệt của Văn Đạo Viện (3)

Chương 2714: Năm anh kiệt của Văn Đạo Viện (3)Chương 2714: Năm anh kiệt của Văn Đạo Viện (3)
Ngoài ra còn một nữ nhân trung niên chuyển thế thành chủng tộc Bán Thần, tên gọi sau khi chuyển thế là Y Thê Thê, khoảng thời gian trước tham gia vào kỳ thi ở Tiểu Ngọc Kinh, sau đó tiến vào Tiểu Ngọc Kinh. Người tên là Đông Dương có tư chất tốt nhất kia, ta tra thử...
Một lúc sau, Tân Phượng Thanh tỏ vẻ quái lạ, mãi không nói gì.
Tư Ấu U vội vàng hỏi, Tân Phượng Thanh ấp úng nói:
- Đông Dương đang làm việc vặt tại một đốc tạo xưởng ở Đông Sơn...
Tư Ấu U và Tô Mạc Già không nói lên lời.
Tân Phượng Thanh vội vàng giải thích:
- Trước đây nhà hắn là danh gia vọng tộc, thế nhưng sau khi hắn sinh ra thì gia cảnh lập tức sa sút, vô cùng túng thiếu. Hắn chỉ đi học hai năm, sau đó thôi học. Bây giờ hắn đã ba mươi tuổi, đang mưu sinh trong một huyện thành nhỏ, kiếm tiền dựa vào việc làm chân chạy vặt. Bởi vì không có tài năng gì, cho nên dăm bữa nửa tháng lại đổi một công xưởng, cũng không có nữ tử nào để ý hắn, cho nên lúc nào hắn cũng cô đơn một thân một mình.
Tư Ấu U hung dữ lườm hắn một cái, nói:
- Tìm cái người tên Đông Dương tới đây cho lão nương, đưa đến Văn Đạo Viện!
Tân Mục là do nàng nuôi lớn, xưa nay rất sợ nàng, cho nên Tân Phượng Thanh cũng sợ nàng theo. Hắn vội vàng tìm kiếm một hồi, sau đó nói:
- Hai ngày sau sẽ đưa đến chỗ bà bài!
Dứt lời, hắn không kịp xoay người gì đó mà đã vội vã chìm vào U Đô. Mấy ngày sau, Đông Dương cao lớn thô kệch mà thật thà được đưa đến Văn Đạo Viện. Hắn nhìn đông nhìn tây, không biết phải làm sao.
Một đám người xa lạ vây quanh hắn, đánh giá một phen, sau đó lại sờ mó khắp người hắn, cuối cùng đồng loạt lắc đầu rồi nói:
- Đã bỏ lỡ mất thời kỳ tu luyện tốt nhất, không thuốc nào cứu được.
Tư Ấu U đuổi đám tế tửu này qua một bên, kiểm tra Đông Dương, nhưng cũng nhíu mày, thở dài thườn thượt. Nàng nói:
- Nói không chừng còn có thể cứu được... Mau đi mời dược sư!
Từ khi có sự xuất hiện của nam nhân được gọi là dược sư kia, chuỗi ngày khổ cực của Đông Dương lập tức ập đến. Hắn ngày ngày phải ngâm mình trong thùng thuốc, các loại ngân châm cắm đầy trên người, khổ không nói lên lời. Đông Dương nhiều lân muốn chạy trốn, thế nhưng đều bị bắt về. Hắn âm thầm kêu khổ, không biết mình phạm phải tội gì mà phải chịu loại tra tấn này.
Một người trẻ tuổi tên là Chu Tam Thông thường xuyên đến viện tử của dược sư, vài bữa đã làm quen được với hắn, sau đó hai người dần trở thành bằng hữu tốt.
Sau này, cuối cùng Đông Dương cũng không cần ngâm mình trong thùng thuốc nữa, nhưng mỗi ngày đều phải uống rất nhiều linh đan.
Tư Ấu U sắp xếp cho hắn đi học tiểu học. Đông Dương ngồi nữa một đám trẻ con chừng mười mấy tuổi, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Hai mươi năm sau, Đông Dương tóc trắng bạc phơ vẫn đang hồi học trong trường tiểu học, trở thành cảnh tượng kỳ dị nhất trong trường.
Thế nhưng từ năm bảy mươi tuổi trở đi, hắn hệt như đã thông suốt, học cái gì cũng nhanh, không đến mấy năm đã tiến vào đại học, mấy năm sau nữa được Tư Ấu U đưa đến Thái Học Viện.
Chu Tam Thông cũng đã trở thành đại thần Yêu tộc danh chấn một phương, thấy vậy cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Mấy năm sau nữa, lúc tám mươi tuổi, cuối cùng Đông Dương cũng tiến vào Văn Đạo Viện. Tư Ấu U đích thân dạy dỗ hắn tu hành, ngoài ra còn có những đồng học khác như tiến sĩ Quân Tả Vũ đến từ môn hạ của Hoa Quyên Tú, Y Thê Thê đến từ Tiểu Ngọc Kinh, Đồ Ngọc Lâu đến từ học cung Thượng Thương.
Về phần Chu Tam Thông, hắn đã rời khỏi Văn Đạo Viện, đi càn quét đám dư nghiệt của Thiên Đình, cách mấy chục năm mới quay về một lần, mà sau khi quay về, hẳn thường tìm Đông Dương uống rượu, kể lại những chuyện mà bản thân gặp được bên ngoài.
Thời gian dần trôi, bất tri bất giác ba ngàn năm đã qua đi. Ngày hôm đó, Thương Quân quay về từ Tổ Đình, tới gặp năm vị cố nhân này.
Năm người sớm đã nghe nói đến uy danh của Thương Quân, trong lòng vừa sợ hãi vừa kính trọng. Đột nhiên, Chu Tam Thông thấy đầu mình ong lên, sau đó thất thanh nói:
- Ta nhớ ra rồi! Thất công tử, cái tên khốn khiếp nhà ngươi, không phải ngươi nói Thương Quân đã chuyển thế rồi sao?
Chuyến đi rời khỏi Tổ Đình trở về Diên Khang lần này, Thương Quân quay về Nguyên Giới theo lệnh của Tần Mục, truyền thụ lại kỹ năng của mình, đồng thời cũng tiếp thu thành quả của biến pháp Diên Khang, không phải là cố ý trở về để tới thăm năm vị cố nhân này.
Trước khi lên đường hẳn mới biết được tin tức Đông Dương và mọi người đã chuyển thế từ miệng Tân Mục.
Còn về việc đám người Đông Dương và Chu Tam Thông mất đi ký ức kiếp trước thì hắn lại không hề hay biết, mà sau khi biết cũng không hề để tâm.
Chu Tam Thông khôi phục lại một phần trí nhớ, cảm thấy kiếp trước giống như một đám mây mù mờ mịt, giống bản thân nhưng lại cũng không giống bản thân, song khi nhớ đến chuyện Tần Mục lừa bọn họ thì không khỏi phân nộ bất bình.
- Nếu như có ký ức của kiếp trước, bọn ta cần gì phải đi đường vòng vèo như vậy?
Hắn oán giận mà nói với Thương Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận