Mục Thần Ký

Chương 1860: Mã Như Lai

Chương 1860: Mã Như LaiChương 1860: Mã Như Lai
Lam Ngự Điền vội vã đứng dậy, chỉ thấy Ngự Thiên Tôn nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại âm thanh dịu dàng đôn hậu kia vang lên.
- Đoạn kí ức này sẽ cản bước ngươi, sẽ khiến ngươi biến thành ta của quá khứ. Kí ức đã qua hãy để nó chôn vùi cùng lịch SỬ...
Lam Ngự Điền vươn tay chộp lấy, thế nhưng không bắt được hắn, chỉ bắt được vài sợi tàn hồn của bản thân.
Từng sợi tàn hồn cảm ứng được hồn phách của hắn, chui vào trong cơ thể hắn, dung hợp với hắn.
Lam Ngự Điền nhìn mặt trời ló rạng, bật khóc.
Hắn cảm thấy bản thân mình hệt như mất đi thứ gì đó, lại giống như có được thứ gì đó.
Hắn đi về phía mặt trời, ánh dương dân chói mắt, hắn đưa tay che ánh nắng, nhìn thấy Tân Mục ngồi trên mặt đất, mộng cảnh trùng trùng lan rộng ra ngoài.
- Ma haI
Trong tầng tầng lớp lớp mộng cảnh của Tần Mục, rất nhiều Tân Mục nho nhỏ tụ tập cùng nhau. Có tên thần thái nghiêm túc, có tên khí tức cuồng dã, có tên mặc y phục da thú râu ria xôm xoàm như dã nhân, có tên lại giống thư sinh tao nhã lịch sự, còn có tên đi chân đất vác đao như đồ tể giết lợn, có tên lại ra vẻ tri thức.
Còn có một đám hòa thượng Tần Mục chạy tới như phật đắc đạo, phật quang quanh thân tỏa sáng rực rỡ.
Mấy Tân Mục nho nhỏ trong mộng cảnh tê tụ với nhau, vờn quanh trong mộng cảnh bên cạnh nguyên thần của Tần Mục. Nguyên thân của Tân Mục rộng lớn, thân thể hắn phá tan mộng cảnh trùng điệp hệt như là một ngọn núi Tu Di xuyên qua vô số thế giới.
Rất nhiều Tân Mục nho nhỏ ngươi một câu ta một lời, thoải mái mái phát biểu ý kiến của mình, động não, phân tích nguyên lí thần thông của Nguyên Thánh Di La Cung, làm thế nào mới có thể tránh bị Nguyên Thánh Di La Cung đồng hóa suy nghĩ.
Mấy ngày đầu còn bình an vô sự, đến ngày thứ ba, một Tân Mục nho nhỏ đang hùng hồn say xưa nói mình làm thế nào để phá giải pháp thuật của Nguyên Thán thì đột nhiên thứ ngôn ngữ ma ha ma ha trong miệng xảy ra thay đổi.
- Mệnh trời gọi là tính, phát triển thuận theo tính gọi là đạo, tu dưỡng theo đạo gọi là giáo...
Hắn lập tức biến thành ngoại tộc giữa rất nhiều Tân Mục nho nhỏ, bị rất nhiều Tân Mục nho nhỏ bao vây, đánh chết tại chỗ.
Nhưng chẳng bao lâu sau, một Tân Mục nho nhỏ khác lại bị đồng hóa, biến thành một người liên tục tụng kinh, cho dù bị giết chết cũng liên tục xuất hiện Tân Mục nho nhỏ mới bị rơi vào tay giặc.
- Ma haI
- Xì xào!
Trong mộng cảnh, vô số Tần Mục nho nhỏ hỗn loạn. Lúc này, một vị phật đà Tần Mục đứng dậy, lẳng lặng kết ấn, chỉ nghe một tiếng chuông "coong" vang dội khắp nơi này, khiến mấy Tần Mục nho nhỏ đang hỗn loạn bình tĩnh lại, ổn định tinh thần của bọn chúng.
Suối vàng dưới chân phật đà Tân Mục tuôn ra, hoa sen trong suối nở rộ nâng hắn lên, thân thánh trang nghiêm, vô số Tần Mục nho nhỏ nhao nhao nhìn sang hẳn.
- Mai Hat Phật đà Tân Mục kết ấn, từ từ ngồi xuống, trong miệng tụng thứ kinh phật mà người ngoài không ai nghe hiểu. Thế nhưng, dường như những Tân Mục nho nhỏ hỗn loạn lại có thể hiểu được, chúng lần lượt ngồi xuống đất tụng niệm cùng với phật đà Tân Mục.
Trong mộng cảnh trùng điệp của Tân Mục nhất thời xuất hiện một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ, hàng vạn trăm vạn Tần Mục mênh mông một vùng đen kịt, ngồi trên bình nguyên rộng lớn, như rừng cây do tăng nhân hợp thành, cùng đồng thanh niệm cùng một loại kinh phật, âm thanh càng lúc càng vang dội, càng lúc càng đều nhau!
Âm thanh đó giống như một dòng lũ niềm tin, cuốn trôi tất cả mộng cảnh. Âm thanh đó to lớn, vang dội, mặc dù nghe không hiểu, nhưng lại vô cùng rung động lòng người!
Mộng cảnh của hẳn giống như rất nhiều cõi phật, rất nhiều phật giới, phật quang tản mát ra từ trong tất cả mộng cảnh, hào quang vô tận, phật âm uy nghiêm, thanh tịnh lòng người.
Đám người Tư bà bà, người câm và người mù thấy cảnh tượng này thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, người què điều dưỡng mấy ngày, cũng khỏe hơn trước rất nhiều, thấy tình hình như vậy cũng yên lòng.
Tư bà bà buông Cung Thần xuống, thấp giọng nói:
- Phật pháp Đại Lôi Âm Tự là tâm học, không phải là tín ngưỡng mà là tín niệm, là rèn luyện tâm hồn, có lẽ có thể đối phó với Nguyên Thánh Di La Cung.
Sắc mặt người què vẫn còn hơi nhợt nhạt, nói:
- Mục Nhi nâng cao tín niệm của bản thân tới mức tâm như kim cang, hàng phục suy nghĩa, trên đời chắc không ai có thể nhiều loạn tâm trí của hắn nữa rồi. Mấy người lặng lặng chờ đợi, đến ngày thứ mười, đột nhiên xuất hiện một âm thanh không hài hòa giữa dòng lũ phật âm trong mộng cảnh của Tân Mục!
Khóe mắt đám người Tư bà bà giật giật, chỉ thấy hàng ngàn hàng vạn Tân Mục giống như một pho tượng phật tọa lạc giữa một chư thiên xung quanh nguyên thần của Tần Mục, mà âm thanh đó lại vang vọng từ trong chư thiên tầng thấp nhất.
-...1rung là gốc lớn của thiên hạ, hòa là đạo lí thông đạt trong thiên hạ...
Âm thanh này làm nhiễu loạn phật pháp, tuy sức quấy nhiễu không mạnh, nhưng lại giống như bệnh dịch, dần dần lây lan sang các Tần Mục nho nhỏ khác.
Sắc mặt đám người Tư bà bà càng ngày càng tái mét, chỉ thấy Tân Mục nho nhỏ thứ hai bị đồng hóa, ngay sau đó niệm kinh văn của Nguyên Thánh Di La Cung, tiếp đó là người thứ ba, người thứ tư...
Bạn cần đăng nhập để bình luận