Mục Thần Ký

Chương 1639: Thường đi bên bờ sông

Chương 1639: Thường đi bên bờ sôngChương 1639: Thường đi bên bờ sông
Mà đúng lúc này, phía trên bầu trời Nam Thiên Môn bỗng nhiên xuất hiện hai con mắt khổng lồ ẩn nấp sau tâng mây. Đôi mắt ấy nhìn chằm chằm vào nguyên thần đang tham ngộ Nam Thiên Môn của Tần Mục, sau đó lại đảo mắt, nhìn về phía nhục thân của Tần Mục.
Trên trời cao, một sợi râu rông dài vô thanh vô tức rủ xuống, lặng lẽ cuốn lấy nhục thân của Tân Mục, chậm rãi giấu đi.
Mà nguyên thần Tân Mục bên trong Nam Thiên Môn vẫn không hề hay biết.
- Ta đợi ngươi đến cầu xin muốn trở thành tọa ky của ta, ha ha...
Trong không trung vang lên một tiếng cười trầm thấp, hai con mắt cũng lập tức biến mất. - Cảnh giới Nam Thiên Môn này được xây dựng trên cơ sở Nam Thiên Môn của Thiên Đình. Nam Thiên Môn của Thiên Đình tượng trưng cho quyền uy của Thiên Đế, uy nghiêm của chư thần, đại diện cho sức mạnh của chư thần. Bởi vậy cảnh giới Thiên Cung truyền thống chỉ chú trọng sức mà thiếu đi hiểu biết về đại đạo.
Nguyên thần Tân Mục dừng bước, vừa cảm ngộ, vừa suy tư nguyên do trong đó:
- Cũng có nghĩa là, việc cảnh giới bất ổn sẽ xuất hiện trên tất cả cơ thể của Thần Ma được xây dựng dựa trên cơ sở hệ thống Thiên Cung truyền thống, không có ngoại lệ.
- Bởi vì khi bọn họ đi xuyên qua Nam Thiên Môn, thứ bọn họ nhận được chỉ là sức mạnh, không cảm ngộ được đại đạo. Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc Khai Hoàng bổ đôi Thiên Đình, đạo tâm của tất cả Thần Ma suýt nữa đều sụp đổ.
Trong đó bao gồm cả Tân Mục, bản thân Khai Hoàng và mười Thiên Tôn!
- Khai Hoàng muốn thành đạo, muốn luyện thành Trọng Thiên Kiếm Đạo thứ ba mươi sáu, muốn Kiếm Đạo ngưng tụ trên hư không thì nhất định phải đến bốn Thiên Môn, Dao Trì Dao Đài, thành Ngọc Kinh và một số nơi khác ở Tổ Đình một chuyến! Chỉ có làm như vậy, lĩnh ngộ của hắn về đạo mới có thể đạt tới cực hạn!
- Con đường dùng kiếm để chứng minh với hư không của Khai Hoàng ở ngay Tổ Đình!
Hắn tiếp tục tiến lên, dùng trái tim cảm ngộ.
Tân Mục từ từ tiến lên, mặc dù đạo hỏa mạnh nhưng rất khó làm hắn bị thương, đạo âm bên trong Thiên Môn lại khiến đạo. tâm của hắn càng thêm thông suốt. - Đây không phải Nam Thiên Môn, mà là cổng nhập đạo. Nếu có người có thể đi qua cánh cửa này, có lẽ sẽ được nhập đạo.
Trong lòng hắn cảm khái, trong trời đất lại có nơi kỳ diệu như vậy.
- Có điều, chỉ sợ uy lực đạo hỏa của cổng nhập đạo này có thể thiêu chết phần lớn Chân Thần!
Tân Mục khẽ nhíu mày, đạo hỏa mãnh liệt nhất không nhằm vào thân thể, nguyên khí, nguyên thần và thần thức, cũng không nhằm vào Thiên Cung hay Thần Tàng, mà là nhằm vào đạo tâm!
Nếu như tu dưỡng đạo tâm không đủ cao thì sẽ bị đạo hỏa trong Nam Thiên Môn thiêu đốt sạch sẽ, không sót lại chút gì!
- Chỉ cần nói cho đám người đại sư huynh và thái tử U Minh biết, đừng đi thẳng vào trong Nam Thiên Môn là được. Con đường tốt nhất vẫn là phân tích đạo hỏa nơi này, hoàn thiện Nam Thiên Môn trong mỗi Thiên Cung, như vậy cũng có khả năng nhập đạo, chẳng qua tỷ lệ hơi thấp, nhưng lớn hơn Nam Thiên Môn rất nhiêu, hơn nữa an toàn hơn.
Hắn đi qua Nam Thiên Môn của Tổ Đình, bước ra khỏi cánh cổng do trời đất tạo thành đã là mấy ngày sau, nhưng hắn không hề nhập đạo.
Mặc dù Nam Thiên Môn của Tổ Đình mang đến cho hắn cảm ngộ sâu, nhưng Tần Mục sớm đã nhập đạo, hơn nữa cảnh giới rất sâu, cảm ngộ mà Nam Thiên Môn mang lại cho hắn không đủ để chống đỡ hắn nhập đạo lần nữa, khiến Đạo Cảnh của bản thân tăng lên một tầng.
- Nhất định lại phải đi một chuyến đến ba Thiên Môn khác. Cảm ngộ trên đại đạo và đạo tâm mà ba Thiên Môn kia mang lại đủ để khiến ta không có điểm yếu trên cảnh giới này!
Nguyên thần của hẳn ra khỏi Nam Thiên Môn, rồi vòng trở lại, xuyên qua cánh cổng này lần nữa, định trở về cơ thể của mình.
Nguyên thần của hắn đi tới lối vào cánh cổng, ngay sau đó sững lại, chỉ thấy trước Nam Thiên Môn rỗng tuếch, cơ thể bản thân không cánh mà bay!
Hắn chỉ định tìm hiểu trong Nam Thiên Môn, trong lòng không nghĩ tới chuyện khác, không ngờ lại mất nhục thân!
- Hay đi bên bờ sông, kiểu gì cũng có ngày ướt giày, ta đã phạm một sai lầm đơn giản. Cự thú nào có thể phá vỡ cấm chế thần thông, mang thân thể của ta đi?
Hắn cảm ứng cơ thể của mình, phát hiện thân thể vẫn còn, chưa bị cự thú ăn mất, lúc này mới yên lòng.
Nhưng vào lúc này, thái tử U Minh chống Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, hộ tống mọi người ở Đại Hắc Sơn tới đây. Bọn họ phát hiện nguyên thân của Tân Mục, không khỏi kinh ngạc, nhao nhao tiến lên hỏi thăm.
Tư bà bà cau mày nói:
~ Mục Nhi, nhục thân ngươi đâu?
- Đừng nhắc đến nữa.
Tân Mục xấu hổ nói:
- Ta truy lùng Long Hao tới nơi này, định dùng nguyên thần tiến vào bên trong tham ngộ ảo diệu, không ngờ lại bị trộm mất nhục thân. Ta biết kẻ nào đã đánh cắp nhục thân của ta, ta sẽ đi đoạt lại!
Trong lòng Ngụy Tùy Phong lộp bộp, thấp giọng nói:
- Là Long Hao?
Tân Mục gật đầu:
- Hắn mang nhục thân của ta đi là vì muốn ta làm tọa ky của hẳn. Ta đi gặp hắn một lát, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận