Mục Thần Ký

Chương 1879: Ngươi sẽ bị trời phạt

Chương 1879: Ngươi sẽ bị trời phạtChương 1879: Ngươi sẽ bị trời phạt
Sau lần truyền đạo này, Tân Mục vẫn đang kiên nhẫn cố gắng luyện hóa cây thế giới. Tu vi của Tân Mục tăng mạnh, pháp lực hùng hậu, bao phủ cây thế giới trong lĩnh vực của mình, nhưng muốn luyện hóa thì đã khó lại càng thêm khó.
Hai ngày nữa trôi qua, cây thế giới lại đâm thủng lĩnh vực Linh Thai Thần Tàng một lần nữa, tạo thành một cái lỗ lớn.
Tân Mục sửng sốt, mọi người cũng lén nhìn qua, không nói lời nào.
Tân Mục phá bỏ lĩnh vực, xoay người rời đi.
- Chắc là Mục Thiên Tôn tuyệt vọng rồi.
Mọi người rối rít nói.
Không lâu sau, Tần Mục đi tìm gặp Thái Dịch đang tu bổ Hắc Sơn. Thái Dịch kia là một ông lão, tuổi già sức yếu, tay run rẩy xách thùng nước.
Tân Mục cung kính khom người, đoạt lấy thùng nước trong tay Thái Dịch, chủ động giúp hắn tu bổ Hắc Sơn bị đánh vỡ nát vào tối hôm qua.
Thái Dịch vui vẻ nhàn hạ, ngồi một bên giám sát hắn làm việc.
Tần Mục tu bổ hoàn thiện Hắc Sơn vỡ nát, đặt thùng nước xuống, cười tủm tỉm nhìn về phía Thái Dịch.
Thái Dịch nhấc thùng nước lên, muốn đi, Tân Mục vội vàng ngăn hắn lại, cười xòa nói:
- Đạo huynh, ta thấy cái rìu kia của ngươi tốt lắm, ngươi luyện chế kiểu gì vậy?
- Đó là đạo binh của ta, chí bảo đồng hành, là vật sinh ra trong hỗn độn.
Thái Dịch từ tốn nói: - Năm đó sau khi sinh ra, ta đã dựa vào món bảo vật này để chặt đổ cây thế giới, đổi lại là bất kỳ món bảo vật nào khác cũng không mảy may làm gì được gốc cây này.
Tân Mục há hốc mồm, còn chưa kịp nói tiếp, Thái Dịch đã vuốt râu, quả quyết nói:
- Bảo vật này không thể cho ngươi được.
Tân Mục vội vàng nói:
- Ta không xin ngươi, mà là mượn, ngươi cho ta mượn dùng một chút, dùng xong ta sẽ trả.
Lão già Thái Dịch quan sát hắn một lượt từ trên xuống dưới, hoài nghỉ nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Tân Mục lặng im không lên tiếng.
- Dù gì cho ngươi mượn dùng một chút cũng không sao. Thái Dịch lấy một cái rìu ra, cái rìu trong tay hắn cực kỳ nhỏ, nhưng khi đến trước mặt Tân Mục thì lại vô cùng to lớn. Thái Dịch nói:
- Chỉ cho ngươi mượn nửa ngày, nửa ngày sau nó sẽ bay trở về bên cạnh ta.
Tân Mục vội vàng cảm ơn, kéo rìu lớn rời đi, lúc đầu cái rìu này còn không quá nặng nề, nhưng càng đi xa, rìu càng nặng. Một lúc sau, Tân Mục cũng bị mệt đến mức thở hồng hộc, phải dừng lại nghỉ ngơi.
- Cái rìu này quá nặng, chỉ sợ chưa đến cây thế giới thì đã mất nửa ngày.
Hắn lau mồ hôi trên trán, thâm nghĩ:
- Thái Dịch nói cho ta mượn dùng nửa ngày, chẳng lẽ là lừa ta? Sao nó không thể nhẹ đi một chút chứ?
Hắn vừa nghĩ đến đây, đột nhiên trọng lượng của rìu bỗng nhẹ một ít. Tân Mục mừng rỡ, khiêng cái rìu lớn nhảy vọt như bay đi thẳng đến cây thế giới, thầm nghĩ:
- Ta vừa nghĩ tới nhẹ thì nó đã nhẹ, chẳng lẽ đây là một bảo vật cầu được ước thấy?
Đang nghĩ ngợi, quả nhiên cái rìu lớn lại nhẹ đi một ít.
Trong lòng Tân Mục vừa mừng vừa sợ, đặt rìu ở trước mặt mình, thầm nghĩ:
- Nếu như là một thanh trường đao...
Gái rìu lớn không hề có bất kỳ thay đổi nào, bên trong rìu vang lên giọng nói của Thái Dịch:
- Đừng nghĩ nữa, nó chính là rìu, không phải thứ cầu được ước thấy, là ta đang giúp ngươi giảm bớt trọng lượng của rìu.
Tần Mục phẫn nộ không thôi.
Đám người Hư Sinh Hoa, Lam Ngự Điền và Minh Hoàng còn đang tham ngộ dưới tán cây thế giới. Mọi người đang cùng giao lưu những điều tâm đắc thì nhìn thấy Tân Mục sải bước giống như sao chổi chạy tới, kéo theo một cái rìu lớn đi thẳng đến cây thế giới.
Mọi người vội vàng đứng dậy, chỉ thấy Tân Mục kéo rìu bước đến dưới tán cây, thân thể không ngừng bành trướng, liên tiếp cao lên, cơ bắp toàn thân dữ tợn. Hắn chợt quát một tiếng, vung một rìu chặt cây!
Vẻ mặt mọi người dại ra, chỉ thấy tay người khổng lồ kia liên tiếp bổ mấy chục nhát rìu xuống, chặt đổ gần nửa thân cây thế giới !
Tư bà bà run giọng nói:
- Mục Nhi, đừng chặt nữa, sẽ bị thiên lôi đánh đấy!
Hoa Huyên Tú bên cạnh nàng cũng la lên:
- Lão giáo chủ, chặt đổ gốc cây này, ngươi sẽ bị trời phạt dó!
Những người khác cũng bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, không biết làm sao.
Tân Mục tiếp tục vung rìu lớn lên, không ngừng bổ xuống. Chỉ nghe thấy một tiếng "răng rắc" ầm vang, gốc cây non của cây thế giới bị hắn chặt đổ ngang!
Thân cây to lớn ngã khỏi đám mây, mãi một lúc lâu sau mới đổ rạp xuống Thập Vạn Thánh Sơn, gây nên động tĩnh có thể nói là rung trời lở đất!
Cũng may con dân trong Diên Khang di chuyển đến Tổ Đình đều ở bên ngoài Thánh Sơn, không bị cây thế giới đổ xuống va phải. Nhưng mà khi cây non của cây thế giới đổ xuống, cuồng phong bỗng chốc nổi lên, cuốn tới nơi bọn họ sinh sống, rít gào suốt một ngày một đêm mới dừng lại.
Bên cạnh cây thế giới, Tân Mục thả rìu xuống, lập tức thi triển thân thông Tạo Hoá vê phía gốc cây, định dùng đại đạo Tạo Hoá giúp gốc cây đâm chồi này lộc, mọc ra một cây thế giới mới. Nhưng mà dù cho hắn thôi thúc thần thông Tạo Hoá đến thế nào thì gốc cây cũng không mọc ra mầm non.
Tần Mục ngây ra như phỗng, hồi lâu cũng không nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận