Mục Thần Ký

Chương 1570: Ta vẫn là kẻ thắng lớn (3)

Chương 1570: Ta vẫn là kẻ thắng lớn (3)Chương 1570: Ta vẫn là kẻ thắng lớn (3)
Cùng lúc này, bốn mươi chín Thần Nhân Thiên Đạo đồng loạt ra tay, trong chớp mắt đã kết thành thế giới Huyền Đô, thâu tóm bao vây lĩnh vực Thần Tàng của Tân Mục ở bên trong.
Tiếng đàn mãnh liệt, cả vạn dặm rừng đào giống như sôi sục lên, vô số mặt cắt không gian giao thoa xen kẽ, Nguyệt Thiên Tôn gảy đàn, các loại tiếng đàn vang lên cùng một lúc, năm âm mười hai luật, cung thương giốc chủy vũ (đồ rê mi son la), hoàng chung đại lã thái thốc giáp chung (đô đô thăng rê rê thăng), cùng nhau vang lên!
Thế giới Huyền Đô mà Thần Nhân Thiên Đạo hóa thành chớp mắt đã bị phá hủy, từng Thần Nhân bay lên, ngay sau đó bị cắt vụn trong tiếng đàn! Vô số chân tay bị cắt cụt tung bay đầy trời, chỉ nghe thấy giọng nói đầy giận dữ của Tổ Đình Vương vang lên:
- Hiểu Thiên Tôn, mẹ ông nội nhà ngươi...
Thiên Đạo vỡ nát của hắn giống như luồng ánh sáng đầy màu sắc xông lên bầu trời, lao ra khỏi rừng đào, nhảy nhót qua lại giữa từng vì sao trên bầu trời, sau đó nhanh chóng biến mất.
Còn thần thức của Lang Hiên Thần Hoàng đã xông vào trong lĩnh vực Thần Tàng của Tần Mục, nhắm thẳng vào mi tâm của Nguyệt Thiên Tôn mà lao tới, nhưng bất kể hắn tấn công thế nào thì đối diện với hắn vẫn luôn là Tân Mục.
Khoảng cách của hắn với Tần Mục càng ngày càng gân, nhưng nghênh đón thần thức của hẳn lại là bàn tay của Tân Mục.
Tân Mục giang rộng năm ngón tay, thần thông của Thái Đế hiện ra trong lòng bàn tay của hẳn, đó chính là thần thức Đại La Vô Thượng.
Thần thức của Lang Hiên Thần Hoang xao động, phá vỡ tâng Đại La Thiên thứ nhất, nhưng sau đó vẫn còn tầng Đại La Thiên thứ hai.
Hắn tiếp tục xông lên phía trước, phá vỡ hết tầng Đại La Thiên này đến tầng Đại La Thiên khác, liên tiếp phá vỡ trên dưới một trăm tầng Đại La Thiên, cuối cùng cũng khiến Tân Mục không kịp chuẩn bị, nhưng lúc này hắn lại nhìn thấy Tân Mục cầm một cây trâm cài tóc trong tay.
Trâm cài tóc bằng gỗ đào.
Đó là một cây trâm vô cùng bình thường mà Nguyệt Thiên Tôn - người rất thích hoa đào, làm tặng Lăng Thiên Tôn.
- Lang Hiên, thần thức của ngươi có thể phá vỡ đại đạo Không Gian của Nguyệt Thiên Tôn, nhưng thần thông Bất Dịch của Lăng Thiên Tôn lại có thể phá vỡ thần thức của ngươi.
Tân Mục lắc lắc trâm gỗ đào, thần thức của Lang Hiên Thần Hoàng ngay lập tức sụp đổ tan tành, lộn xộn vỡ nát!
Vào khoảnh khắc thần thức của hắn tan vỡ, hắn nghe thấy được giọng nói của Tổ Thần Vương, trong lòng hơi mông lung:
- Hiểu Thiên Tôn, cái tên này, tại sao ngươi không động thủ?
Mục Thiên Tôn thu trâm cài tóc lại, chỉ trong thời gian ngắn Tổ Thần Vương và Lang Hiên Thần Hoàng ai nấy cũng đều bị tổn hại nghiêm trọng, một người thì bốn mươi chín Thần Nhân Thiên Đạo bị chém vụn, một người thì bị phá thần
thức.
Trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không tới nơi này nữa.
Bây giờ chỉ còn lại một người. Tân Mục nhìn về phía trong rừng đào, thân khí Ngự Thiên Tôn vẫn đứng sừng sững, tay vẫn cầm Nguyên Mộc, không hề nhúc nhích.
Tiếng đàn của Nguyệt Thiên Tôn xao động, từng tầng đại đạo Không Gian mà dây đàn ánh sáng hóa thành nhảy nhót xung quanh hắn, sau đó bị Nguyên Mộc chặn lại toàn bộ.
Ánh mắt của thần khí Ngự Thiên Tôn xa xăm, tựa như có ngọn lửa đang nhảy nhót trong mắt, hắn chăm chú nhìn Tân Mục và Nguyệt Thiên Tôn.
Giống như hắn có thể nhìn thấu lĩnh vực Thần Tàng của Tân Mục, tóm được chính xác chỗ sơ hở của Tần Mục và Nguyệt Thiên Tôn vậy.
- Đạo thương của Hạo Thiên Tôn đã được chữa khỏi rồi!
Giọng nói của dược sư vang lên, sau đó hắn lại nói: - Đạo thương của Hỏa Thiên Tôn cũng biến mất rồi! Qua một lúc nữa, đạo thương mà Hiểu Thiên Tôn và Lang Hiên Thân Hoàng để lại cũng sẽ được chữa khỏi!
Thần Vương Tạo Hóa của Thiên Cung Tạo Hóa trong mười tám tòa Thiên Cung thuộc về Tần Mục lập tức ra tay nặn lại dung mạo cho Nguyệt Thiên Tôn.
Tinh thân của Nguyệt Thiên Tôn vô cùng phấn chấn, nàng cảm nhận được những đạo thương hạn chế tu vi của nàng đang dần dần mất uy lực, sức mạnh tu vi của nàng đang quay lại thời kỳ đỉnh cao từng chút từng chút một!
Mà lúc này, có tiếng bước chân từ bên ngoài rừng đào truyền tới, dần dần đi đến gần.
- Sở dĩ ta mãi không ra tay, là bởi vì ta đã nắm được đại cục, nắm giữ được sự sống chết của ba người các ngươi.
Trong bóng tối, một bóng dáng xuyên qua dây đàn ánh sáng hỗn loạn đan xen, tựa như không có thực thể, những sợi dây đàn không gian đó có sức mạnh vô địch, không có gì là không phá nổi, nhưng lúc cắt qua người hắn lại không hề làm hắn thương một chút nào.
Hắn giống như một luồng không khí, một luồng khí không có thân xác!
- Không phải ta kiêu căng ngạo mạn, mà thực ra là vì Nguyên Mộc đang ở trong tay ta.
Bóng dáng kia càng ngày càng gần, giọng nói cũng càng ngày càng rõ ràng hơn:
- Địa Mẫu Nguyên Quân là một người không có tài cán gì, nhưng thân xác của nàng là báu vật vô cùng mạnh mẽ của thiên địa Tổ Đình, chẳng qua bản thân nàng không biết cách sử dụng mà thôi. Rễ của gốc cây Nguyên Mộc này đã ăn sâu vào trong Nguyên Đô, trải rộng khắp sâu trong lòng đất, cành lá của nó nâng đỡ chư thiên trên bầu trời. Cho nên cho dù rừng đào vạn dặm của ngươi đã liên kết với tất cả chư thiên, thì đối với ta mà nói, cũng chẳng có tác dụng gì cả, phá vỡ dễ như trở bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận