Mục Thần Ký

Chương 1484: Không giúp là giúp

Chương 1484: Không giúp là giúpChương 1484: Không giúp là giúp
Tân Mục nhanh chóng đuổi theo, vừa mới đuổi theo Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, nhưng vẫn chậm một bước, chỉ thấy một âm thanh Thái Thuỷ Chi Noãn rơi vào trong miệng của bóng dáng gây khô kia, nhưng quả Cổ Thần Noãn này quá lớn, mắc kẹt trong cổ họng người đó, không cách nào nuốt xuống.
Bóng dáng gầy khô kia không quan tâm, từng luồng khí Thái Thuỷ trong Thái Thuỷ Chỉ Noãn nhanh chóng bị bóng dáng gầy khô kia nuốt chửng.
Năng lượng trong Thái Thủy Chi Noãn nhiều ngoài sức tưởng tượng, điên cuồng tuôn ra trong cơ thể hẳn.
Lúc này bóng dáng gầy gò kia mới nhận thấy được chuyện không ổn, hẳn không có cách nào luyện hóa hấp thu khí Thái Thuỷ truyền đến từ trong quả trứng này!
- Mục Thiên Tôn, đại đạo Thái Thủy, âm dương giao hợp, dung hòa làm một, từ một mà sinh hình, hữu hình mà vô chất.
Trong Thái Thủy Chi Noãn vang lên lời lẽ khó hiểu:
- Lấy âm dương mà hóa thái cực! Còn không ra tay sao?
Tân Mục nghe vậy thì trong lòng khẽ lộp bộp, bay xuống từ trên hai mươi tám chư thiên của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, trên đường hắn nghiêng ngả đáp xuống, mắt dọc ở mi tâm đã mở ra.
Nguyên Thạch Thái Cực trong mắt dọc bị kích thích, cùng lúc đó, vô số phù văn trên Thái Sơ Chỉ Noãn sáng lên, vù vù chiếu rọi trên Thần Thạch Thái Cực, Thần Thạch Thái Cực chuyển động.
Đồng tử của Thân Nhãn nơi mi tâm hẳn lập tức biến thành hai màu đen trắng rồi điên cuồng chuyển động.
Vù vùi
Một luông ánh sáng hai màu đen trắng giao thoa vào nhau, chùm ánh sáng từ trên trời giáng xuống, chiếu rọi vào yết hầu của bóng dáng gầy khô kia.
Luồng ánh sáng này chiếu xuống khiến yết hầu của bóng dáng gầy khô lập tức biến thành đá. Nơi nào chùm ánh sáng di chuyển qua, thân thể của hắn cũng đang nhanh chóng biến thành đá!
Tân Mục tà tà bay tới, đợi cho đến khi chân đặt xuống đất, ánh mắt của mắt dọc mi tâm đã chiếu từ đầu đến chân hắn một lần!
Cả người của bóng dáng gầy khô kia bị hóa thành một pho tượng đá, không nhúc nhích.
Tất cả mọi người trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng lập tức chỉ cảm thấy thoải mái một phen. Luồng lực hút khủng bố kia biến mất, khí huyết của bọn họ không còn trôi đi mất nữa.
Giang Vân Gian và các cao thủ thế hệ trẻ rơi xuống bịch bịch từ trên cao, ngã sóng xoài, trong một thời gian ngắn khó có thể đứng dậy.
Đám người Sơ Tổ, Yên Nhi cũng sợ hãi.
Thân hình của Tần Mục cũng không hề dừng lại mà nhanh chóng đi xung quanh pho tượng đá này, ánh mắt của mắt dọc một đen một trắng dây dưa chiếu rọi khắp cơ thể hẳn, tăng cường hiệu quả hóa đá.
Vèo!
Tâm Mục giơ tay lên khiến tượng đá bay lên, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt mắt dọc chiếu lên bàn chân tượng đá.
Đùng, tượng đá rơi xuống đất, Tân Mục tiếp tục đi, không bỏ qua bất kỳ góc nào.
- Đủ rồi, đủ rồi! Mục Thiên Tôn, có thể dừng lại rồi!
Trong tượng đá truyền đến giọng nói của Thái Thủy trong trứng, nó kêu lên:
- Thân thể hắn đã hoàn toàn hóa đá, ngay cả nguyên thần cũng hóa đá, không cần phải chiếu xuống nữa! Mau nghĩ ra cách đưa ta ra ngoài!
Tân Mục dừng bước, thở phào nhẹ nhõm, cả người gân như mất sức ngã xuống đất, dứt khoát thở dốc ồ ồ trên mặt đất.
Vừa rồi thật sự quá nguy hiểm, nếu không phải Thái Thủy Chi Noãn chủ động bị bóng dáng gầy khô kia nuốt chửng, chủ động lấy khí Thái Thuỷ bên trong trứng để cho hẳn hấp thu, nếu không thì việc Tân Mục dùng đại đạo Thái Cực chuyển hoá năng lượng và khối lượng trước đó cũng không giúp đám người Tân Mục có bất kỳ phần thẳng nào.
Đại đạo Thái Thủy cộng thêm đại đạo Thái Cực, lúc này mới giải quyết được nguy hiểm lớn nhất của Đại Hắc Mộc!
- Mục Thiên Tôn, mau cứu ta ra, hình như ta bị mắc kẹt trong cổ họng hắn rồi.
Trong cổ họng của pho tượng đá truyền đến giọng nói khó chịu của Thái Thủy trong trứng, hỏi:
-Tượng đá này cứng quá, ta không di chuyển được. Mục Thiên Tôn? Mục Thiên Tôn, ngươi còn ở đây không? Ngươi sẽ không bỏ ta lại mà bỏ chạy đấy chứ?
Yên Nhi nhanh chóng chạy tới, hóa thành Long Tước, thò chân chim ra thọc vào trong miệng tượng đá móc ra. Móc mãi, cuối cùng cũng lấy Thái Thủy Chi Noãn †ừ trong miệng tượng đá ra ngoài.
Thái Thủy Chi Noãn rơi xuống đất, lăn hai vòng, phát hiện bản thân không có gì đáng ngại, lúc này mới yên lòng, nói:
- Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá! Đáng tiếc là ta đã tổn hại một phần khí Thái Thủy. Mục Thiên Tôn, ngươi phải bồi thường cho tatl
Tần Mục nằm ở đó tiếp tục thở dốc, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mệt mỏi như thế, mệt đến mức hận không thể chết.
Thái Thủy Chi Noãn nằm ườn bên cạnh hắn.
Chỉ thấy bầu trời ửng sáng, cuối cùng đêm nay cũng sắp qua.
Mọi người thấy thế đều yên lòng, từng người ngồi trên mặt đất, hoặc là nằm xuống, hoặc là dựa vào nhau, hoặc là tựa vào núi đá, bọn họ quá mệt mỏi.
Đêm nay trôi qua chấn động lòng người.
Tân Mục khôi phục một ít sức lực, loạng choạng đứng dậy, đi vài vòng xung quanh pho tượng đá đang há to miệng kia, phát hiện tượng đá bị cố định yên ổn ở đó, không có gì thay đổi, lúc này mới hoàn toàn yên lòng.
- Thái Dịch đạo huynh vẫn không đến...
Tân Mục có chút thất vọng.
- Ngươi tin hắn, còn không bằng tin cái tên Thái Cực điêu ngoa kia.
Thái Thủy trong trứng nói:
- Chắc chắn đang trổn ở đâu đó rồi run rẩy cũng nên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận