Mục Thần Ký

Chương 1985: Một giọt nước mắt

Chương 1985: Một giọt nước mắtChương 1985: Một giọt nước mắt
Chủ nhân Di La Cung tiếp tục nói:
- Ngươi là người khiến cho hắn không nhìn thấu, hắn cho rằng ngươi không dám đến, không ngờ rằng ngươi vẫn đến, hơn nữa còn vượt qua đủ loại nguy hiểm, đi đến chỗ của ta, vạch trần thân phận của hắn. Hắn thật sự không ngờ được rằng, lá gan của ngươi lại lớn đến như vậy.
Tân Mục suy nghĩ một chút, theo lý mà nói, quả thật cách nói của chủ nhân Di La Cung cũng hợp lý.
Hắn đi về phía trước, muốn xuyên qua nguyên khí Hồng Mông vô cùng nặng nề kia, đến gần chủ nhân Di La Cung, thoáng nhìn qua người trong tử khí.
Nhưng mà cho dù hắn có đi bao lâu, đi bao xa thì vẫn là không thể đến gần bóng dáng của người trong ánh sáng màu tím đó.
Xét vê thân thông trong toàn bộ vũ trụ, bao gôm của cả mười Thiên Tôn, cũng đều không kỳ diệu bằng thân thông của hắn, thế nhưng hắn lại không thể nào nhìn ra được chủ nhân Di La Cung đang dùng thần thông gì.
- Về phần nguyên nhân hắn ngăn cản những người thành đạo khác lên bờ, vậy thì lại càng đơn giản hơn. Hắn đã từng chứng kiến đại kiếp hủy diệt của vũ trụ, không ngờ vũ trụ này cũng lặp lại những sai lầm tương tự. Càng nhiều người thành đạo, vũ trụ sụp đổ càng nhanh. Hắn không chỉ muốn ngăn cản người thành đạo lên bờ, mà hắn còn muốn ngăn cản những người khác thành đạo.
Chủ nhân Di La Cung nói:
- Tính đến nay, vũ trụ của các ngươi đã hơn sáu tỷ năm tuổi, thời gian dài như vậy, ngoại trừ hắn ra thì không có bất kỳ người thành đạo nào. Nếu hắn thật sự muốn chống lại sự xâm lược của người thành đạo thời tiên sử thì cân gì phải dùng hết sức trông coi dưới tàng cây thế giới? Hắn chỉ cần bồi dưỡng ra vài người thành đạo là đã có thể giúp hắn chống lại sự xâm lược của người thành đạo thời tiền sử rồi. Hắn đã làm thế chưa?
Tần Mục cố gắng đi về phía trước, im lặng lắc đầu nói:
- Chưa từng.
Hắn cũng không thể không giải thích rõ giúp Thái Dịch.
- Thái Dịch tách biệt mọi thứ, tách biệt thế gian, trở thành một người thành đạo, không can thiệp vào bất kỳ việc gì của thế giới! Hắn chỉ dùng góc nhìn của người ngoài cuộc để quan sát sự phát triển của thế giới và sự thay đổi của các triều đại.
- Thật sao? Chủ nhân Di La Cung hỏi:
- Hắn thật sự không can thiệp vào bất cứ chuyện gì sao? Vậy làm thế nào mà tộc Tạo Vật Chủ lại tuyệt chủng? Làm thế nào mà ngươi lại trở thành người nắm giữ cây thế giới? Vì sao con mắt dọc giữa mi tâm của ngươi lại có thể nhìn thấu hỗn độn?
Tân Mục lại im lặng một lần nữa.
Từ những khía cạnh này, Thái Dịch thật sự đã can thiệp vào thế sự, không hề tách biệt như hắn nói.
Thái Dịch khiến cho các Cổ Thần của thời đại Thái Cổ lầm tưởng là đại đạo muốn diệt trừ tộc Tạo Vật Chủ, vì vậy Thái Sơ Thiên Đế đã phát động chiến tranh nhắm vào tộc Tạo Vật Chủ, từ đó khiến cho tộc Tạo Vật Chủ bị tiêu diệt.
Một chủng tộc đã từng vô cùng huy hoàng, nay chỉ còn lại một số ít chạy trốn đến Thái Hư kéo dài hơi tàn. Tân Mục trồng cây thế giới thành công cũng là nhờ vào một thùng đạo lộ của Thái Dịch, hơn nữa Thái Dịch còn cho hắn mượn rìu hỗn độn để chặt cây.
Mà mắt dọc giữa mi tâm của hắn cũng là dựa vào vỏ trứng của Thái Dịch và một giọt đạo lộ.
Chủ nhân Di La Cung nói:
- Nếu như hắn không để cho Ngũ Thái trong vũ trụ này của các ngươi được xuất thế một cách thuận lợi, không thể cho Thái Sơ, Thái Thủy và Thái Cực sinh ra một cách suôn sẻ, vậy thì làm gì có những chuyện sao này? Các ngươi sẽ có ít nhất năm người thành đạo, che chở vũ trụ càn khôn của các ngươi, khiến cho người thành đạo thời tiền sử không bao giờ có thể đến được. Hắn có làm thế không? Không hề.
- Thái Sơ đã tàn phế, Thái Thuỷ không thể sinh ra, Thái Tố bị hiến tế và luyện chế thành bảo vật, Thái Cực trốn đông núp tây. Vốn dĩ Tiên Thiên Tứ Thái có hy vọng thành đạo nhất, hiện tại thì ai cũng không thể thành đạo. Thái Dịch cố gắng bảo vệ cây thế giới, nhưng thật ra thứ hắn bảo vệ chỉ có bản thân hắn mà thôi.
Hắn thản nhiên nói:
- Người trông có vẻ công chính liêm minh nhất, thường là người có tư lợi nặng nhất.
Đột nhiên Tân Mục cười ha hả.
Chủ nhân Di La Cung không nói gì nữa, yên lặng chờ hắn cười xong.
- Ta không thể phản bác ngươi, nhưng †a cũng sẽ không vì vậy mà nghi ngờ Thái Dịch! Người ta nên nghỉ ngờ nhất là ngươi!
Tần Mục tiếp tục kiên nhẫn đi về phía hẳn, cất cao thứ giọng nói vang vọng khắp Di La Cung:
- Đạo huynh, ngươi cũng là một người trông có vẻ công chính liêm minh, dựa vào. lý lẽ của ngươi, vậy thì ngươi cũng là người ích kỷ nhất!
Chủ nhân Di La Cung im lặng một lát, nói:
- Cũng có thể nói như vậy. Vũ trụ công bằng, một khi đại nạn đến, tất cả sinh linh đều phải chết, người thành đạo cũng không ngoại lệ, nhưng mà ta lại muốn sống sót, lại muốn cứu người, quả thật ta vô cùng ích kỷ.
Tần Mục tiếp tục đi về phía hắn, lắc đầu nói:
- Ta không nói về điều này. Ý của ta là tế đàn Tổ Đình! Toàn bộ Tổ Đình là một tế đàn tế máu khổng lồ, ngươi dám nói không liên quan đến ngươi sao? Ngươi vẫn luôn bị mắc kẹt ở đây, cũng đang chờ đợi một cơ hội, một cơ hội để lên bờ! Vì vậy, ngươi bố trí một tế đàn tế máu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận