Mục Thần Ký

Chương 1866: Ngụy phá phá và đại mơ hồ (2)

Chương 1866: Ngụy phá phá và đại mơ hồ (2)Chương 1866: Ngụy phá phá và đại mơ hồ (2)
Phong ấn trong Phi Hương Điện gần như tập hợp phong ấn của tất cả cường giả từ thời đại Thái Cổ đến bây giờ, từ Thái Đế đến Thái Sơ, từ Thái Sơ đến mười Thiên Tôn, còn có đại phong ấn của vô số Tạo Vật Chủ, Cổ Thần, cường giả Đế Tọa. Giờ đây, uy lực của những phong ấn này bộc phát trong tích tắc !
Kinh hãi và vui sướng trên mặt Thúc Quân còn chưa còn kịp hiện lên, đột nhiên Ngụy Tùy Phong nhào tới, vô số phù văn bay lượn xung quanh ào ào bao lấy hai người bọn họ. Hắn nghiêm túc nói:
- Đi maul
Ầm!
Đạo quang vô biên bộc phát từ bên trong đạo quả quỷ dị, gây lên trận chấn động kịch liệt, sau đó lấy đạo quả làm trung tâm lan ra xung quanh. Trong nháy mắt, một cỗ uy năng cuồn cuộn phóng lên trời từ trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình, xung kích toàn bộ phong ấn được để lại bởi đám người Thần Vương, Cổ Thần và Thái Đế Thái Sơ thời đại Thái Cổ, khiến tòa thần thành cổ xưa hoàn toàn xuất hiện ở bên trong Tổ Đình!
Mà trong toà thần thành mênh mông này, cỗ xung kích kinh khủng đó như thể dẫn tới phản ứng dây chuyền, hàng loạt chấn động vô khủng bố như bị kích hoạt, lần lượt bạo phát!
Giờ phút này, cho dù là mọi người ở xa tận Thập Vạn Thánh Sơn cũng có thể nhìn thấy trong một vùng đất hoang vu của Tổ Đình, một vệt đạo quang kinh khủng xông thẳng lên bầu trời, lay động đại đạo thiên địa, tách đôi từng đám mây trắng, xuyên qua kết giới của Tổ Đình! Mà trên Thiên Đình, chư thân canh giữ Thiên Đình chỉ cảm thấy đất rung núi chuyển, toàn bộ Thiên Đình đều đang không ngừng lắc lư, mặt đất Thiên Đình răng rắc nứt ra, các tòa cung điện lung lay như muốn sụp đổ.
Chư thần khó mà đứng vững, nhưng vào lúc này, bọn họ cũng nhìn thấy đạo quang kinh khủng kia phóng lên trời. Những đạo quang này nối liền nhau, ánh sáng trên trời hay thậm chí là ngoài vùng trời Tổ Đình đều hình thành lên hình thái của một gốc đại thụ rộng lớn mênh mông!
Hư Thiên Tôn và Hỏa Thiên Tôn đang canh giữ Thiên Đình lập tức vươn người đứng dậy, trấn áp lại rung chuyển của Thiên Đình. Hai vị Thiên Tôn nhìn về nơi đạo quang kia bay lên, sắc mặt không khỏi thay đổi. Chỉ thấy vô số ngôi sao bị những đạo quang này đẩy rời xa khỏi quỹ tích quỹ đạo ban đầu, thiên tượng đại loạn! Trong Huyền Đô, bảy vị Thiên Tôn là Hạo Thiên Tôn, Thạch Kỳ La, Nghiên Thiên Phi, Tổ Thần Vương, Tường Thiên Phi, Lang Hiên Thần Hoàng và Cung Thiên Tôn đang luyện hóa Thiên Đạo, luyện hóa nhục thân Thiên Công. Giờ phút này, nhục thân Thiên Công cũng theo đó dao động, hàng tỉ ngôi sao trong Huyền Đô hỗn loạn!
Các ngôi sao hỗn loạn khiến binh mã các lộ đại quân Thiên Đình trấn thủ Huyền Đô đại loạn, từng chiếc lâu thuyền đại hạm của Thủy Sư canh giữ Thiên Hà bị Thiên Hà dao động hất bay, vô số thiên binh thiên tướng khoa tay múa chân, bị quăng vào trong tỉnh không, thân hình khó ổn định.
- Tổ Đình có biến!
Bảy vị Thiên Tôn đồng loạt đứng dậy, nhìn về phía Tổ Đình, Lang Hiên Thần Hoàng thất thanh nói:
- Là Phi Hương Điện! Phong ấn ta để lại ở Phi Hương Điện bị kích động rồi! - Của ta cũng bị kích động!
Sắc mặt Tường Thiên Phi thay đổi, vội vàng đứng dậy, thôi thúc Trảm Thần Đài Tổ Đình, nghiêng mình đi, nổi giận đùng đùng:
- Cái tên Mục Thiên Tôn này, đúng là tự tìm đường chết!
Những Thiên Tôn khác liếc nhau, nhanh chóng đuổi theo nàng, cùng đi về phía Tổ Đình.
Trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình, Phi Hương Điện dính chặt với một gốc đạo thụ, trên cửa đại điện đang treo đạo quả của đạo thụ, mà đạo quả thì đang không ngừng va chạm với phong ấn còn sót lại trong Phi Hương Điện. Hai bên dốc sức giao chiến, cố gắng tiêu diệt đối phương!
Mà vào lúc này, dưới một đống gạch vỡ ngói nát có thứ gì đó đang nhúc nhích. Sau một lúc lâu, Ngụy Tùy Phong và Thúc Quân đầu to bò ra từ trong đống gạch ngói vụn, võ bụi bặm trên người. Thúc Quân nhìn xung quanh, chỉ thấy không ít kiến trúc trong thành Ngọc Kinh của Tổ Đình đã sụp đổ, không khỏi lẩm bẩm nói:
- Mục Thiên Tôn trò giỏi nhờ thầy, bản lĩnh đi đến đâu phá đến đó của hắn vẫn kém hơn ngươi...
Ngụy Tùy Phong thản nhiên nói:
- Đó là đương nhiên, ta phá từ Long Hán đến bây giờ đâu chỉ là hư danh?
Hai người liếc nhau, cười ha ha.
Trong tiếng cười, Thúc Quân nhìn xung quanh, nụ cười trên mặt dân dần đóng băng, tiếng cười cũng càng ngày càng nhỏ, cuối cùng không nghe thấy nữa.
Chỉ thấy một con sông hỗn độn khổng lồ xuất hiện trước mặt bọn họ, trong sông là khí hỗn độn mênh mông, không biết chảy vê hướng nào.
Ngụy Tùy Phong cười nói: - Lân này không sợ mười Thiên Tôn không vào được Phi Hương Điện để diệt trừ Nguyên Thánh Di La Cung rồi! Thúc Quân, chúng ta nên đi rồi... Thúc Quân?
Hắn quan sát gương mặt Thúc Quân, lộ vẻ ngờ vực:
- Không phải là ngươi lạc đường đấy chứ?
Thúc Quân tỉnh táo lại, cười ha ha nói:
- Sao ta lạc đường được? Ha ha ha ha, ta đường đường là một trong ba Thần Vương Thái Cổ, sao lại lạc đường được... Chẳng qua ta chưa từng tới nơi này mà thôi. Ngụy giáo chủ, cái bản đồ kia của ngươi thật sự có tác dụng chứ? Có thật là sẽ có người theo bản vẽ tới cứu chúng ta không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận