Mục Thần Ký

Chương 1542: Ngũ Khoáng Đại Phong Ấn (2)

Chương 1542: Ngũ Khoáng Đại Phong Ấn (2)Chương 1542: Ngũ Khoáng Đại Phong Ấn (2)
Một chiêu thần thông này vừa đến trong Đại La Thiên, đột nhiên quả trứng mở ra, đại đạo Thái Tố tuôn tào, hóa thành một vị Thân Nữ, bàn tay hướng ra ngoài, cả Thân Thức Đại La Thiên trở nên vô cùng đục ngầu.
Đại đạo Thái Tố, có hình lại có chất, Thần Nữ Thái Tố một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, thanh khí dâng lên, uế khí chìm xuống.
Thần Thức Đại La Thiên bỗng chốc vận chuyển một cách trúc trắc.
Thân hình của Tân Mục vẫn đang không ngừng lùi lại, lơ lửng phía trên Hư Không tầng thứ ba mươi. Bây giờ hắn khó lòng mà khống chế cơ thể của mình, dường như Hư Không đang hư hóa hẳn, bay lên Hư Không cao hơn. Cánh tay của hắn phất mấy cái, nguyên khí hóa thành các loại đại đạo phù văn, nhưng càng vụng về hơn.
Cuối cùng ấn pháp của hắn cũng kết thành, con mắt giữa mi tâm mở ra, hai vệt ánh sáng một trắng một đen bắn ra, thi triển ra thần thông Đạo Cảnh thứ hai mươi ba, Thái Cực Diễn Biến Âm Dương Hành!
Ầm!
Một ánh mắt này bắn vào trong Thần Thức Đại La Thiên, nhị khí âm dương xoay chuyển vây quanh Thần Nữ Thái Tố, phá hủy Đạo Hoa, Đạo Quả rơi xuống, Thần Thức Đại La Thiên tan rã sụp đổ.
Trên mặt Thái Đế lộ ra vẻ kinh hãi và sự khó tin, lập tức nghiến răng, thân hình tới gần, tung một chưởng đánh về phía Tần Mục.
Cơ thể của Tân Mục tiếp tục bay lên trên không, gần tới Hư Không tầng thứ ba mươi mốt, tầng Hư Không đó là nơi hẳn tuyệt đối không thể đạt tới, nếu như đến nơi đó, nguyên thần nhục thân của hẳn ắt sẽ bị hư hóa hoàn toàn, không thể tồn tại.
Mà bây giờ, hắn dốc hết sức đối kháng với Thái Đế, đang đến thời điểm mấu chốt, căn bản không khống chế được cơ thể của mình.
Dường như trong Hư Không có một loại sức mạnh đáng sợ lôi kéo hắn, khiến hắn tiếp tục bay lên trên.
Điều này khá giống với thần thông Đại La Thiên Thượng Tụ Viên Thành của hắn. Đại La Thiên Thượng Tụ Viên Thành chính là thần thông mượn dùng lực Hư Không, giống như Đại La Thiên, hư hóa Thần Nhân, biến thành một trang giấy mỏng không có độ dày, cuối cùng hóa thành hư không.
Mà đến Hư Không tầng thứ ba mươi, sức mạnh của Hư Không lập tức mạnh mẽ đến mức độ ngay cả hắn cũng khó lòng chống chọi! Chưởng lực của Thái Đế đến trước người của hắn, Thái Đế không hề định giết hẳn, nhưng muốn đánh hẳn vào trong Hư Không tầng thứ ba mươi mốt, để Hư Không tiêu diệt hắn!
Hắn phá vỡ Thần Thức Đại La Thiên của Thái Đế, tuy khiến Thái Đế sửng sốt, nhưng cũng khiến Thái Đế nhìn ra hy vọng giết hắn.
Cơ thể của hắn đã bắt đầu trở nên bẹp dí, nhục thân đã bắt đầu từ từ trở nên không có độ dày, không nghe theo khống chế mà bay lên chỗ cao.
Vào lúc này, Tân Mục thúc dục thần thông càng thêm vụng về, một thức thần thông này xiêu xiêu vẹo vẹo, căn bản không giống những thần thông mà Thiên Tôn cỡ thần thông lập đạo như hắn có thể tri triển ra.
Là Thiên Tôn dùng thân thông lập đạo, thân thông của Tân Mục luôn là sự kết hợp giữa đại khí và vẻ đẹp của đại đạo, mà một thức thân thông này lại toàn hoàn không có loại vẻ đẹp của đại đạo này!
Tuy nhiên vào lúc này, âm thanh lanh lảnh vang lên, dường như có hàng tỷ chúng sinh và Chư Thần xuất hiện, đồng thanh hô gọi cùng một cái tên.
Đại đạo Thái Thủy.
Hữu hình vô chất.
Trọng Thiên thứ hai mươi tư của thần thông nhập đạo, Thái Thủy Hình Chí Vấn Thanh Minh!
Tân Mục đánh một chưởng này, đón lấy bàn tay của Thái Đế, bàn tay của hai người chạm vào, Thái Đế lộ ra nụ cười.
Sau đó, nụ cười trên mặt hắn đanh lại, nụ cười biến thành vẻ kinh hãi.
Vẻ kinh hãi trên mặt hắn trở nên càng lúc càng đậm, hắn nhìn thấy huyết nhục trong lòng bàn tay của mình bong tróc ra, dường như vật chất cấu tạo thành bàn tay biến thành vô số hạt, đang nhanh chóng rời xa hẳn.
Dù sao nhục thân của Thái Đế cũng tự mình trải qua muôn ngàn thử thách, đồng thời nhận được tế tự của vô số Tạo Vật Chủ để luyện thành cơ thể cực mạnh, nhưng một chiêu đại thần thông này của Tân Mục vô cùng tinh diệu tuyệt vời, đánh đại não của hắn thành một mớ bòng bong, đánh tan thần thức của hắn!
Đầu của Thái Đế rơi xuống từ Hư Không tầng thứ ba mươi, rầm rầm, đâm xuyên Hư Không tầng thứ hai mươi chín, rồi lại đâm xuyên Hư Không tầng thứ hai mươi tám, Hư Không hết tầng này đến tầng khác bị đập thủng ra lỗ lớn liên tiếp.
Hai mắt của Thái Đế mờ mịt, tầm nhìn mông lung, thấp thoáng nhìn thấy cơ thể của Tân Mục hư hóa, bay lên Hư Không t†âng thứ ba mươi mốt. - Mục Thiên Tôn vẫn chết, nhưng ta còn sống...
Hắn thầm nói trong lòng.
Vào lúc này, hắn nhìn thấy giữa mi tâm của Tân Mục chui ra một quả trứng tròn xoe khi Tân Mục đang bay vào Hư Không tầng thứ ba mươi mốt.
Thái Đế lộ ra vẻ mờ mịt.
Rầm rầm rầm!
Đầu của hắn liên tục đâm xuyên từng tầng Hư Không, từ trên trời rơi xuống, đập vào đại địa của Tổ Đình, sau đó lăn vài vòng, rơi ở trên một vùng đồng nguyên hoang vu khiến cự thú Thái Cổ xung quanh giật mình di tản ra xung quanh.
Đầu của hắn vừa dừng lăn, chỉ nghe thấy âm thanh ầm ầm cực lớn từ nơi sâu trong hư không truyền đến, một ngọn lửa từ trên trời rơi xuống đập mạnh ở bên người của hắn, vô số đá vụn bay ra tứ phía, đất bay lên trên không, phình lên ở trên không, hóa thành từng phiến lục địa lơ lửng, bị gió lốc thổi về phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận