Mục Thần Ký

Chương 2525: Đại quyết chiến Lam Phong

Chương 2525: Đại quyết chiến Lam PhongChương 2525: Đại quyết chiến Lam Phong
Tân Mục ngồi trong quan tài chậm rãi quay đầu lại, năm mươi chiếc đỉnh kia khiến hắn cảm nhận được nỗi đau thấu tim can mỗi khi cử động dù chỉ một chút.
Thế nhưng những chiếc đỉnh kia có thể áp chế được thương thế do Tam công tử gây ra cho hẳn, giúp hắn có sức lực để nghiên cứu thần thông đạo pháp ẩn chứa trong vết thương kia.
Hắn tranh thủ cơ hội này để mở lại Thần Tàng, tái tạo lại nguyên thần, đồng thời xóa sạch vết thương trên Thần Tàng và nguyên thần, chỉ để lại vết thương trên nhục thân. Chỉ cần giải quyết được vấn đề này, tu vi của hắn có thể khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn trước.
- Chiêu thần thông kia của Tam công tử là thần thông do chủ nhân Di La Cung tạo ra nhằm đối phó với chủ nhân Thiên Đô, mà quả thật cũng đủ để đối phó với ta. Thế nhưng, con đường tu luyện của ta không giống với chủ nhân Thiên Đô, cho nên ta mới không lập tức mất mạng.
Hắn cẩn thận quan sát đạo thương trong vết thương. Đột nhiên, trong chiếc quan tài vang lên tiếng cười:
- Tam công tử không khôn ngoan chút nào. Ta chỉ có được một đạo văn Di La Cung, nhưng giờ đây hắn lại đưa tới cho ta nhiều đạo văn như vậy, hơn nữa còn có cả đại thần thông của sư phụ!
Trong thung lũng Lam Phong của Diên Khang, không ít cố nhân bước tới định kiểm tra tình hình của hắn, thế nhưng khi nghe thấy tiếng cười phát ra từ trong quan tài, ai nấy đều không khỏi trố mắt nhìn nhau.
- Ta biết ngay là hắn không thể chết mà. Trưởng thôn vô cùng tiếc hận nói với đồ tể:
- Người tốt thì không sống thọ, kẻ xấu thì gây họa vạn năm. Sao mà Mục Nhi vẫn chưa chết?
Đồ tể liên tục gật đầu.
Linh Dục Tú bước nhanh về phía trước. Khi nhìn thấy Tân Mục sắc mặt vàng như nến đang ngồi trong quan tài, nàng không khỏi vô cùng đau lòng.
Tân Mục cười nói:
- Phu nhân, vết thương của ta đã không còn nghiêm trọng, dài thì mười năm, ngắn thì năm năm là đã có thể hồi phục.
Linh Dục Tú thấy khắp nơi trên cơ thể hắn cắm đầy định quan tài, hơn nữa trên thiên linh cái còn cắm đến năm chiếc, cho nên không khống chế được mà rơi lệ, nức nở nói:
- Những chiếc định quan tài này là của Tinh Ngạn. Hẳn ác như vậy, uổng công ta đối xử tốt với hẳn...
- Hóa ra là tác phẩm của Tinh Ngạn.
Tân Mục sửng sốt, nói:
- Ta còn đang thắc mắc là ai cố ý để lại cho ta sơ hở lớn như vậy. Không ngờ Tỉnh Ngạn lại là một kẻ ngoài lạnh trong nóng, trước giờ ta trách lầm hắn rồi.
Mặc dù hắn sở hữu trí tuệ thông thiên, thế nhưng cũng không biết thật ra Tinh Ngạn chỉ để lại cho hắn một phần trăm sai sót, là do Thái Sơ hiểu nhầm ý của Tinh Ngạn, cho nên mới để lại một trăm phần trăm sai sót.
- Phu nhân, ngươi ngẩng đầu nhìn đi, khoảnh khắc chiến sự ở Huyền Đô kết thúc cũng chính là thời điểm để Diên Khang phản công.
Tân Mục cười nói:
- Đến lúc đó, chúng ta có thể sinh con được rồi.
Linh Dục Tú đỏ mặt, hắng giọng, nói lí nhí:
- Các trưởng bối đều đang ở đây.
Bên ngoài chiếc quan tài vang lên một loạt tiếng ho khan. Tân Mục không thể quay đầu lại, cho nên chẳng tài nào nhìn thấy được xung quanh. Thế nhưng, khi nghe thấy một loạt tiếng ho khan kia, hắn đã biết chắc hẳn rất nhiều người đang đứng bên ngoài quan tài.
- Nguyên liệu thượng đẳng!
Mã gia nghiêm túc đánh giá chiếc quan tài này, giả bộ như không nghe thấy gì, khen ngợi:
- Trước đây ta cũng đã từng làm rất nhiều quan tài, thế nhưng đây là lần đâu tiên ta nhìn thấy được nguyên liệu tốt như vậy. Phương pháp luyện khí này, e rằng cũng không thua kém gì người câm người điếc.
Người mù cũng bước tới, quan sát ấn ký phù văn trên chiếc quan tài, sau đó tán thưởng:
- Quả là một chiếc quan tài tốt! Đáng tiếc Mục Nhi đã nằm trong đó, nếu không †a cũng nhất định vào nằm để hưởng phúc!
~- Mục Nhi thật có phúc khít
Người điếc lớn tiếng cảm thán:
- Dược sư, ngươi nói xem có phải không?
Giọng nói của dược sư vang lên, chắc hẳn là hắn đang đứng phía sau đầu Tần Mục, quan sát vết thương và mấy chiếc đinh quan tài trên đó. Hắn thản nhiên nói:
- Đúng lắm đúng lắm. Những chiếc đinh cắm đầy trên cơ thể Mục Nhi cũng đều là vật phi phàm. Loại định này có thể trấn thần trấn thi, cho dù là cường giả Đế Tọa, khi đã bị đóng một đinh lên người thì sẽ không thể biến thành thi yêu được.
Tư bà bà hung ác liếc mắt trừng bọn họ một cái, vốn dĩ trưởng thôn cũng định góp vui mấy câu, nhưng nhìn thấy vậy cũng bèn vội vàng ngậm chặt miệng lại.
Tiều phu Văn Thiên Các bước tới, nói:
- Mục Nhi nói đúng lắm. Đại thế của trận chiến này nằm ở Huyền Đô. Chỉ cần Huyền Đô rơi vào tâm kiểm soát Diên Khang, vậy thì quả thật đôi phu thê bọn họ có thể yên tâm sinh con được rồi.
Linh Dục Tú xấu hổ đỏ mặt.
- Trận chiến Huyền Đô rất quan trọng, thế nhưng Thiên Đình hiện giờ vẫn còn nắm trong tay đại thế.
Tiều phu chớp mắt, tiếp tục nói:
- Đệ tử thứ ba của ta, Giang Bạch Khuê, trí tuệ ưu tú hơn ta, nắm bắt thời cơ cũng tốt hơn ta. Đã lâu như vậy rồi mà hẳn vân chưa tới thung lũng Lam Phong, chắc chắn là hiện giờ đã tới Huyền Đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận