Mục Thần Ký

Chương 2151: Cách làm trái ngược (3)

Chương 2151: Cách làm trái ngược (3)Chương 2151: Cách làm trái ngược (3)
- Ngươi ngu dốt y như Vân Thiên Tôn vậy.
Lăng Thiên Tôn lắc đầu, không để ý đến hắn nữa.
Tân Mục mờ mịt đứng ở mũi thuyên, trợn mắt nhìn Hư Không vô tận. Gió lạnh thổi vù vù, hệt như đã thổi bay một mảnh vỡ đạo tâm của hắn.
- Ngốc quá.
Giọng nói của Lăng Thiên Tôn như đang văng vẳng truyền đến từ trong gió.
Tần Mục chán nản ngồi xuống, khổ sở suy nghĩ. Quả thật Lăng Thiên Tôn không nói sai, Hồng Mông Nhất Chỉ không phải là thần thông Đạo Cảnh, nhưng uy lực lại mạnh mấ lạ thường.
Ấn pháp của nút thắt dây đỏ cũng như vậy, thậm chí có thể trấn áp người thành đạo.
Không phải Đạo Cảnh mà lại có uy lực kinh người, vậy thì uy lực tới từ đâu?
- Xem lại bản thân, xem lại bản thân ...
Hắn lặp đi lặp lại, nghiền ngẫm ý nghĩa câu nói này, càng nghĩ càng mê man.
Tu vi pháp lực của Lăng Thiên Tôn chắc chắn rất bình thường, thậm chí nguyên khí của nàng còn không bằng Tần Mục, nàng cũng không có thành tích gì trên Đạo Cảnh, nhưng một chỉ của nàng lại có thể điểm giết kẻ đáng sợ như Thái Đế.
Sức mạnh của nàng đến từ đâu?
Nàng không mượn sức từ Thiên Đình, không mượn sức từ Cổ Thần, không mượn sức từ trời đất, không tu luyện Đạo Cảnh, vậy thì vì sao thần thông của nàng lại có uy lực mạnh mẽ như vậy?
- Nàng đã vượt qua thời đại này quá nhiều, có lẽ nàng có thể trò chuyện được với chủ nhân Di La Cung.
Kim Thuyền Độ Thế đi đến Đại La Thiên Thần Thức, Vân Thiên Tôn nhìn thấy Kim Thuyền, vội vàng nghênh đón, Tân Mục xuống thuyền, quay đầu nhìn, Lăng Thiên Tôn ngồi im trên thuyền.
Tân Mục đang định gọi nàng một tiếng, Vân Thiên Tôn vội vàng ngăn lại, lắc đầu nói:
- Đừng kinh động nàng. Sao mà tỉnh thần Mục Thiên Tôn lại suy sụp thế?
Hắn quan sát Tần Mục, lộ vẻ kinh ngạc. Lúc trước Tần Mục tới nơi này nghĩ cách cứu viện hắn, bị Hạo Thiên Tôn bắt đi nhưng không hề kinh hoảng chút nào, trái lại còn vui mừng hớn hở.
Hung hiểm như thế mà hắn vẫn có thể giữ vững sự lạc quan, bây giờ lại trở nên suy sụp, không đủ lòng tin, quả thật khiến Vân Thiên Tôn vô cùng kinh ngạc. Tân Mục thở dài:
- Trên đường bị Lăng Thiên Tôn đả kích.
Vân Thiên Tôn hiểu rõ, cười nói:
- Chuyện nhỏ, ta đã quen rồi, ngươi cũng nên quen đi.
Tân Mục kêu lên một tiếng, lấy nhục thân của hắn từ mắt dọc giữa mi tâm ra, nói:
- Lần này ta đến, ngoài việc trả lại nhục thân cho ngươi ra thì còn một chuyện khác chính là...
- Chuyện về Thổ Bá?
Vân Thiên Tôn quan sát nhục thân của mình. Tuy nhục thân này là nhục thân của cường giả Đế Tọa, nhưng hoạt tính của thân thể kém xa trước đây, cần hắn hồi sinh, sau đó chăm sóc điều dưỡng. Hắn nói:
- Ta ở đây khó chịu đến phát hoảng, dò xét xung quanh nên đã biết chuyện về Thổ Bá.
Tân Mục thỉnh giáo:
- Vân huynh, nếu là ngươi, ngươi có đi cứu Thổ Bá hay không?
- CóI
Vân Thiên Tôn nhập vào nhục thân của mình, chẳng mấy chốc đã nắm giữ mọi phương diện trên thân thể, không chút nghĩ ngợi nói:
- Thổ Bá không có giao tình gì với ta, nhưng sự sống chết của Thổ Bá liên quan đến quyền sở hữu U Đô! U Đô thuộc về ai liên quan đến sự thành bại của biến pháp và sinh tử tôn vong của Nhân Tộc Diên Khang! Bởi vậy, cho dù như thế nào, ta cũng sẽ dùng hết khả năng, thậm chí không tiếc tính mạng đi cứu Thổ Bá, cho dù như thế nào cũng không thể để U Đô rơi vào tay Thiên Đình! Tân Mục thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười tươi, nói:
- Có câu nói này của đạo hữu, ta đã có thể giải quyết xong nỗi băn khoăn trong lòng rồi.
Vân Thiên Tôn co dãn gân cốt, thôi thúc khí huyết, cũng nở một nụ cười:
- Có thể giúp ngươi, ta cũng rất vui.
Tần Mục đi tới đi lui quanh hắn, chưởng ấn hết chiêu thần thông Tạo Hoá này đến chiêu thần thông Tạo Hóa khác lên người hắn, giúp hắn khơi thông huyết dịch, loại bỏ tạp chất trong Thần Tàng. Tân Mục trầm ngâm nói:
- Vân huynh và ta cùng chung ý tưởng, nhưng lại thất bại ở thời đại Long Hán, bởi vậy liều mạng cứu Thổ Bá có lẽ cũng không phải là ý kiến hay.
Vẻ mặt Vân Thiên Tôn tối sâm.
Tân Mục tiếp tục chạy quanh hẳn, vừa thi triển thần thông, giúp hắn tăng cường khí huyết, vừa suy tư nói:
- Hạo Thiên Tôn là đối thủ cũ của ngươi, đối thủ cũ chắc sẽ nghiên cứu ngươi thông suốt. Hắn hiểu về tính cách, bố cục, động tác thi triển tiếp theo của ngươi rõ như lòng bàn tay, cho nên ngươi mới thất bại ở thời đại Long Hán.
Vẻ mặt Vân Thiên Tôn càng thêm tối, có điều rất nhanh Tân Mục đã khơi thông khí huyết lên tới đầu hắn, khiến khí sắc của hắn tốt hơn nhiều, mặt mày hồng hào, tỏa sáng.
- Người thắng thường sẽ sao chép tâm thái kinh nghiệm thành công của mình, cho nên Hạo Thiên Tôn sẽ dùng phương pháp đối phó ngươi để đối phó ta.
Tần Mục điểm một chỉ lên mi tâm hẳn, khơi thông đầu óc hắn, mỉm cười nói:
- Cho nên, ta chuẩn bị một cách làm ngược lại! Vân Thiên Tôn chỉ cảm thấy đầu óc mình như sống lại, đủ loại tư duy ý thức vận chuyển, kinh ngạc nói:
- Ngươi định làm cách ngược lại như thế nào?
- Ta chuẩn bị giết Thổ Bá!
Tân Mục giơ tay lấy Thần Kiều Thần Tàng của Vân Thiên Tôn ra, dùng một kiếm chặt đứt Thần Kiều của hắn, cười một tiếng rồi nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận