Mục Thần Ký

Chương 2218: Hạo Thiên Đế (3)

Chương 2218: Hạo Thiên Đế (3)Chương 2218: Hạo Thiên Đế (3)
Trên mặt Hạo Thiên Đế mang theo nụ cười, trong lòng rất vui sướng, liếc Thái Sơ một cái, nghĩ thâm:
- Ngày thứ nhất trẫm lên ngôi, công lao đã vượt qua ngươi mấy trăm ngàn năm! Phụ thân, ngươi không đấu lại ta, đế vị này, ta đã ngồi vững.
Ngọc Thần Tử lên điện, cúi đầu, hai tay giơ cao thư xin hàng, bước đi rất chậm, đi vào trong điện quỳ xuống, cao giọng nói:
- Tội thân Tần Mục biết bệ hạ võ công hơn người, thiên uy cuồn cuộn, không thể địch nổi, bởi vậy cầu hàng!
Hạo Thiên Đế cười ha ha, đứng lên nói:
- Tuy rằng Mục Thiên Tôn đối địch với ta, nhưng trẫm cũng kính phục võ dũng của hẳn, trẫm có thể thu phục được một đại tướng như vậy còn hơn cả dành được thiên hạt! Trình thư xin hàng lên!
Đại thần Thượng Tể vội vàng mang thư xin hàng tới, Hạo Thiên Đế hưng phấn nói:
- Đọc!
Đại thần Thượng Tể do dự một chút, mở thư xin hàng bắt đầu đọc. Trong triều đình, quần thần nghe thấy thư xin hàng của Tần Mục, tiếng cười vang dội, vô cùng vui vẻ.
Mà của cải Diên Khang được Tân Mục liệt kê trong thư xin hàng lại khiến bọn họ động lòng, từng đôi mắt phát ra ánh sáng xa xăm.
Dù là Thiên Tôn cũng không nhịn được động lòng với của cải Diên Khang, ai nấy đều tính toán xem bản thân sẽ được phân chia bao nhiêu của cải.
Đại thần Thượng Tể đọc đến câu "đã đồng sàng cộng chẩm" mà Tần Mục viết, đột nhiên nghĩ tới gì đó, nhảy qua không đọc đoạn văn này.
Hạo Thiên Đế khẽ mỉm cười, nghĩ thâm:
- Hắn cũng biết điều, là một nhân tài có thể đào tạo. Chỉ đáng tiếc là Lãng Uyển...
Đại thần Thượng Tể đọc xong thư xin hàng, trình thư xin hàng cho Hạo Thiên Đế.
Hạo Thiên Đế đặt thư xin hàng ở một bên, lạnh nhạt nói:
- Mục Thiên Tôn văn chương bay bổng, trấm cho rằng thư xin hàng xứng đáng in ấn mấy trăm vạn bản, phát đến mỗi chư thiên, để cho những đại lão thô lỗ các ngươi học tập một chút.
- Bệ hạ thánh minhI
Trong triều vang vọng tiếng ca tụng công đức. Hạo Thiên Đế như mở cờ trong bụng, mở tiệc thưởng quần thần, đợi đến khi kết thúc đại lễ, quần thần rời đi, chỉ còn đám người Hỏa Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn, Tổ Thần Vương, Thái Sơ, Thái Cực, Âm Thiên Tử ở lại.
Hạo Thiên Đế nói:
- Mục Thiên Tôn đầu hàng là chuyện quan trọng, vì vậy giữ các vị đạo hữu lại...
Tổ Thần Vương vội vàng nói:
- Bệ hạ khách khí, hiện giờ bọn ta là thần tử, sao có thể gọi bọn ta là đạo hữu? Bọn ta nào dám nhận! Nếu bệ hạ cảm thấy bọn ta vẫn còn tác dụng, gọi một tiếng ái khanh là đã cảm thấy may mắn lắm rồi!
Hạo Thiên Đế giả vờ nói:
- Năm đó lúc thái thượng hoàng tại vị, còn xưng đạo hữu với Thiên Công, Thổ Bá...
Âm Thiên Tử bước ra khỏi hàng, cao giọng nói:
- Lúc trước khác, bây giờ khác! Một là Thiên Đế, một là thần, phép tắc trước đây không thể dùng lên triều đình bây giờ được!
Họa Thiên Đế cố nói:
- Như vậy trẫm đành phải nghe lời rồi. Các vị ái khanh, các ngươi xem nên chia Diên Khang như thế nào?
Hỏa Thiên Tôn khom người nói:
- Bệ hạ, Diên Khang chính là Nhân tộc, theo lý nên đưa về dưới quyền Nam Thiên ta! Ta chính là Thiên Tôn Nhân tộc, không cần tốn mấy năm là đã có thể dạy dỗ phản tặc Diên Khang đến vĩnh viễn không còn tâm tư làm phản!
Hạo Thiên Đế lạnh nhạt nói:
- Diên Khang giàu có và đông đúc, Hỏa ái khanh có cái miệng lớn như vậy, muốn một miếng nuốt sạch ư?
Hỏa Thiên Tôn nói: - Bệ hạ, Nhân tộc thuộc thần quản lí, năm đó chúng ta từng có ước định...
Âm Thiêm Tử cười nói:
- Hỏa Thiên Tôn, lúc trước khác, bây giờ khác. Ước định đã qua, sao có thể dùng đến bây giờ? Cả thiên hạ này là đất của vua, dân tứ hải là thần dân của vua, toàn bộ vũ trụ Hồng Hoang đều là của bệ hạ, nào có cái gì của ngươi, của ta?
Tất cả Thiên Tôn cùng cau mày.
Hỏa Thiên Tôn cười giều nói:
- Âm Thiên Tử, nơi này cũng có chỗ cho ngươi nói sao? Đi xuống!
Hạo Thiên Đế mỉm cười nói:
- Quên nói cho Hỏa ái khanh, Âm Thiên Tử đã không phải là Minh Đế rồi, trẫm định phong hắn làm Âm Thiên Tôn.
Hỏa Thiên Tôn tức đến bật cười:
- Lúc trước phong Thiên Tôn là dựa vào công lao, sau đó dựa vào võ lực, lẽ nào bây giờ phong Thiên Tôn là dựa vào nịnh nọt hay sao? Ta xấu hổ vì đứng cùng hàng!
Sắc mặt Hạo Thiên Tôn khẽ thay đổi, cười ha ha nói:
- Tính tình Hỏa ái khanh vẫn thật nóng nảy, một chút cũng không thay đổi. Ha ha ha, việc phong Âm Thiên Tử lên làm Thiên Tôn tạm thời hoãn lại đã. Trẫm có thể ngồi lên vị trí này, Hỏa ái khanh có công rất lớn, trẫm kính ngươi một chén!
Hỏa Thiên Tôn vội vàng đứng dậy nâng chén, xấu hổ nói:
- Bệ hạ, tính khí thần vẫn luôn không đổi, khiến bệ hạ chê cười rồi.
Hạo Thiên Tôn một hơi uống cạn, để chén rượu xuống, cười nói:
- Tính khí của Hỏa ái khanh trãẫm còn có thể không hiểu rõ sao? Tuy ngươi và ta không phải là huynh đệ ruột thịt, nhưng lại hơn hẳn huynh đệ ruột! Giang sơn của trẫm, có một nửa của ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận