Mục Thần Ký

Chương 2007: Sở thích của Kim Thuyền (2)

Chương 2007: Sở thích của Kim Thuyền (2)Chương 2007: Sở thích của Kim Thuyền (2)
Tân Mục càng thêm tò mò, dùng thần thức thăm dò một lượt, lập tức phát hiện chiếc thuyền này có rất nhiều chỗ thần bí.
- Không biết khi nào đám người Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn sẽ rời thành Ngọc Kinh, tốt nhất là ta vẫn nên rời khỏi nơi này trước, về chỗ cây thế giới rồi tính.
Hắn lái Kim Thuyền đi về phía cây thế giới, thầm nghĩ:
- Vô duyên vô cớ đắc tội với Cổ Thần Thái Cực thật đúng là tai bay vạ gió. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bọn họ phò tá Thái Sơ, không biết khi nào Thái Sơ sẽ gặp họa, chỉ biết chắc hắn sẽ chết càng nhanh hơn thôi. Hai vị Cổ Thần này tư tâm quá nặng, lại tự ra chủ trương, không có việc nào thành công. Đột nhiên, kim quang trên Kim Thuyên lại chợt lóe lên, Tân Mục vội vàng nhìn qua, chỉ thấy trên Kim Thuyền xuất hiện mấy con cự thú Thái Cổi
Mấy con cự thú Thái Cổ này còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, một con trong số đó còn đang gặm một cây đại thụ ngang miệng, vẻ mặt khó hiểu nhìn Tần Mục, hiển nhiên là nó đang ăn thì bị Kim Thuyền bắt.
Tân Mục nhíu mày, đột nhiên kim quang lại lóe lên, lại có mấy con cự thú bị bắt.
- Chiếc thuyền này có tật xấu gì vậy?
Tân Mục ngạc nhiên.
Trong chớp mắt, trên Kim Thuyền xuất hiện thêm trăm con cự thú to nhỏ, rất nhiều cự thú sợ hãi nhìn Tân Mục ở mũi thuyền.
Không bao lâu sau, trên Kim Thuyền có hơn mấy ngàn con cự thú. Cả đoạn đường này, Kim Thuyền liên tục vung từng luông kim quang, chỉ thấy từng sợi kim quang bắt các loại cự thú chim muông cá bơi sâu trùng từ dãy núi và sông lớn của Tổ Đình, nhét hết lên thuyền!
Tân Mục đột nhiên tỉnh ngộ, dở khóc dở cười:
- Kim Thuyền Độ Thế có danh là độ thế, e rằng chiếc thuyền này định cho hết tất cả sinh linh lên thuyền rồi! Khó trách Cổ Thần Thái Cực hiểu lầm ta muốn giết bọn họ. Kim Thuyền coi bọn họ là người cần độ thế, cho nên muốn giữ bọn họ ở lại trên thuyền. Tính cách của chiếc thuyền này rất giống với chiếc hòm của Tinh Ngạn...
Thần thức của hắn dao động, nói với chiếc thuyền này bây giờ không phải là tận thế, vũ trụ này vẫn còn rất non trẻ, chưa tới đại kiếp hủy diệt, không cần phải thu nhận hết sinh linh này lên thuyền. Kim Thuyền Độ Thế lập tức khắc chế lại, bay trong không trung, từng sợi kim quang lượn lờ, thế nhưng không tiếp tục bắt sinh linh Tổ Đình phía dưới nữa.
Nguyên khí của Tân Mục trào ra, cuốn con cự thú vẫn đang ngậm cái cây không dám ăn kia lên, dự định đưa nó về mặt đất, không ngờ hắn vừa mới đưa cự thú ra khỏi thuyền thì lập tức thấy kim quang cuốn tới, giữ con cự thú đó lại.
Tần Mục cố gắng thôi thúc nguyên khí, nhưng cuối cùng không thể đưa con cự thú đi, bất lực nói:
- Không biết bao nhiêu ngàn vạn năm nữa mới đến đại kiếp hủy diệt, bây giờ thực sự không cần thiết phải thu nhận sinh linh vào trong thuyền.
Kim quang đó hơi thả lỏng, Tân Mục vội vàng thôi thúc nguyên khí, đưa con cự thú đó xuống thuyền.
Đột nhiên kim quang lại xoay chuyển lần nữa, cuốn con cự thú đó lên trên thuyền.
Tân Mục tức giận đến bật cười, chỉ thấy kim quang đó nhẹ nhàng vuốt ve đầu của cự thú, dường như đang an ủi nó.
Miệng của con cự thú ngậm cái cây đó không dám cử động.
Tân Mục dở khóc dở cười, thâm nghĩ:
- Thôi vậy, đợi trở lại cây thế giới thì thả những con cự thú này ra.
Tốc độ của Kim Thuyền Độ Thế dần dần tăng lên, càng lúc càng nhanh, Tần Mục đứng ở mũi thuyền, hớn hở nghĩ:
- Mười vị Thiên Tôn chỉ còn lại có bảy vị, thế cục càng ngày càng hay rồi...
Hắn lập tức nhíu mày, tuy rằng mười Thiên Tôn chỉ còn lại có bảy, nhưng không nghỉ ky lẫn nhau như trước đây, bảy Thiên Tôn hiện tại chia làm hai phe phái, phe của Hạo Thiên Tôn và phe Hiểu Thiên Tôn đơn thương độc mã.
Hơn nữa Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn đều đã giải quyết vấn đề nan giải của cảnh giới Thiên Đình, lại được Tứ công tử và Tam công tử của Di La Cung chỉ điểm, e rằng đã được lợi lớn từ Di La Cung!
Sau khi bọn họ rời khỏi Di La Cung, e rằng sẽ là một trận đối quyết cuối cùng tranh đoạt quyền thết
Trận quyết đấu này quyết định trong hai người Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn, ai mới là chúa tể thực sự của trời đất!
Bất luận là Hạo Thiên Tôn hay Hiểu Thiên Tôn thắng cũng không phải là chuyện tốt với Diên Khang và Vô Ưu Hương.
Trái tim hắn chùng xuống, quay đầu nhìn về phía thành Ngọc Kinh.
- Ngọc Kinh, Di La, hai cảnh giới này, ta phải tu thành! Nhưng bảy mươi hai Bảo Điện, một số rơi vào trong tay các Thiên Tôn, việc này hơi khó...
Hắn nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại tất cả cảnh tượng nhìn thấy trong mười sáu vũ trụ, chủ nhân Di La Cung tạo ra thành Ngọc Kinh, dùng thần thành vượt qua đại kiếp hủy diệt.
Hắn giống như một người từng trải, đích thân tham dự vào quá trình tạo đúc thần thành, lại giống như là đã trải qua từng trận đại kiếp hủy diệt, dấn thân vào trong thành, nhìn thấy ngàn cung vạn điện phát ra các loại đạo quang trong đại kiếp hủy diệt, ngăn chặn kiếp nạn.
Hắn yên lặng cảm ngộ, không biết qua bao lâu, Kim Thuyền Độ Thế khẽ dừng lại, đã đến dưới cây thế giới.
Tần Mục ngẩng đầu nhìn xung quanh, cây thế giới Tổ Đình trở nên cao lớn hùng vĩ hơn so với trước, tán cây bao phủ Thập Vạn Hắc Sơn. Không biết Thân Chỉ của Diên Khang tìm đâu ra một vâng mặt trời, treo nó quay xung quanh cây thế giới, cung cấp ánh sáng cho Thập Vạn Đại Sơn.
- Ta rời khỏi nơi này vài năm, xem ra không có gì xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận