Mục Thần Ký

Chương 1438: Nỗi sợ hãi của Hạo Thiên Tôn

Chương 1438: Nỗi sợ hãi của Hạo Thiên TônChương 1438: Nỗi sợ hãi của Hạo Thiên Tôn
Cao thủ Nam Thiên bị nổ tung mang theo tia sáng lấp lánh, chiếu sáng sơn cốc hắc ám. Mọi người nhìn vào trong sơn cốc cũng chỉ thấy con đường quanh co khúc khuỷu, núi đá san sát ở trong đó.
Vô số tâm ma của Mục Thiên Tôn lóe lên tứ phía trong sơn cốc, dao động bất định, dùng thần thông truyền tống và các thân thông khác để tránh né uy năng bùng nổi
Mọi người trợn tròn mắt nhìn vô số tâm ma của Mục Thiên Tôn trong sơn cốc hắc ám mà tê dại cả da đầu!
Vụ nổ vừa rồi vô cùng mãnh liệt, song những tâm ma của Mục Thiên Tôn đều tránh khỏi, hiển nhiên bản lĩnh của bản thân hắn cũng không thể xem thường được! Mọi người còn chứng kiến được cảnh tượng vô số tâm ma của Mục Thiên Tôn tập hợp lại một chỗ, thi triển thần thông, có lẽ đây là một loại thần thông luyện hóa, hẳn là những ma đầu này đang luyện hóa cái gì đói
- Rốt cuộc Hạo Thiên Tôn sợ Mục Thiên Tôn đến mức nào chứ...
Tịch Thiên Quân vừa nói đến đây thì bỗng bừng tỉnh, lập tức im miệng.
Yên Vân Hề kinh hồn bạt vía, lẩm bẩm:
- Những tâm ma này của Mục Thiên Tôn tập hợp lại một chỗ, chẳng lẽ là đang luyện hóa Hạo Thiên Tôn?
Ánh sáng bùng nổ dân dân ảm đạm, sơn cốc khôi phục lại hắc ám như lúc ban đầu, chỉ còn một đôi mắt lóe ra ánh sáng u ám trong bóng tối nhưng ngay sau đó đã bị bóng đêm che giấu.
Những người chứng kiến cảnh tượng này đều có cảm giác run sợ từ tận đáy lòng.
- Các ngươi nhìn thấy cái gì rồi?
Thánh Nhân tiều phu trợn to hai mắt, cố gắng nhìn vào phía trong sơn cốc, nhưng tu vi cảnh giới của hắn quá thấp, ánh sáng chói lóa từ vụ nổ vừa mới xảy ra gần như chọc mù mắt của hắn, bởi vậy hắn phải nhắm mắt lại.
Đợi đến khi vụ nổ ngừng lại, hắn mới mở mắt ra, vì vậy hắn đã bỏ lỡ cảnh tượng đáng sợ kia.
Thiên Sư võ đấu Trạc Trà kể lại những gì mình vừa nhìn thấy cho hắn biết:
- Những tâm ma này là Mục Thiên Tôn, hầu hết trong số đó nhốt Hạo Thiên Tôn lại, chuẩn bị luyện hóa hắn. Ta thấy trong đó lóe lên đạo văn mơ hồ, chắc là phong ấn do đại đạo bố trí còn sót lại do bản thân Hạo Thiên Sử dụng để ngăn cản †âm ma. Thánh Nhân tiều phu nghẹn họng nhìn trân trối, sau một lúc lâu mới thất thanh lên tiếng:
- Hạo Thiên Tôn ngất rồi!
Mọi người nhao nhao nhìn sang hắn.
Thánh Nhân tiều phu lấy lại bình tĩnh, nói:
- Mục Thiên Tôn là tâm ma của Hạo Thiên Tôn, nơi này xuất hiện nhiều tâm ma của Mục Thiên Tôn như vậy, chứng tỏ đạo tâm của Hạo Thiên Tôn đã hoàn toàn mất khống chất Chỉ khi Thiên Tôn hôn mê thì đạo tâm của hắn mới hoàn toàn mất khống chết Thương thế của hắn còn nghiêm trọng hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều!
Tuy tất cả mọi người trên Thiên Đình gọi hắn là Văn kê tặc với mục đích châm chọc hắn là lão tặc ngửi thấy mùi gà sẽ nhảy múa, nhưng đối với phán đoán của Thánh Nhân tiều phu, tất cả mọi người đầu vô cùng tin phục. Xích Đế Tê Hạ Du và Tịch Thiên Quân Tịch Mộ Hồng liếc nhìn nhau, ngay sau đó không dấu vết dời ánh mắt sang chỗ khác.
Lân này, bọn họ ra ngoài tìm Hạo Thiên Tôn có hai mục đích, nếu Hạo Thiên Tôn vẫn giữ chiến lực như cũ thì cứu hắn, chống lại Yên Vân Hề, Thiên Sư đấu võ và đám Tạo Vật Chủ. Nhưng nếu thương thế của Hạo Thiên Tôn cực kỳ nặng thì diệt trừ Hạo Thiên Tôn!
Dựa trên phán đoán của Thánh Nhân tiều phu, mục đích của bọn họ trong chuyến đi này chỉ còn lại một.
Đó chính là diệt trừ Hạo Thiên Tôn, thanh trừ một chướng ngại là Thiên Tôn sau lưng bọn họ!
- Những tâm ma này cố gắng sát hại Hạo Thiên Tôn, thân là Thần Tử, sao chúng †a không anh dũng tiến lên chứ?
Tịch Thiên Quân xúc động nói: - Hạo Thiên Tôn, chúng thân nghĩ cách cứu viện ngay đây!
Mọi người lần lượt xông vào sơn cốc hắc ám, Xích Đế Tê Hạ Du trâm giọng nói:
- Ma khí trong sơn cốc quá nặng, ma tính quá mạnh, tất cả mọi người giữ vững tinh thần, đừng làm những chuyện không cần thiết, đừng kích động tâm ma của bản thân!
Nàng thôi thúc bảo vật Đế Tọa, chiếc cổ cầm kia bay tới bay lui xung quanh nàng, dây đàn không người đánh lại tự động khuấy động lên trong không trung, một thần khúc vang lên bảo vệ tứ phía.
Mấy người Tịch Thiên Quân, Yên Vân Hề và Thiên Sư đấu võ cũng thi triển thủ đoạn bảo vệ cơ thể.
Phía sau bọn họ, Thiên Cung phiêu diêu, thần quang lộ ra, cố gắng xua tan ma khí, ma tính, cẩn thận từng li từng tí mà thăm dò sơn cốc. Mặc dù thực lực của bọn họ được xếp vào hàng cao cấp nhất, nhưng thần quang bên trong Thiên Cung của bọn họ cũng không thể chiếu sáng hoàn toàn sơn cốc.
Thần quang chiếu rọi khắp nơi thì đột nhiên có một đạo kiếm quang bay tới tiêu diệt thần quang.
Bên ngoài bọn họ, kiếm quang xuất hiện càng ngày càng nhiều rồi chém vào thần quang của bọn họ, thanh kiếm như ngư triều trong hải dương, vô số ngân ngư chạy tán loạn làm cho phạm vi thủ hộ thần quang của bọn họ càng ngày càng nhỏ.
- Nhiều Mục Thiên Tôn như vậy...
Mọi người cắn răng, một tâm ma của Mục Thiên Tôn không phải là đối thủ của bọn họ, rất dễ dàng diệt trừ, nhưng năng lực học tập của những tâm ma Mục Thiên Tôn này cực kỳ mạnh, không những thế nó còn giỏi về ứng biến.
Bọn họ thi triển qua chiêu thức nào cũng không thể sử dụng lại lần thứ hai, tâm ma của Mục Thiên Tôn sẽ phát hiện và phá giải chiêu pháp thân thông của bọn họ!
Nếu người chiến đấu lúc này với bọn họ là Mục Thiên Tôn thì thôi không nói làm gì, mấu chốt là đây chỉ là những tâm ma của Mục Thiên Tôn thôi, nhưng ngay cả tâm ma cũng cực kỳ khó giải quyết!
- Mọi người đừng tản ral
Tịch Thiên Quân kêu lớn.
Đột nhiên, kiếm quang ánh đỏ cuồn cuộn lao tới như những con rồng lớn xen kế trong sơn cốc, Tịch Thiên Quân cứng rắn nhận lấy từng đạo kiếm quang thì đột nhiên nhận ra mấy đạo kiếm quang đó chém vào trong Thần Tàng của hắn, hắn không khỏi rùng mình, vội vàng dùng toàn lực để ứng phó kiếm quang chém vào Thần Tàng, nghiêm nghị nói:
- Cẩn thận Ứng Kiếp Kiếm của hắn! Hắn luống cuống tay chân, chiêu pháp bất ổn, kiếm quang hồng lưu lập tức tách mọi người rall
Tịch Thiên Quân trừ bỏ Ứng Kiếp Kiếm đang cố gắng xâm nhập vào trong cơ thể mình. Hắn vung mạnh tay áo, Giáng Ma Xử bay ra. Giáng Ma Xử càng ngày càng to, càng lúc càng lớn, càng ngày càng cao như một cái trụ khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận