Mục Thần Ký

Chương 2273: Di La Táng Đạo (3)

Chương 2273: Di La Táng Đạo (3)Chương 2273: Di La Táng Đạo (3)
Bọn họ trăm miệng một lời, giọng nói chấn động, vang vọng vũ trụ Thần Tàng.
- Bọn ta bất tài, không thể tranh luận với Thất công tử. Nếu đã không tranh luận được, vậy thì đành phải đưa Thất công tử lên đường!
Phía sau sáu mươi bảy tòa Bảo Điện, từng đạo thụ phiêu diêu mọc lên, cành bay lượn, sợi rễ uốn éo.
Ảo ảnh của sáu mươi bảy người thành đạo của vũ trụ quá khứ lần lượt thi triển sức mạnh của mình, đạo thụ đạo hoa đạo quả của bản thân, trong nháy mắt toàn bộ thành Ngọc Kinh gần như sôi trào!
Tại thời khắc này, đại đạo thần thông Đạo Cảnh của người thành đạo tiền sử kết hợp với nhau, sức mạnh thành Ngọc Kinh của Tần Mục gần như được bọn họ tăng cường đến cực hạn.
- Xin tiên Thất công tử lên đường!
Sáu mươi bảy giọng nói vượt không gian thời gian, vang vọng trong đầu Tân Mục, ầm vang qua lại trong Linh Thai Thần Tàng của hắn.
- Di La Táng Đạo!
Sau một khắc, luồng uy năng hủy thiên diệt địa đã đánh trúng nguyên thần Tần Mục!
Sau đòn đánh này, chư thiên mất đi, Thiên Đình nghiền nát, Thiên Cung tan rã, Huyền Đô, Nguyên Đô, U Đô đều chôn vùi!
Tầng tầng hư không vỡ nát tan rã, ngay cả Tổ Đình cũng bị nghiền nát, chôn vùi dưới đòn đánh này, bị nghiền ép đánh thành hỗn độn!
Cho dù nguyên thần của Tần Mục thân thông quảng đại tới mức nào cũng không thể đỡ nổi uy năng của một đòn táng đạo này!
Ầm...
Vũ trụ Thần Tàng của Tân Mục hoàn toàn bị hủy diệt, gió nóng gào thét, biến tất cả sự vật thành nguyên khí Hỗn Độn nhấp nhô lượn lờ, chỉ còn lại thành Ngọc Kinh của Tân Mục.
Toà thành Ngọc Kinh giống như thành Ngọc Kinh Tổ Đình, cường giả từ xưa đến nay trên thế gian trải qua đại kiếp của vũ trụ sụp đổ mà trở nên bất diệt.
Ảo ảnh của sáu mươi bảy người thành đạo đứng trong thành Ngọc Kinh, nhìn xung quanh lại thấy hỗn độn bao phủ tất cả, Quy Khư xoay tròn nuốt chửng nguyên khí Hỗn Độn.
Cách đó không xa, cây thế giới đứng sừng sững trong hỗn độn, không mảy may vì đại kiếp vũ trụ sụp đổ mà lung lay.
- Hỗn Độn Điện của hắn vẫn còn! Một người thành đạo hoảng sợ nói.
Bên trong thành Ngọc Kinh, nguyên khí Hỗn Độn tràn ngập, một tòa đại điện bay lơ lửng trong đó, không nhúc nhích.
Dưới đạo thụ, một người thành đạo dáng người vạm vỡ khuôn mặt mịt mù mờ mịt với từng vầng sáng xoay tròn sau đầu trầm giọng nói:
- Hỗn Độn Điện chính là đại đạo của hắn biến thành, nhất định phải đánh nát tòa đại điện này, không thể để cho hắn trở lại!
€ó người không hiểu:
- Thất công tử đã bị chúng ta đánh cho hồn phi phách tán thì trở lại kiểu gì?
Quy Khư bao phủ tất cả nguyên khí Hỗn Độn, chỉ còn lại thành Ngọc Kinh là không thể nuốt vào.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên thuỷ triều Quy Khư bạo phát, Tịnh Đế Song Liên từ từ bay lên từ trong hào quang. Đóa sen xoay tròn, từng cánh hoa đang tỏa ra bên ngoài trong bức tranh trải rộng!
- Không xong rồi! Là kiếp vũ trụ sáng sinhl
Đột nhiên một người nghiêm mặt nói:
- Đạo thụ đạo quả của chúng ta có thể trốn được kiếp sụp đổ, nhưng không trốn được kiếp sáng sinh!
Hắn còn chưa nói hết, bên trong Đại Uyên Quy Khư đã vang lên âm thanh giống như tiếng chuông, lại giống như đạo âm của đạo vô thượng, kèm theo âm thanh này là vũ trụ mới từ trong Quy Khư bắn ra!
Vô số thế giới từ trong Quy Khư phun ra ngoài, hình thành không gian thời gian, hình dạng giống như một cái chuông của vũ trụ, dọc theo vách chuông không ngừng bành trướng ra bên ngoài, ở giữa chính là Tổ Đình!
Chư thiên vạn giới rộng lớn mênh mông, tinh thân tỉnh không hiện ra, số lượng ngày càng nhiều, vũ trụ càng ngày càng rộng rãi.
Trong trận kiếp sáng sinh này, cho dù là thành Ngọc Kinh cũng không thể trốn thoát. Áo ảnh của những người thành đạo kia chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh không thể địch nổi truyền tới từ cơ thể bọn họ, tới từ đạo thụ đạo hoa đạo quả của bọn họ!
Bùm bùm bùm!
Từng đạo quả vỡ ra, bành trướng, từng đoá đạo hoa phiêu diêu, tàn lụi, từng đạo thụ sụp đổ, khô héo.
Đạo của bọn họ tan rã, sụp đổ trong kiếp sáng sinh, biến thành chất dinh dưỡng cho thế giới mới này!
Cạch...
Tiếng chuông giống như đang trong cảnh thế, lại giống như âm thanh sáng thế, chấn động tư duy ý thức của bọn họ phiêu linh tán loạn.
Tiếng chuông biến mất, bên trong thành Ngọc Kinh vô cùng hỗn độn.
Có người chưa chết, nhưng cũng không còn chút sức lực nào, ngã trước Bảo Điện của chính mình.
Trong lúc đó, bọn họ lờ mờ nhìn thấy một hình dáng bước tới tán cây thế giới. Bóng dáng kia càng ngày càng gần, chậm rãi đi vào thành Ngọc Kinh, đi tới trước mặt bọn họ, vượt qua người bọn họ.
Từng ảo ảnh của người thành đạo ngã xuống đất không dậy nổi, sau đó "bùm bùm' nổ tung, bị Đại Uyên Quy Khư cắn nuốt, đạo thụ khô héo sụp đổ, đạo quả nổ tung, đạo hoa rơi lả tả, trở thành chất dinh dưỡng cho thế giới.
Đột nhiên, một bàn tay nắm lấy mắt cá chân của nguyên thần Tân Mục. Tân Mục dừng bước, cúi đầu nhìn lại, người thành đạo kia khàn khàn cất tiếng nói:
- Thất công tử, bọn ta cũng có quyền sống tiếp...
Tân Mục thoát khỏi tay nàng, tiếp tục đi đến phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận