Mục Thần Ký

Chương 2759: San bằng Vô Nhai (3)

Chương 2759: San bằng Vô Nhai (3)Chương 2759: San bằng Vô Nhai (3)
Nụ cười trên gương mặt Tần Mục không hề thay đổi. Hắn khẽ nói:
- Tại thời đại này, sau khi giải quyết các ngươi, ta sẽ quay về quá khứ gặp sư phụ, trở thành đệ tử của hắn. Ta sẽ còn gặp được chư vị, nâng cốc hoan ngôn, kết làm bằng hữu với chư vị. Nếu như trận này ta thua, ta sẽ quay về quá khứ giải quyết các ngươi, cho dù không thể giết chết được các ngươi, ta cũng sẽ để lại một loạt con đường lui cho sau này.
Hắn bật cười thành tiếng:
- Nếu như trận này ta thắng, các ngươi sẽ còn sống sờ sờ đến tận bây giờ, bởi vì ta đã không còn hứng thú để đối phó với các ngươi nữa rồi. Nếu như các ngươi sợ hãi, chúng ta có thể tiếp tục trì hoãn, mãi cho đến khi hư không lãnh tịch mà sư phụ từng nói đến xuất hiện, tất cả thần thông đạo pháp hóa thành hư vô mới thôi.
Đồng tử của công tử Tử Tiêu đột nhiên co rút lại.
Những điện chủ và người thành đạo khác đều tim đập thình thịch.
Bọn họ đã từng gặp được Tần Mục tại lịch sử trong quá khứ. Tuy rằng vị Thất công tử Hỗn Độn là Tần Mục này tính tình cổ quái, thế nhưng chưa từng trở mặt với những người khác trong Di La Cung, cũng chưa từng ra tay với người khác.
Vậy thì chẳng phải có nghĩa là trận chiến trong tương lai này, bọn họ sẽ thất bại, sẽ chết ở nơi đây sao?
- Chư vị thật sự sợ rồi.
Tân Mục nhìn quanh một vòng.
Xung quanh vô cùng im ẳng.
- Lão Thất, trận chiến này là đấu đá nội bộ trong Di La Cung chúng ta. Công tử Lăng Tiêu đột nhiên mở miệng nói:
- Bởi vì con đường giữa các đệ tử của sư phụ chúng ta khác nhau, cho nên mới sinh ra đấu đá nội bộ, thế nhưng chúng ta vẫn phải kiên trì với lý tưởng của sư phụ, đúng không?
Tần Mục đưa mắt nhìn về phía hắn, khẽ gật đầu.
Công tử Lăng Tiêu nhắm mắt lại, nói:
- Được. Ta đồng ý với ngươi. Ngươi có thể đi diệt trừ Vô Nhai và Nhị tỷ được rồi. Bọn ta mang theo thời thế của kỷ nguyên thứ mười sáu, còn ngươi luôn dõi mắt về tương lai, cục diện bế tắc này không thể cứ tiếp tục mãi được. Nếu đã là đấu đá nội bộ, dù cho là ai thắng, người thắng cuối cùng vẫn là sư phụ. Ngươi có thể đi rồi.
Tân Mục đứng dậy, nghiêm túc nói:
- Hai vị sư huynh, chư vị đạo hữu, ta đi giết Vô Nhai trước tiên. Sau khi Vô Nhai chết, các ngươi không còn phải lo lắng đến việc có người đánh cắp năng lượng huyết tế nữa, các ngươi đều có thể giáng xuống!
Công tử Tử Tiêu nhíu mày, nhìn về phía Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu phất tay áo, đóng cửa điện lại:
- Để hắn đi!
Tần Mục rời khỏi thành Ngọc Kinh Tổ Đình, quay về Kim Thuyền Độ Thế, bên trên Kim Thuyền đều là những gương mặt quen thuộc. Hắn mỉm cười nhìn những vị cố nhân này, có người là tiền bối của hắn, có người là đồng đạo của hắn, cũng có người là vấn bối đến sau này mới tiến vào Tổ Đình rồi thành đạo.
Bọn họ đều vô cùng kích động, dường như có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với hắn. - Chư vị.
Tân Mục cười nói:
- Ta đưa các ngươi đi san bằng Vô Nhai, diệt trừ cây thế giới.
Dưới gốc cây thế giới, Vô Nhai lão nhân ngồi yên bất động, ánh mắt sâu thẳm như thể nhìn xuyên suốt tất cả lịch sử từ xưa đến nay.
Mười sáu dòng sông Hỗn Độn chảy quanh gốc cây cổ thụ này. Rễ cây của cây thế giới xuyên qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn, mỗi một vũ trụ đều có vô số cường giả dựa vào những chiếc rễ của cây cổ thụ này để bảo toàn tính mạng của mình.
Bọn họ sống hay chết, liệu có thể thoát được đại kiếp hay không, tất cả đầu dựa vào ý nghĩ của Vô Nhai lão nhân.
Từ khi sinh ra tới giờ mới chỉ mười bảy tuổi, coi một vũ trụ là một năm. Đây chính là Vô Nhai lão nhân.
Mà nay là năm thứ mười bảy trong cuộc đời của hắn, thăng trầm trong lịch sử đối với hắn mà nói chỉ là từng bức họa, bi hoan ly hợp của vô số sinh linh cũng chỉ là một hạt bụi nhỏ bé đang náo động trong cuộc đời của hắn mà thôi.
Thứ mà hắn để ý chỉ có bản thân mình.
Từ khi bị thương trong trận chiến Quy Khư vào ba tỉ năm rưỡi trước, hắn vẫn luôn uể oải suy sụp, bởi lẽ sự tổn hại của vết thương lần đó còn ngoan độc hơn hẳn chiêu thần thông Thái Dịch Phạt Thụ rất nhiều. Tân Mục không lựa chọn tiêu diệt hắn, mà lại cho hắn một cơ hội sống sót, song hắn lại chẳng hề cảm kích Tân Mục chút nào.
Sở dĩ Tân Mục không dám giết hẳn chủ yếu là bởi vì giết hắn rồi, Tam công tử và Tứ công tử có thể giáng xuống. Trong thời gian ba tỉ năm rưỡi sau đó, chiến hỏa liên miên, Tân Mục vẫn thỉnh thoảng giúp hắn chống lại Di La Cung, thậm chí còn ra tay giúp đỡ công tử Vô Cực.
Thế nhưng Tần Mục đã hạn chế hoàn toàn bọn họ.
Từ khi Tân Mục phá hủy Đại Uyên Quy Khư, phong ấn hư không Tổ Đình một lần nữa, công tử Vô Cực lập tức mất đi nguồn năng lượng dồi dào, nếu như muốn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, nàng chỉ có thể dựa vào việc bản thân tu luyện từng bước một.
Vô Nhai lão nhân cũng mất đi nguồn năng lượng. Cường giả tiền sử dưới trướng của hắn đã không còn xuất hiện thêm người thành đạo mới.
Nếu như muốn thành đạo, vậy thì chỉ có một con đường, đó là tu luyện hệ thống Đạo Cảnh Tổ Đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận