Mục Thần Ký

Chương 1707: Phá kiếp (3)

Chương 1707: Phá kiếp (3)Chương 1707: Phá kiếp (3)
Khoảnh khắc hắn quay người rời đi, 'Tân Mục cũng âm thâm thở phào một hơi.
Trong đạo tâm của Tân Mục, cuối cùng sát ý của Lang Hiên Thần Hoàng với hắn cũng hoàn toàn biến mất!
Từ lúc hắn mời Lang Hiên Thần Hoàng thăm dò vùng Đại La Thiên này, đến lúc hắn dò hỏi Lang Hiên khi nào thì giết hắn, nhất cử nhất động, nhất ngôn nhất hành của hắn đều vì muốn xua tan sát ý của Lang Hiên Thần Hoàng với hắn!
Bởi vì lúc tồn tại bên trong đạo quả kia nói những lời đó với Lang hiên, quả thật Lang Hiên đã nảy sinh sát ý với Tân Mục!
Sát ý cực kỳ mãnh liệt!
Quả thật Lang Hiên của lúc đó muốn quỳ lạy trước tồn tại bên trong đạo quả, quả thật muốn học cách thành thân của hẳn ta, quả thật muốn trở thành chúa tể của vũ trụ này, quả thật muốn sống đến vũ trụ kỷ nguyên tiếp theo!
Cho đến tận lúc nấy, sát ý của Lang Hiên mới hoàn toàn biến mất.
- Nếu như chưa từng đến Cửu Ngục Đài, e rằng lúc này ta đã chết.
Tần Mục khẽ cười, cất bước đuổi theo Lang Hiên, hiện giờ hắn không còn phải lo lắng về tính mạng nữa.
Hai người đến phía trước chiếc quan tài, chiếc quan tài vẫn chưa hề đóng lại, thần quang bên trong mờ mịt. Thần quang xung quanh đạo thụ như thể một tinh hà tinh hệ đang lơ lửng, cuốn lấy đạo thụ khô héo.
Lang Hiên Thần Hoàng cúi người hành lễ, cười nói:
- Tiền bối tiên sử, đề nghị ban nãy của người rất hay, ta đã nghĩ xong rồi. Bên trong đạo quả phát ra thứ thần thức cổ xưa khó hiểu:
- Tốt lắm, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, vũ trụ của các ngươi đã quá lỗi thời, đạo pháp thần thông của các ngươi cũng quá thấp. Tuyệt học mà ta truyền thụ cho ngươi sẽ khiến ngươi lập tức trở thành tồn tại mạnh nhất của thế giới này...
Lang Hiên Thần Hoàng đứng thẳng người, ngắt lời hắn, cười nói:
- Tiền bối, bây giờ ta cho người hai con đường, con đường đầu tiên là cút về vũ trụ của ngươi, ngoan ngoãn chịu chết. Con đường thứ hai là giao toàn bộ cảm ngộ của ngươi cho ta, cút về vũ trụ của ngươi ngoan ngoãn chịu chết. Tiền bối muốn đi con đường nào?
- Ngươi!
Âm thanh giận dữ chợt vang lên từ trong đạo quả: - Loài sâu kiến hèn mọn mà cũng dám hỗn xược như vậy với ta, ngươi có biết...
- Xem ra ngươi chọn con đường đầu tiên.
Lang Hiên Thần Hoàng cười lớn, Thiên Đình đằng sau đầu bắn ra, nguyên thần đột nhiên ra tay, Thần Nguyên Nhất Chỉ chĩa thẳng vào trong chiếc quan tài:
- Nhưng tiền bối à, ta vẫn muốn để ngươi đi con đường thứ hai! Ngươi có thể cút về chịu chết, nhưng đạo quả của ngươi buộc phải để lại, bởi vì Lang Hiên ta đã nhìn trúng đạo quả của ngươi rồi!
Ầm!
Chấn động khủng khiếp truyền đến từ bên trong chiếc quan tài, đạo thụ tiền sử đung đưa cành lá, tỉnh hán sáng chói, uy năng vô cùng đáng sợ bên trong đạo quả bạo phát, không ngờ lại cản được Thần Nguyên Nhất Chỉ của Lang Hiên. Lang Hiên Thân Hoàng thét lớn, Thần Nguyên Nhất Chỉ lại liên tục được tung ra, lần nào cũng là Thần Nguyên Nhất Chỉ.
Thần thông nhập đạo của hắn chỉ có một chiêu, nếu như đổi lại thành người khác, chắc chắn sẽ né khắp nơi, nhưng mà chiếc quan tài kia lại ở trên tế đàn bằng gỗ, một nửa tiến vào Tổ Đình, một nửa lại ở kỷ vũ trụ tiền sử, hoàn toàn không thể tránh né thảm họa bị hủy diệt!
Lang Hiên Thần Hoàng liên tục tung ra không biết bao nhiêu đòn tấn công, ánh sáng từ chiếc quan tài bỗng nhiên chói lóa, bên trong truyền ra tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, cuối cùng đạo quả bên trên đạo. thụ kia cũng bị hắn dùng Thần Nguyên Nhất Chỉ đánh cho rụng xuống!
Lang Hiên cười ha hả, giơ tay bắt lấy đạo quả trong tay, thân hình lập tức bay lên, đáp xuống đỉnh chiếc quan tài, hai chân dùng sức, hung tợn nói: - Cút về chịu chết đi!
Chiếc quan tài và tế đàn bằng gỗ chấn động, bị ép về vũ trụ tiền sử. Bởi vì bên trong quan tài không còn đạo quả, cho nên tế đàn và quan tài hóa thành cát bụi theo vũ trụ hủy diệt, không còn chút dấu vết gì!
Lang Hiên Thân Hoàng đáp xuống đất, cầm đạo quả lên, cất tiếng cười to:
- Mục Thiên Tôn và cả những Thiên Tôn khác nữa, ngày các ngươi thần phục ta sắp đến rồi!
Tần Mục đứng ở bên cạnh, mỉm cười nói:
- Chúc mừng Thần Hoàng.
Lang Hiên Thần Hoàng giơ cao đạo quả, lật qua lật lại đánh giá, trong lòng vô cùng vui vẻ. Hắn quay đầu lại nhìn Tân Mục, dường như không còn thấy đáng ghét nữa, trái lại còn thấy hơi đáng yêu. - Mục Thiên Tôn, ở dưới trướng của ta thì hãy làm cho tốt!
Hắn không nhịn được cười, nói:
- Trẫm thích xem ngươi làm gian thần, nhất là cái dáng vẻ lộng thần nịnh bợ ta!
Tần Mục có ý tốt nhắc nhở:
- Thần Hoàng, bên trong đạo quả này chứa đựng thân thức của cường giả thời tiền sử, cẩn thận bị đoạt xá. Nếu Thần Hoàng thật sự có thể tinh luyện ra đại đạo Vĩnh sinh bất diệt từ trong quả đạo quả này thì ta sẽ làm lộng thân, quyền thần của ngươi cũng chẳng sao cả.
Nói xong, hắn cười ha ha.
Lang Hiên cũng cười to nói:
- Cho dù bên trong đạo quả ẩn chứa chút ý thức của tồn tại thời tiền sử, thế nhưng chỉ cần không lạc ấn trong Hư Không Chung Cực của vũ trụ chúng ta, ta muốn làm khó dễ hắn thế nào cũng được. Không đến được Hư Không Chung Cực thì hẳn chỉ là một kẻ yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận