Mục Thần Ký

Chương 1368: Tình bạn của nam nhân (2)

Chương 1368: Tình bạn của nam nhân (2)Chương 1368: Tình bạn của nam nhân (2)
Hư Sinh Hoa chân chừ nói:
- Bây giờ ta đã có vợ con rồi, bởi vậy mà rất khó đi theo tiếng lòng của mình được.
Kinh Yến mỉm cười nói:
- Phu quân cho rằng vợ con là thành tựu của ngươi hay là thứ hạn chế ngươi?
Hư Sinh Hoa sững sờ.
Kinh Yên cười nói:
- Có người cho rằng có vợ con rồi thì sẽ bị hạn chế, khó có thể đi theo hoài bão của mình, oán trời oán đất, gia đình không hòa thuận. Có người lại cho rằng có vợ con, trái lại sẽ càng có thêm động lực phấn đấu, liều mạng nỗ lực vươn lên. Phu quân, ngươi là người tầm thường ở phía trước hay là người cứng cỏi ở phía sau? Hư Sinh Hoa bỗng nhiên tỉnh ngộ, khom người cảm ơn nàng:
- Đa tạ phu nhân đã chỉ ra sai lâm của 1a.
Kinh Yên vội vàng đỡ hắn dậy, cười nói:
- Phu quân khiến ta tổn thọ mất. Hỗn loạn trong thiên hạ sẽ càng ngày càng lớn, càng ngày càng hung ác, cục diện náo loạn lớn như vậy, chưa hẳn sẽ kém hơn Diên Khang Kiếp. Nếu như phu quân không thể nâng cao bản thân, tương lai đừng nói đến việc bảo vệ được bách tính, mà thậm chí bảo vệ vợ con, bảo vệ bản thân cũng còn khó khăn. Nếu như phu quân đã có chí tiến thủ, có con đường phấn đấu rồi, vậy thì đi đi, không cần phải lo lắng cho mẹ con ta.
Hư Sinh Hoa hạ quyết tâm, lập tức thu dọn hành trang, hôn lên má Kinh Yên và con gái Hư Mộng Tình, liền lên đường rời khỏi Tây Thổ, chạy nhanh đến Diên Khang. Còn Tân Mục thì đi đến lông giam hình lập phương ở chỗ thuyền Bỉ Ngạn.
Nơi này vẫn còn bị phong ấn, có điều phong ấn đã không thể làm khó Tần Mục, hắn đi vào trong đó thì nhìn thấy rất nhiều hòa thượng đang lao động làm việc vất vả.
Có thể nói thuyền Bỉ Ngạn là chiếc thuyền hùng vĩ đồ sộ nhất mà con người với Thần rèn được từ trước đến nay. Thậm chí nó còn giống như một lục địa phi hành, có được khả năng không thể tin nổi, có thể qua lại như con thoi ở trong hư không, có thể chạy ở dưới cầu Hư Không!
Mà uy lực của cầu Hư Không rất đáng sợ, Tân Mục đã biết được điều ấy từ lâu, thậm chí đến cả Thiên Tôn cũng không thể nào yên ổn đi qua cầu Hư Không của vùng đất Thái Hư được.
Nhưng mà thuyền Bỉ Ngạn lại có thể.
Chắc hẳn các tăng nhân ở thời đại Khai Hoàng này đã đã lén vào bên trong lồng giam hình lập phương từ Phong Đô, vô thanh vô tức, không làm kinh động đến Thần Ma của Thiên Đình.
Việc phục hồi lại con thuyền Bỉ Ngạn này vô cùng khó khăn, bởi vì thời đại Khai Hoàng có sự tồn tại lớn mạnh như Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên lấy rèn đúc để lập đạo, cho nên mới có thể chế tạo ra thuyền Bỉ Ngạn, tạo ra Vô Ưu Hương...
Trong Thiên Đình cũng không có tồn tại nghịch thiên nào như Đế Thích Thiên, bởi vậy chỉ có thể để thuyền Bỉ Ngạn ở nơi này, không có cách nào khôi phục lại được.
Hơn nữa không có thuyền Tinh Bàn thì cũng không có cách nào đến được Vô Ưu Hương, bởi vậy các Thiên Tôn ở trên Thiên Đình mới không thực sự quan tâm đến con thuyền này.
Tân Mục lên trên con thuyền Bỉ Ngạn, con thuyền này đã được khôi phục lại đến bảy tám phân rồi, Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên ôm một đống bản vẽ kiểm tra từng bộ phận nối tiếp và phù văn lạc ấn cùng với rất nhiêu tăng nhân.
Hắn cũng đã tự mình lên thuyền, cực kỳ bận rộn rèn đúc lạc ấn.
Tân Mục đi lên phía trước, hơi giật mình, nhìn thấy mỗi một tăng nhân đều là khuôn mặt của Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên, chỉ là trang phục không giống nhau, công việc phụ trách cũng khác nhau.
- Lý Du Nhiên cũng đã từng học Vô Lượng Kiếp Kinh của lão Phật. Những tăng nhân này đều là hóa thân mộng tưởng của hắn.
Tần Mục bỗng nhiên tỉnh ngộ, năm đó trên Phật Giới Đại Phạn Thiên, người đi vào bên trong miếu nhỏ của lão Phật, ngoài Ma Viên Chiến Không và Minh Tâm Hòa Thượng ra thì chính là Đế Thích Thiên Vương Phật.
Lão Phật truyền thụ công pháp của mình cho bọn họ, nhưng mà mỗi được đạt được truyền thụ dạy bảo lại không giống nhau. Sau khi Ma Viên Chiến Không nhận được truyền thụ thì trực tiếp chìm vào giấc ngủ, tiếng ngáy như sấm, Minh Tâm Hòa Thượng thì tĩnh tâm lĩnh hội, thử lĩnh ngộ ra Phật pháp thâm sâu khó dò trong đó để cứu vớt chúng sinh.
Mà Đế Thích Thiên Vương Phật thì lại sử dụng tài trí thông minh của chính mình để thử diễn giải Vô Lượng Kiếp Kinh ở từng phương diện.
Lúc đó Tần Mục vẫn chưa được truyền thụ, chẳng qua ca ca hắn là Tần Phượng Thanh đã túm lấy lão Phật ăn lão Phật luôn rồi.
Bốn người bọn họ có thái độ nhìn nhận Vô Lượng Kiếp Kinh không giống nhau, điều ấy khiến kết quả tu hành Vô Lượng Kiếp Kinh của mỗi người cũng không giống nhau. Tân Mục hoàn toàn không hề cảm ngộ được Phật pháp gì từ trong Vô Lượng Kiếp Kinh này, bởi vì căn bản hắn không chịu cảm ngộ, thu hoạch của hắn là nhỏ nhất, vì vậy lão Phật trực tiếp truyền bá Vô Lượng Kiếp Kinh cho hắn, hắn nhận lấy được thì sử dụng ngay, không hề suy nghĩ bên trong Vô Lượng Kiếp Kinh chứa đựng đạo lý gì.
Minh Tâm Hòa Thượng một lòng muốn cứu vớt chúng sinh, để con người trên thế gian không còn cực khổ nữa, hắn thu hoạch được rất nhiều mà cũng học được rất nhiều từ trong Vô Lượng Kiếp Kinh, Phật pháp của hắn đại thành, trình độ cực kỳ cao.
Nhưng mà hắn càng chăm chị, trái lại khoảng cách với chân lý của Vô Lượng Kiếp Kinh càng ngày càng xa. Mặc dù cảm ngộ được muôn vàn Phật pháp tột đỉnh thân kỳ bên trong Kiếp Kinh, thế nhưng trước sau cũng không thể nào học được Vô Lượng Kiếp Kinh chân chính.
Chỉ có Ma Viên Chiến Không đạt được chân truyền của lão Phật.
Phật tính của hắn quá cao, sau khi nhận được Kiếp Kinh, hắn mặc kệ không hỏi, nằm xuống ngủ luôn, rất có thần vận của lão Phật năm đó.
Còn Đế Thích Thiên Vương Phật thì dốc sức nhiều nhất. Hắn một lòng muốn trở thành một Đại Phạn Thiên Vương Phật khác, tiến lên một bước báo thù rửa hận.
Tâm cơ của hắn nhiều, lợi dụng Tần Mục để quét sạch lực lượng của Thiên Đình bên trong Phật Giới, xóa sạch nền móng của Thiên Đình, cũng khó quên được tình xưa với Xích Đế Tê Hạ Du, khó quên tình nghĩa với Khai Hoàng, khó quên được những năm tháng đã qua, khó quên được hẳn là kẻ đứng đầu của Thiên Công Thần Tộc, khó quên thù hận, khó quên thân phận Thiên Vương tranh đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận