Mục Thần Ký

Chương 1596: Bảo đảm chắc chắn tiêu diệt lẫn nhau

Chương 1596: Bảo đảm chắc chắn tiêu diệt lẫn nhauChương 1596: Bảo đảm chắc chắn tiêu diệt lẫn nhau
Thái tử U Minh cúi đầu nói:
- Ta ở Diên Khang tốt lắm, quen biết được rất nhiều bằng hữu mới, họ đều đối xử với ta rất thật lòng, chưa từng tính toán gì với ta. Chỉ là Diên Tú Đế chê đạo pháp thân thông của ta lỗi thời, lệnh cho ta đến Văn Đạo Viện để học hành. Ta giao lưu đạo pháp thần thông cùng với những bằng hữu mới ở đó, bọn họ đối xử với ta rất chân thành, cực kì vui vẻ.
Võ Đế yên tâm, nở nụ cười:
- Chỉ cần ngươi sống tốt thì ta yên tâm rồi.
Huyền Đế nghiêm nghị nói:
- Tuy rằng phu thê ta đã đoạn tuyệt quan hệ với ngươi, nhưng dù sao ngươi cũng là vấn bối, vậy nên không tránh khỏi phải dặn dò ngươi một câu. Làm việc thì nên để mắt nhiều hơn, nếu như người khác đối đãi thật lòng với ngươi thì ngươi cũng nên chân thành đối đãi lại.
Thái tử U Minh nghẹn ngào, quỳ xuống đáp lại.
Võ Đế sốt ruột, vẫy tay nói:
- Mau đi đi.
Thái tử U Minh rơi nước mắt, đứng dậy từ biệt.
Huyền Đế và Võ Đế nhìn theo hắn đi mãi xa, nói:
- Con trai ngốc vẫn đang học hành, ta thấy hắn thận trọng hơn xưa rất nhiều, không còn là dáng vẻ nói năng xốc nổi không hiểu thế sự nữa rồi.
- Tu vi của hắn cũng mạnh hơn trước đây rồi, xem ra Diên Khang đã giúp hắn trưởng thành.
Phu thê hai người nhìn nhau nở nụ cười:
- Con trai ta cũng là người có tư cách của một Thiên Tôn, chỉ là không có trí tuệ của Thiên Tôn, nhưng với sự chống lưng của Diên Khang, nói không chừng hắn vẫn có thể sống sót.
Hai người kiểm tra bảo vật do Diên Tú Đế tặng thì không nói nên lời. Bảo vật do Diên Tú Đế tặng cực kì nhiều, phong thái cực kỳ lớn, đủ để bọn họ tạo ra một bảo vật có thể trấn áp sự thay đổi thời tiết ở Bắc Cực Thiên.
- Nào ngờ Mục Thiên Tôn phát tài ở Tổ Đình rồi.
Huyền Đế lẩm bẩm nói:
- Nghe nói Lưu Ly Thanh Thiên Tràng của chúng ta bị hắn dùng để trấn áp Tổ Đình, e là tiểu tử này dùng những bảo vật này để lấy lòng chúng ta.
Võ Đế nói: - Năm xưa cũng là hắn đã cứu U Minh và Huyền Đế Thiên Cung, để hắn mượn cũng không thành vấn đề.
Cùng lúc này, sự uy hiếp của Hạo Thiên Tôn cũng chậm rãi đến muộn.
Uy hiếp của Hạo Thiên Tôn lại là một cái đầu giống như một tỉnh cầu bình thường, đó là đầu của Thái Đết
Cái đầu đó là một trong ba bộ phận còn lại trên người của Thái Đết
Kể từ khi Thái Đế thoát khỏi rắc rối thì mọi việc đều không thuận lợi, đối đầu với Hạo Thiên Tôn, bị Hạo Thiên Tôn chặt đứt một cánh tay, chiếm mất một đầu. Sau khi lấy được Nguyên Thạch Thái Sơ từ chỗ Tân Mục thì đã hồi phục cơ thể, nhưng đầu và cánh tay mới đều không được như trước.
Sau đó, Thái Đế lại bị bốn Thiên Tôn vây đánh ở Tổ Đình, bị bốn Thiên Tôn chặt xác, cơ thể lại bị giấu đi rồi tế tự trong Tổ Đình, trở thành đồ ăn cho cường giả ở kỷ nguyên trước.
Chỉ có bàn tay của hắn ta là rơi vào tay Địa Mẫu Nguyên Quân, được tiếp tục bảo tồn.
Cái đầu của hắn rơi vào tay Tân Mục, nhưng chỉ do Nguyên Thạch Thái Sơ tạo ra, không sánh được với cái đầu lúc ban đầu.
Mà cái đầu này cùng với một cánh tay khác của Thái Đế đang rơi vào tay Hạo Thiên Tôn.
Lúc này, Hạo Thiên Tôn dùng cái đầu này để luyện chế thành bảo vật, dùng đầu của Thái Đế để răn đe Nguyên Giới, tạo áp lực với các đại Thiên Tôn, thậm chí cả Thổ Bá Thiên Công, cộng thêm cả tam Đế Cổ Thần, không cần nói cũng biết!
Thái Đế là tôn tại không phân cao thấp với Thái Sơ Thiên Đế. Hắn bị Hạo Thiên Tôn chặt đầu, vậy rốt cuộc thực lực của Hạo Thiên Tôn lớn mạnh đến mức nào? Đầu của Thái Đế vừa ló ra đã khiến cho chư thiên vạn bảo mặt cắt không còn một giọt máu!
Hai con mắt của Thái Đế mở ra, hai luông ánh mắt còn sáng hơn ánh mặt trời gấp trăm nghìn lần, trừng mắt quét xung quanh từ trên trời đến dưới đất của Nguyên Giới, bốn phương tám hướng, rọi sáng từng chư thiên Nguyên Giới.
Hạo Thiên Tôn người đứng đầu mười Thiên Tôn, cho dù nghe đồn hắn đã bị trọng thương, thực lực không còn như trước, nhưng khí tức và uy lực thì vẫn không ai bì được, những Thiên Tôn khác đều thấp hơn một bậc.
Đột nhiên, con mắt trên đầu Thái Đế nhìn chằm chằm vào một nơi trong bóng tối, không hề dời đi chỗ khác.
Chỉ thấy nghiệp hỏa ở đó bừng bừng, biến vùng đất vạn dặm thành một mảnh hoang vu. Nguyên thần của người đó xuất hiện trong nghiệp hỏa trùng trùng, xiêng xích bao chặt tứ chỉ người này, dày vò trong biển lửa, gào thét hung hăng dữ tợn.
Nguyên thần đó chính là tiền thái tử chính cung của Thiên Đình, Tà Đế Tà Vô Kỳ!
Con thuyền giấy của U Thiên Tôn lặng lẽ xuất hiện. U Thiên Tôn đứng trên con thuyền ma, uy lực của hắn ta cũng âm thâm không một động tĩnh đến nơi.
Đó chính là Tà Đế Tà Vô Kỳ, là một trong những người mạnh nhất của thời đại Long Hán. Hắn là Tà Vô Kỳ sở hữu dòng máu của Tà Hậu và Tà Đế, tố chất Thiên Tôn, nhưng trí tuệ lại không nhanh nhạy, sau tranh giành Đế vị với Thiên Đế bị đánh vào U Đô, còn bị trấn áp ở Ngọc Tỏa Quan!
Lúc này, bên cạnh Tà Vô Kỳ còn có một người khác, là đương kim thái tử Đông Cung của Thiên Đình, Minh Nhai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận