Mục Thần Ký

Chương 2342: Thôn xóm nhỏ, món thịt lợn

Chương 2342: Thôn xóm nhỏ, món thịt lợnChương 2342: Thôn xóm nhỏ, món thịt lợn
Những tấm bia đá này được luyện chế bởi Đại công tử Di La Cung, dùng để trấn áp kẻ địch.
Luồng sức mạnh này trấn áp nguyên thân của hắn, khiến nguyên thần của hắn không thể phát huy sức mạnh. Không chỉ có vậy, sức mạnh trấn áp kia còn khóa chặt Thần Tàng của hắn!
Đạo hạnh của Đại công tử cực kỳ cao, cho nên những tấm bia đá được để lại này cũng dần tác động lên đại đạo mà Tần Mục tu thành, khiến đạo pháp thần thông của Tần Mục tán loạn và lặng iml
Uy lực của đại đạo được thể hiện ngay trên phương diện thần thông, nếu như đạo pháp thần thông không thể thi triển, vậy thì thực lực cũng không thể phát huy! Hiện tại, Tân Mục đang phải đối mặt với tình huống như vậy.
- Đại công tử Di La Cung tu luyện nguyên khí Hồng Mông của chủ nhân Di La Cung, mà nguyên khí Hồng Mông của hắn chính là căn cơ của tất cả đạo pháp thần thông của hắn. Nếu như rừng bia đá này có thể trấn áp được cả nguyên khí Hồng Mông, vậy thì Đại công tử cũng sẽ tự trấn áp mình trong chính rừng bia đá mà bản thân luyện chế ra!
Tần Mục dừng chân, hiện giờ hắn vẫn đang ở bên ngoài phạm vi của rừng bia đá, mà với xu thế này thì e rằng Tân Mục không thể tiến được bao xa, tất cả thực lực tu vi và thậm chí là cả đạo pháp thần thông của hắn đều sẽ đồng loạt bị trấn áp.
Cho dù Thái Dịch bị trấn áp ở nơi đây thì hắn cũng không thể cứu viện được, bởi vì hắn buộc phải nghĩ ra đối sách khác.
- Cũng có nghĩa là, nguyên khí Hồng Mông có thể bổ đôi sức mạnh trấn áp của rừng bia đá, thế nhưng ta cần phải biết trình tự phù văn của phù văn Hồng Mông mà Đại công tử dùng để phong ấn!
Hắn dừng bước cẩn thận nghiên cứu tấm bia đá. Hắn đã hiểu quá rõ phù hắn ẩn chứa trên cánh cửa, bởi vì mấy năm này hắn đều nghiên cứu phù văn Hồng Mông và thần thông ẩn chứa trong cánh cửa này.
Thế nhưng cánh cửa là cánh cửa, bia đá là bia đá, chắc chắn thần thông Hồng Mông ẩn chứa trong hai thứ này không hề giống nhau.
Đúng lúc này, Tân Mục đột nhiên sững sờ, nhìn chằm chằm vào mặt đất.
Trên mặt đất, ngoài dấu chân của hắn ra, còn có dấu chân của một người khác!
Hắn cẩn thận kiểm tra, chỉ thấy dấu chân trên mặt đất là từ bên ngoài bước vào trong, thế nhưng cũng có từ trong bước ra ngoài. Từ kích cỡ của dấu chân có thể thấy được, đây chắc hẳn là dấu chân của cùng một người.
- Sau khi bước vào thế giới phía sau cánh cửa, người này đã dừng bước ở đây, sau đó lập tức xoay người, rời khỏi nơi này!
Tân Mục tỏ vẻ kinh ngạc, dấu chân này chứng tỏ rõ ràng người kia không phải là Đại công tử Di La Cung, thế nhưng người xông vào thế giới sau cánh cửa này nhất định có khí thế cực kỳ mạnh mẽ, cho nên dấu chân mới in sâu trên mặt đất của thế giới này!
Hắn mang theo khí thế bất khả chiến bại tới đây, chỉ cần dùng mấy bước chân là đã có thể đến trước mặt tấm bia đá đầu tiên!
Tân Mục nhấc chân, sau đó nặng nề giẫm xuống, thế nhưng chỉ để lại trên mặt đất một dấu chân cực kỳ nông, so sánh với dấu chân mà người kia để lại thì rõ ràng thực lực của hắn kém hơn nhiều. - Thực lực còn mạnh hơn cả tal
Hắn đứng trước tấm bia đá đầu tiên. Tấm bia đá đã biến mất, chỉ còn lại một cái hố to, hiển nhiên người kia đã nhổ tấm bia đá này lên!
- Thế nhưng sau khi bước tới đây, người đó lại đột nhiên dừng lại. Sau khi nhổ tấm bia đá lên, dường như hắn đã gặp phải chuyện gì đó khiến hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tân Mục đứng trên dấu chân trước tấm bia đá, sau đó nhìn về phía rừng bia đá, nhưng cũng không thấy có gì không ổn.
Đột nhiên, đôi mắt Tân Mục sáng lên, chỉ thấy một cánh cửa khác bị gãy làm đôi đang nằm trơ trọi trong rừng bia đá.
- Là cánh cửa này sao?
Tân Mục kinh ngạc, sau đó lập tức bừng tỉnh:
- Ô cửa này có hai cánh cửa, chắc chắn người kia đã xông từ bên ngoài vào, dùng một chưởng đánh bay một cánh cửa trong số đó! Cánh cửa này là do Đại công tử luyện chế, vô cùng cứng rắn. Hắn ta dùng một chưởng đánh gãy cánh cửa, quả thật lực lực hơn hẳn ta. Cánh cửa gãy bị hắn đánh bay, rơi xuống rừng bia đá!
- Hắn hùng hổ xông vào đây, thế nhưng sau khi nhổ tấm bia đá đầu tiên lên, hắn lập tức cảm nhận được một loại nguy hiểm không gì sánh nổi, bởi vậy mới xoay người rời đi, cho nên dấu chân để lại lúc rời khỏi đây rất nhẹ, rất nông.
Tần Mục quay đầu lại, nhìn về phía một cánh cửa khác của ô cửa. Dấu chân lúc rời đi của người này rất nông, thế nhưng sau khi đến cánh cửa, vì để trút giận, hắn ta lại tung một chưởng đánh bay cánh cửa còn lại.
- Thế nhưng khí thế lúc trút giận của hẳn lại không để đánh gãy cánh cửa làm đôi, chỉ có thể đánh bay cánh cửa vào vùng phế tích.
Tân Mục quay người lại, nghi ngờ nhìn về phía rừng bia đá:
- Vậy thì rốt cuộc thứ khiến vị đại cao thủ kia cảm nhận được nguy hiểm là gì? Là luông sát khí này sao?
Hắn lắc đầu, mặc dù sát khí rất nông đậm, thế nhưng không hề nồng đậm tới mức khiến cường giả kia phải sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận