Nhân Gian Băng Khí

Chương 1000. Chờ anh, cả đời 26

Chương 1000. Chờ anh, cả đời 26
Chương 1000: Chờ anh, cả đời 26
Người dịch: PrimeK
Thích Nhiên kể xong chuyện xưa, trên bàn cơm nhất thời lại lâm vào một mảnh yên tĩnh. Ngoại trừ hai người 11,13 thờ ơ, cùng với Âu Dương Ninh, Dương Lâm, Xuyên tỷ mấy người không có nhiều tâm cơ như vậy, những người còn lại lại một lần nữa bởi vì chuyện xưa của hòa thượng mà lâm vào trầm tư.
Người ta thường nói rằng những người thông minh thường suy nghĩ quá nhiều. Cho dù là một câu chuyện đơn giản, trong mắt những người này, chưa chắc không có ẩn hàm ý tứ sâu xa hơn. Ngay cả Thiên Hành cũng cau mày đau khổ suy tư, ông ta quá hiểu rõ lão hòa thượng này, hòa thượng kể chuyện xưa chưa bao giờ nông cạn như vậy, chỉ là ông ta trầm tư suy nghĩ nửa ngày cũng nghĩ không ra, trong chuyện xưa của lão hòa thượng rốt cuộc ẩn chứa thâm ý gì ở trong đó?
Trong đám người, Nguyễn Thanh Ngữ sau khi suy tư một lát bỗng dưng hiểu ra, ngẩng đầu nhanh chóng liếc mắt một cái. Vừa vặn Thích Nhiên cũng đồng thời nhìn về phía cô, bốn mắt ngắn ngủi tiếp xúc, Thích Nhiên mỉm cười gật đầu với cô, rất có vẻ khen ngợi.
Sau đó, Thích Nhiên từng nói với Thiên Hành: "Cô gái này ngộ tính cao, cuộc đời không có mấy người. Nếu có thể một lòng hướng về Phật, chưa chắc đã không phải là cao đồ một đời Phật môn." Ngụ ý, tán thưởng Nguyễn Thanh Ngữ không chút keo kiệt.
Bất quá Thiên Hành lúc ấy lại trả lời một câu tương đối kinh điển, ông ta vẻ mặt cổ quái nhìn Thích Nhiên, ném ra một câu: "Đại hòa thượng, ông không phải là coi trọng người ta, muốn xúi giục cô xuất gia làm ni cô chứ?"
Sau đó... không có sau đó, Thích Nhiên tất nhiên là sẽ không cùng ông ta chấp nhặt, bất quá sau đó câu nói đùa này không biết như thế nào truyền tới trong tai hòa thượng Thích Quang, hòa thượng tức giận nóng nảy cầm gậy gộc nổi giận đùng đùng chạy đi tìm Thiên Hành, muốn cùng ông ta quyết đấu. Việc này nhất thời trở thành trò cười trà dư tửu hậu của tổ viên Long Hồn, đương nhiên, những thứ này cũng chỉ là nói sau.
Nhưng có thể khiến hòa thượng Thích Nhiên khen ngợi Nguyễn Thanh Ngữ không cần che giấu như vậy cũng không phải không có lý, bởi vì trong sân nhiều người như vậy, chỉ có một mình cô mới có thể chân chính ngộ thông thâm ý trong chuyện xưa, cho dù là Lục Đạo cũng không ngộ tính cao như cô. Phật gia giảng cơ duyên, giảng ngộ tính, Nguyễn Thanh Ngữ có thể hiểu rõ là cơ duyên của chính cô, cũng là cơ duyên Thích Nhiên. Chỉ tiếc cô là thân nữ nhi, nếu không Thích Nhiên thật sự có thể sẽ không tiếc hết thảy cũng muốn thu làm y bát truyền nhân.
Thở dài, Lục Đạo nói: "Chuyện xưa của đại sư quá mức huyền ảo, ta trăm mối vẫn không có cách giải.
Thích Nhiên mỉm cười, mở miệng chậm rãi nói: "Tư sinh quý đồ cầu phú, tham thiền quý đồ cầu ngộ. Cầu ngộ nhược học tư sinh, mỗi người thành Phật tác tổ." Nói xong, lại nhẹ niệm một câu: "A di đà phật.
Thiên Hành nhíu mày trêu ghẹo nói: " đại hòa thượng này, lại tự nhiên đánh thiền cơ, có phải hay không lại muốn khuyên ai xuất gia?"
Thích Nhiên cười mà không đáp.
Lục Đạo lắc đầu, hỏi: "Ý của đại sư là nói chúng ta nghĩ quá nhiều, nghĩ những chuyện đơn giản quá phức tạp?"
Thích Nhiên không gật đầu, cũng không lắc đầu, chỉ thản nhiên nói: "Mọi việc thuận theo tự nhiên, chưa chắc không phải phúc.
Lục Đạo ngẩn người, hắn nghe ra trong lời nói Thích Nhiên lại có ám chỉ khác. Vừa rồi cười khổ lắc đầu, không trả lời.
Bầu không khí trên bàn cơm nhất thời lại trầm mặc xuống, ngay cả Âu Dương Ninh hoạt bát hiếu động cũng ngồi cả người không được tự nhiên. Lúc này Âu Dương Bác bưng ly rượu lên, động tác của ông ta lập tức thu hút sự chú ý của người khác, mọi đôi mắt đều nhìn về phía ông ta.
Âu Dương Bác hơi nghiêng người, nhìn hai người 11 và Âu Dương Nguyệt Nhi đứng bên cạnh, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người 11, trước sau như một trầm thấp hùng hậu mà mơ hồ mang theo một luồng thanh âm uy nghiêm chậm rãi nói: "Sở Nguyên, con gái của ta giao cho cậu. Đừng để cho con ta chịu ủy khuất.
Nghe được những lời này của cha, hốc mắt Âu Dương Nguyệt Nhi lại phiếm hồng, nhẹ nhàng nói một tiếng: "Cha”.
11 thì khẽ gật đầu một cái, cùng Âu Dương Bác Hư chạm một chén, uống một ngụm.
Sau Âu Dương Bác, chính là Dương Lâm, Âu Dương Lâm, Âu Dương Ninh, Xuyên tỷ cùng với Văn Vi và Thanh Ngữ thay nhau tiến lên mời rượu. Dương Lâm không biết là thật sự nghĩ thông suốt, hay là băn khoăn trường hợp hôm nay, không làm cho 11 khó coi, bất quá lúc 11 cùng Âu Dương Nguyệt Nhi mời rượu bà, khuôn mặt bà vẫn căng thẳng không buông lỏng.
Hôm nay Âu Dương Ninh cũng không nghịch ngợm gây sự, chỉ là lúc mời rượu nói với 11 một câu: "Đầu gỗ, không nên khi dễ chị tôi, bằng không tôi nhất định phải cho anh biết tay." Lúc nói lời này, Âu Dương Ninh càng thổi râu trừng mắt, nắm nắm đấm hung hăng vung vung. Nhìn bộ dáng hùng hổ này của cô mọi người không khỏi mỉm cười một tiếng, nhất thời đem bầu không khí áp lực hòa tan rất nhiều.
Rất nhanh đã đến phiên Âu Dương Lâm, bất quá Âu Dương Lâm bưng chén rượu lên lại nói ra một câu khiến người ta phun cơm: "Nguyệt Nhi, mau sinh cục cưng ra, để anh chơi đùa.
Đám người Văn Vi, Nguyễn Thanh Ngữ nhịn không được cười khúc khích, Âu Dương Nguyệt Nhi lại lúng túng nói: "Muốn sinh thì tự mình sinh đi.
Âu Dương Lâm gãi gãi đầu xấu hổ nói: "Anh đây không phải còn chưa có đối tượng sao. Nếu không anh còn cầu em làm gì, chơi với con của anh không phải tốt hơn sao.
Âu Dương Ninh bị lời nói của hắn làm cho ngửa tới ngửa lui, ôm bụng cười điên cuồng không ngừng. Ngay cả đám người Thiên Hành, Gia Cát Hoàng cũng đều nghẹn ý cười. Nhưng Âu Dương Lâm vẫn không biết tại sao mọi người lại nghe mình nói lại cười vui vẻ như vậy làm gì.
Tửu Quỷ một bên nhịn cười, một bên chen vào trêu ghẹo nói: "Lâm tiểu tử, nghe nói ngươi gần đây cùng Nhu nha đầu của chúng ta trò chuyện rất hợp ý phải khoong?
Âu Dương Ninh đột nhiên im bặt ngừng cười, kinh hô nói: "Mình sắp có chị dâu rồi?"
“Đi, đi. "Âu Dương Lâm lúng túng nói:"Đã có cái gì đâu mà đòi chị dâu?
Âu Dương Ninh cười híp mắt trêu chọc nói: "Anh, anh không ngoan nha, lén lút có người yêu cũng không nói cho bọn em biết.
Âu Dương Lâm lúng túng nói: "Không phải anh đã nói là chưa có gì sao!
Âu Dương Ninh không buông tha từng bước ép sát nói: "Vậy anh có thích chị ấy không?’
Cái này...... hơ hơ...... "Âu Dương Lâm gãi gãi da đầu, cười ngây ngô không ngừng. Nhìn bộ dáng của hắn, không cần hỏi cũng đã biết kết quả, bởi vì suy nghĩ trong lòng hắn đã không chỗ nào không biểu hiện ở trên mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận