Nhân Gian Băng Khí

Chương 1205. Chiến dịch sa mạc 2

Chương 1205. Chiến dịch sa mạc 2
Chương 1205: Chiến dịch sa mạc 2
Người dịch: PrimeK
Mấy phút sau, người lính da đen trở lại bên ngoài, mới phát hiện sau lưng mình chẳng biết từ lúc nào đã ướt đẫm. Cắn chặt răng, ôm một tia thấp thỏm cùng khẩn trương, ép buộc chính mình giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, chậm rì rì về tới phòng máy trong phòng theo dõi.
Đẩy cửa ra, trong phòng máy còn có ba người đang bận rộn. Chú ý tới lúc hắn tiến vào, ba người kia cũng không để ý lắm, chỉ là quay đầu nhìn thoáng qua sau liền tiếp tục giám thị từng dãy màn hình theo dõi trước mặt mình.
Đáng để ý chính là, trước mặt bọn họ từng dãy màn hình thỉnh thoảng có mấy khối biến thành bông tuyết, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại. Mấy người này cũng không lộ ra dị sắc, dường như đối với loại tình huống này đã nhìn quen lắm rồi.
Lúc này, một người trong đó đối mặt thỉnh thoảng biến thành bông tuyết màn hình, cảm thấy phiền không chịu nổi, nói: "Tháng này đã là lần thứ mấy?
Người kia nhún vai nói: "Đối phương cũng có cao thủ, áp lực của bộ phận mạng cũng rất lớn.
“Đáng chết! "Người đầu tiên nói chuyện bất mãn lầm bầm một câu.
Người thứ hai nói: "Những hacker này tự có bộ phận mạng xử lý, chúng ta làm tốt chuyện của mình là được.
Sau khi nói xong câu đó, toàn bộ phòng máy lại rơi vào trầm mặc dị thường.
Binh sĩ da đen kéo ghế ngồi trở lại vị trí của mình, ánh mắt tuy rằng nhìn chằm chằm vào hàng màn hình phía trước mình, nhưng một bàn tay lại lén lút thò vào trong túi quần, nhẹ nhàng nắm thiết bị nổ bom giấu trong túi.
.......
Thời gian, trong khẩn trương cùng bất an lặng lẽ mất đi.
Không biết đi qua bao lâu, lúc này, phòng giám sát một người bỗng nhiên chỉ vào trước mặt mình một khối màn hình lớn tiếng kêu lên: "Có biến!"
Ngay khi hắn vừa dứt lời, màn hình hắn vừa chỉ đột nhiên biến thành bông tuyết.
Đáng chết! "Người này oán hận đập bàn điều khiển một cái.
Nhưng vừa lúc đó, không ai nghĩ tới, đồng nghiệp của bọn họ -- tên lính da đen kia, đột nhiên móc ra một khẩu súng lục trang bị ống giảm thanh, hướng về phía ba người "bụp bụp bụp" liên tục bắn mấy phát súng. Khi làm việc này, tay trái người da đen vẫn ở trong túi quần cũng ấn mạnh một cái...
Oanh - -!
Căn cứ phòng điện đột nhiên bạo phát ra một quả cầu lửa thật lớn, ngay sau đó, toàn bộ căn cứ cũng tại đồng thời lâm vào một mảnh hắc ám.
Một vụ nổ thình lình xảy ra làm cho bộ đội vũ trang đóng giữ tại khu 97 rối loạn tay chân, lúc này, Thập Tự Hắc Ám nhân mã cũng vừa vặn giết tới.
Thời gian, phối hợp tựa như diễn luyện qua trăm ngàn lần, thiên y vô phùng.
Trong tiếng gầm rú của động cơ, bảy chiếc crossover được sửa đổi đặc biệt đâm vào lưới điện bảo vệ ở tầng ngoài cùng của căn cứ.
May mắn là, bởi vì vừa rồi phòng điện bị nổ, nguồn điện dự phòng còn chưa kịp khởi động, cho nên không thể nhìn thấy cảnh tượng tia lửa điện nhảy loạn xạ. Cũng chính bởi vì như thế, mấy chiếc đầu xe đặc biệt trang bị thêm tấm va chạm cách điện cũng trở thành vật trang trí.
Bảy chiếc xe thế như chẻ tre phá vỡ lưới điện, ngang ngược vọt vào trong căn cứ. Bất quá sau một khắc, các chiến sĩ Thập Tự Hắc Ám tất cả đều trợn tròn mắt, bởi vì lúc này trong căn cứ rõ ràng đã sớm loạn chiến thành một đoàn. Nói trắng ra chính là bọn họ tự mình đánh nhau với người một nhà, hơn nữa đánh cực kỳ ác độc, súng ống tuyệt bức muốn mạng người. Khắp nơi đều là súng máy quét loạn, đạn bay loạn, nhưng ly kỳ lại không có một viên đạn nào hướng về đám người xâm nhập Thập Tự Hắc Ám này, tất cả mọi người đều không hiểu ra sao chém giết với người một nhà.
Thập Tự Hắc Ám bên này nhất thời có loại cảm giác chó cắn - - ông mày dứt khoát xung phong tiến vào, các ngươi thế mà tự mình vui vẻ trước, ngay cả mắt cũng không nhìn chúng ta một cái? Còn có thể vui vẻ chơi đùa hay không?
Gặp phải loại tình huống này nên làm cái gì bây giờ?
Nhân mã Thập Tự Hắc Ám ngơ ngác nhìn nhau, đều bị tình hình quỷ dị này làm cho có chút mơ hồ.
Trên thực tế các binh sĩ khu 97 lúc này so với bọn họ càng mơ hồ hơn, trong nháy mắt phòng phân phối điện nổ tung vang lên, bọn họ ngay cả phản ứng cũng còn chưa kịp phản ứng, một ít đồng bọn bên cạnh lại đột nhiên giơ súng lên quét loạn về phía bọn họ, trong nháy mắt liền có thêm một mảng oan hồn vô tội đến chết cũng không biết vì sao mình lại chết.
Cũng may những binh sĩ này bình thường cũng coi như là huấn luyện nghiêm chỉnh, rốt cục ở thời điểm khẩn yếu kịp thời phản ứng lại, tuy rằng trong đầu vẫn là một mảnh trạng thái mơ hồ, nhưng phản ứng cũng rất thành thực lập tức giơ súng đánh trả. Về phần muốn đánh ai, bọn họ không biết, dù sao vừa rồi ai giơ súng liền đánh ai, không giơ súng cũng đánh rồi nói sau.
Kết quả là, khu 97 liền hoàn toàn rối loạn. Những binh lính đóng ở kia tự nhiên bị người một nhà công kích, lại tự nhiên đánh trả người một nhà, càng thêm tự nhiên chính là, bọn họ cũng không biết mình muốn đánh ai. Thật mẹ nó, gặp người thì đánh đi!
Lần này, toàn bộ lộn xộn.
Toàn bộ khu 97 hòa thành một đám loạn thành một nồi cháo, càng nguy hiểm hơn chính là, đám người xâm nhập Thập Tự Hắc Ám này cũng chính là dưới tình huống như vậy xông vào.
Sau đó, tập thể Thập Tự Hắc Ám bên này mơ hồ.
Đây là tình huống gì? Các ngươi mặc kệ đám người xâm nhập rõ ràng ý đồ không tốt như chúng ta, lại tự mình chơi đùa? Khinh thường chúng ta phải không?
Vì thế, Hầu Tử nổi giận, giận không kềm được khiêng ống pháo lớn của hắn lên, không quan tâm trực tiếp bắn vào đống người. Tiếng súng máy "tạch tạch tạch đát" chợt vang lên, từng chuỗi đạn hóa thành mưa lửa bay tán loạn từ nòng pháo điên cuồng bắn ra. Nhất thời, khu 97 một phương bất kể là nhóm thủ binh trung thành và tận tâm của căn cứ, hay là những tên đột nhiên hướng các đồng bọn của mình giơ lên họng súng vào nhóm phản quân đều bị quét ngã, đảo mắt lại là một mảng lớn người ngã vào trong vũng máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận