Nhân Gian Băng Khí

Chương 871. Chiến cuộc hỗn loạn 1

Chương 871. Chiến cuộc hỗn loạn 1
Chương 871: Chiến cuộc hỗn loạn 1
Người dịch: PrimeK
Khúc nhạc đệm của DK tựa như một viên đá nhỏ ném xuống biển rộng, chỉ bắn lên một vòng gợn sóng không đáng kể, không cách nào khiến cho nhiều người chú ý hơn. Chiến tranh sẽ không bởi vì một người mà thay đổi, cho nên chiến tranh đang trình diễn trong Tam Giác Vàng vẫn đang tiếp tục.
Chiến hỏa bay tán loạn, tiếng kêu than khắp nơi, nơi này đã từ nhân gian lạc thổ biến thành máu tanh tàn bạo nhất địa ngục nhân gian. Khắp nơi đều là tiếng súng, tiếng pháo, tiếng gào khóc, trong đó có tiếng nổ ầm ầm không dứt bên tai. Theo Kê Đạt cùng Tra Tra tập kích không nói đạo lý, doanh trại thuộc về thế lực Ngõa Khả liên tiếp bị đánh hạ, mỗi lần đánh hạ một tòa trại, tùy theo đó chính là từng hồi tàn sát đẫm máu.
Sinh mệnh ở chỗ này có vẻ yếu ớt cùng không đáng tiền như thế, trong chiến tranh nhìn không thấy thương hại, nhìn không thấy nhân tính, có chỉ là điên cuồng cùng tàn bạo.
Một đứa bé cả người nhiễm đầy máu khóc kêu cổ họng khàn khàn non nớt gọi mẹ, thế nhưng theo một thanh khảm đao giơ tay lên đao rơi xuống, đứa bé ngây thơ không biết cứ như vậy ngã vào trong vũng máu, nhân sinh trưởng thành cùng nó rốt cuộc vô duyên. Mà mẹ của nó đang bị mấy người đàn ông thô bạo cưỡi lên để phát tiết dục vọng một cách nguyên thủy nhất, cô dùng sức vươn tay về con mình nhưng không cách nào chạm được đến thi thể của nó, chỉ có lệ nóng cuồng trào, phát ra tiếng thét thê lương cào xé ruột gan. Mà người đàn ông của cô, cha đứa bé trong bi phẫn dứt khoát nhặt lên một tảng đá trên mặt đất, liều lĩnh xông lên liều mạng với đám cặn bã này, nhưng tảng đá có cứng rắn hơn nữa cũng không cứng bằng súng và đao, người đàn ông này thậm chí ngay cả tảng đá trong tay cũng còn chưa kịp ném ra ngoài đã bị đạn từ bốn phương tám hướng bắn lỗ chỗ, ngay sau đó vô số thanh khảm đao hung hăng chém vào trên người anh ta. Mà lúc anh ta ngã xuống đất, hai mắt vẫn giận dữ nhìn lên bầu trời, tựa như đang chất vấn chư Thiên Thần Phật này vì sao không có một sự từ bi? Chỉ là anh ta trước khi chết có từng nghĩ tới, nếu như hôm nay đổi lại bọn họ là người thắng, hắn có thể hay không trở thành một thành viên Bên trong Đồ Tể? Có thể giơ dao mổ lên với đứa bé vô tội hay không, có thể thô bạo cưỡi lên người vợ, con gái của người khác hay không?
Đây chính là chiến tranh, được làm vua thua làm giặc, không hề có đạo lý. Ai thắng, người đó có tư cách đi hưởng thụ tàn sát, đi hưởng thụ người con gái của người khác. Nhưng bên thua, cũng chỉ có thể dùng máu và nước mắt để soạn ra từng khúc bi ca trầm thống.
Nơi này không có nhân tính, không có thương hại, chỉ có càn rỡ phát tiết cùng tùy ý giết chóc.
Chiến tranh, mang đến vĩnh viễn đều chỉ có thương tổn không cách nào bù đắp.
Kê Đạt cùng Tra Tra một đường tấn công mạnh mẽ, biểu hiện của Ngõa Khả lại lộ ra quỷ dị. Hắn chỉ là cuồn cuộn không ngừng điều nhân mạng để chống cự, nhưng cuối cùng không thấy bộ đội tinh nhuệ chân chính Ngõa Khả xuất hiện, thậm chí ngay cả chính hắn cũng chưa từng lộ mặt. Bất quá điều này cũng không ngăn cản Kê Đạt cùng Tra Tra điên cuồng, Ngõa Khả cũng không thể chống cự hữu hiệu càng hợp ý bọn họ, bọn họ cần chỉ là địa bàn, chả cần biết Ngõa Khả có chủ ý gì, ở trước mặt cường thế tuyệt đối, hết thảy âm mưu đều có vẻ tái nhợt vô lực. Chỉ cần đại cục đã định, cho dù Ngõa Khả còn có thủ đoạn kinh thiên, cũng sẽ không còn sức lực xoay chuyển.
Nhìn thấy Kê Đạt cùng Tra Tra thế như chẻ tre một đường thẳng tiến vào trung tâm thế lực Ngõa Khả, các thế lực lớn nhỏ khác tiếp giáp với thế lực Ngõa Khả cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu rục rịch, trong đó không ít thế lực phụ thuộc thần phục Ngõa Khả. Con người chính là như vậy, khi ngươi cường đại ta sợ ngươi mọi chuyện đều nghe theo ngươi, ngươi chỉ đông ta không dám đi tây. Nhưng khi ngươi thất thế, ta không ngại bỏ đá xuống giếng thậm chí trả đũa. Hết thảy đều là vì lợi ích, có lợi ích ngươi chính là tổ tông, không có lợi ích ngươi ngay cả con cháu cũng không bằng. Thủ đoạn của chính trị gia, ở đây cũng áp dụng tương tự.
Sau khi Kê Đạt và Tra Tra thu hút tuyệt đại bộ phận chủ lực của Ngõa Khả, các thế lực khác vốn ở một bên quan sát cũng rốt cục không kiềm chế được nữa. Đầu tiên là một thế lực cỡ trung thử thăm dò công kích một chút, dĩ nhiên rất dễ dàng liền chiếm lĩnh một cái trại của Ngõa Khả, lần này những thế lực khác tất cả đều đỏ mắt, tất cả đều nổi điên, giống như bầy kiến rậm rạp từ bốn phương tám hướng chen chúc mà đến ý đồ chia miếng bánh ngọt vô cùng ngọt ngào này. Chiến đấu bởi vậy toàn diện khai hỏa, Ngõa Khả ngay từ đầu chỉ cần chống cự Kê Đạt cùng Tra Tra đến bây giờ thế mà diễn biến thành đối mặt với tất cả thế lực công kích, tất cả mọi người đang điên cuồng cướp người, đoạt địa bàn, đoạt tài nguyên, không ai có thể ngăn cản dục vọng điên cuồng của bọn họ, ngay cả Kê Đạt cùng Tra Tra sau khi biết tình huống này cũng là kinh nộ không thôi, bước tiến càng thêm nhanh hơn.
Mà chiến hỏa không chỉ xuất hiện ở một khu vực như vậy, giờ này khắc này, cơ hồ tất cả thế lực Tam Giác Vàng đều đang giao chiến, chiến tranh đã bao trùm đến mỗi một góc trong Tam Giác Vàng. Cá lớn ăn cá nhỏ, cá nhỏ ăn tôm, bạn không đủ mạnh sẽ phải đối mặt với Vận Mệnh bị nuốt chửng. Đây là luật rừng, không ai có thể trốn tránh. Mỗi người đều thừa dịp cơ hội này điên cuồng mở rộng địa bàn của mình, trong Tam Giác Vàng có người nở nụ cười, có người khóc, mỗi một góc đều đan xen trình diễn từng khúc nhạc khúc máu và nước mắt.
Ngay khi cuộc chiến tranh này tiến hành đến thời điểm mấu chốt nhất, liên quân ba nước Thái Lan, Miến quốc và Lào khoan thai đến chậm cuối cùng cũng đặt chân đến khu vực Tam Giác Vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận