Nhân Gian Băng Khí

Chương 861. Về nơi đồng bằng 1

Chương 861. Về nơi đồng bằng 1
Chương 861: Về nơi đồng bằng 1
Người dịch: PrimeK
Trên chiến trường tiếng súng như sấm không dứt bên tai, 11 áp chế bộ đội Vinh Quang, mà mười mấy người còn sót lại của bộ đội Nhật Sơ thì bị DK thoải mái áp chế, hai người phối hợp với nhau, Vinh Quang và hơn 30 người còn lại của Nhật Sơ lại bị hai người chèn ép không ngóc đầu lên được.
Bất kể là Vinh Quang hay là Nhật Sơ lúc này đều vô cùng kinh ngạc, bọn họ đều là tinh anh trong hàng ngàn tinh anh của mỗi quốc gia, cho dù như thế nào cũng không thể tin tưởng dưới tình huống mình bên này chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số, lại còn có thể bị hai người đánh cho không hề có lực đánh trả, nếu truyền ra ngoài sẽ khiến vô số người ngạc nhiên. Nhưng sự thật chính là sự thật, mặc dù hai đội Nhật Sơ và Vinh Quang đều không muốn thừa nhận, nhưng bọn họ thật sự bị hai người 11 và DK đánh cho sứt đầu mẻ trán.
Giờ phút này 11 cùng DK đều còn không biết, chính mình hai người đã bị người Nhật Sơ cùng Vinh Quang mắng thành quái vật. Vốn dĩ, có dũng mãnh hơn nữa cũng phải có giới hạn chứ, nhưng biểu hiện của hai người này có phải dũng mãnh quá mức hay không? Nhưng bọn họ lại không biết, bất kể là 11 hay DK, đều thuộc về chiến sĩ đứng ở đỉnh cao nhất của kim tự tháp cấp thế giới, hoàn toàn không cùng cấp bậc với bọn họ. Sức chiến đấu của Nhật Sơ và Vinh Quang tuy rằng rất cường hãn, nhưng ở trong mắt bọn họ cũng chỉ kém đội Ong Vàng không nhiều lắm, nhiều nhất cũng chỉ cao hơn đội Ong Vàng một chút, nhưng so với những người đứng ở đỉnh kim tự tháp, vẫn có chênh lệch rất lớn. Nếu như không phải chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số, 11 và DK thậm chí có thể tiêu diệt toàn bộ bọn họ trước.
11 vừa đánh vừa lui về phía sau, con rắn lửa phun ra từ họng súng AK chưa từng dừng lại giây lát, ngay cả nòng súng cũng nóng đển bỏng tay. Khi tính toán viên đạn trong băng đạn sắp bắn hết, 11 lại rút ra một băng đạn mới, lòng bàn tay vỗ nhẹ vào nòng súng nóng bỏng, băng đạn sắp bắn hết liền tự động rơi xuống, mà lúc này 11 đã lấy tốc độ cực nhanh nhét băng đạn mới vào, toàn bộ quá trình thay đạn thậm chí không đến nửa giây, không thể không khiến người ta thán phục.
Lúc này trong bộ đội Vinh Quang rốt cục có một người nôn nóng rốt cuộc không kiềm chế được cỗ nghẹn khuất này, rống giận một tiếng bỗng nhiên từ phía sau sườn núi nhỏ ẩn thân nhảy dựng lên. Nhưng ngay khi hắn mới vừa lộ ra non nửa cái đầu lúc, bỗng nhiên mấy phát đạn tích tụ bắn tới, chuẩn xác vô cùng toàn bộ găm ở trên đầu của hắn, nhất thời bắn thủng sọ. Tên chiến sĩ Vinh Quang này cả người run lên một cái, chưa kịp bắn ra một phát cũng đã đội nửa cái đầu huyết nhục mơ hồ ngã thẳng về phía sau.
Đội trưởng Vinh Quang hung hăng cắn răng, cứ việc hận không thể đem 11 nghiền xương thành tro, nhưng hiện tại hắn cũng không có cách nào lao ra ngoài, thậm chí ngay cả nửa thân thể cũng không dám lộ ra. Ai cũng không biết 11 rốt cuộc là như thế nào biết được vị trí ẩn núp của đối phương, chỉ nghe được tiếng súng "tạch tạch tạch" phía sau cái cây hắn núp, đang đợi một vòng công kích này qua đi lập tức lao ra thì đợt công kích thứ hai của 11 cũng đã đến. Ở giữa cơ hồ không có nửa điểm dừng lại làm cho người ta thật sự khó tin hắn thật sự chỉ có một người.
Một cỗ cảm giác khuất nhục vô lực nhất thời tự nhiên sinh ra, từng ở trong nước, mỗi người trong bộ đội Vinh Quang đều tràn đầy tự tin, cho rằng mình đã là thiên hạ vô địch. Nhưng hiện tại sau khi đụng phải 11 và DK bọn họ mới biết được, hóa ra đời này còn có cao thủ chân chính, mà chênh lệch giữa mình và những cao thủ chân chính này lại lớn như thế. Loại tâm lý này chênh lệch cực lớn, làm cho tín niệm của bọn họ thiếu chút nữa sụp đổ. Mà càng đáng hận chính là, bọn họ hiện tại ngay cả đối thủ là ai cũng còn không biết, thậm chí ngay cả hình dạng của bọn họ cũng không thể thấy rõ ràng.
Nhẹ nhàng thở dài, Đội trưởng Vinh Quang trầm giọng nói qua bộ đàm: "Tất cả mọi người không nên mạo hiểm xuất kích, hắn cuối cùng sẽ có thời điểm dừng lại." Nhưng thật sự sẽ dừng lại sao? Chỉ sợ ngay cả đội trưởng cũng không có lòng tin quá lớn.
Bên kia, bộ đội Nhật Sơ bị DK đánh lại càng khuất nhục. Lúc tới 17 người, lần lượt mất 8 người trong tay 11 cùng DK, bây giờ chỉ còn lại có không đến 10 người. Ngay cả 11 cũng có thể ngăn chặn Vinh Quang bên kia hơn 10 người, DK muốn áp chế chính là chín chiến sĩ thì càng thêm thoải mái. Cơ bản cũng không cần hắn phí sức gì, các chiến sĩ đội Sơ Nhật còn không dám ngẩng đầu.
Lúc này băng đạn trong tay DK cũng sắp hết đạn, tay phải nâng súng của hắn nhẹ nhàng run lên, băng đạn cũng đã rơi xuống, mà tay trái của hắn thì nhanh chóng rút ra một băng đạn mới cắm vào, quá trình đổi đạn không hề chậm hơn 11 chút nào. Thậm chí nếu quả thật muốn so, hắn có thể so với 0,0 giây.
Sau khi thay băng đạn, DK vội vàng dành thời gian liếc nhìn đầu kia của 11 một cái, nhìn thấy 11 rời khỏi hơn trăm mét liền ngừng lại, liền biết mình cũng nên lui. Hắn tiếp tục áp chế bộ đội Nhật Sơ, hơn nữa bắt đầu lui về phía sau. Đúng lúc này, Nhật Sơ bên kia bỗng nhiên có người giơ một tay lên, tựa hồ là muốn ném lựu đạn. Khóe miệng DK nhếch lên một nụ cười lạnh khinh thường, không thèm nhìn liền giơ tay bắn mấy phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận