Nhân Gian Băng Khí

Chương 998. Chờ anh, cả đời 24

Chương 998. Chờ anh, cả đời 24
Chương 998: Chờ anh, cả đời 24
Người dịch: PrimeK
Những lời này của Thiên Hành bề ngoài nhìn như đang chỉ trích Thích Nhiên giúp 13 đổi lời, trên thực tế lại có ám chỉ khác, vì cam đoan lần này vạn vô nhất thất, hắn thế nhưng không tiếc ngay cả "Thần thoại" cũng bắt đầu dùng, chỉ cần có "Thần thoại" ở đây, cho dù thật sự thả 13 bọn họ đi vào, Thiên Hành tin tưởng bọn họ cũng nhấc không nổi sóng gió gì, hắn chỉ kỳ thật vẫn là tình thế kinh thành, ngày nơi thần bí mở ra, kinh thành cũng có thể gặp phải một hồi đại thanh tẩy, nếu như hết thảy thuận lợi còn tốt, một khi khống chế không được, hắn cùng Âu Dương Bác những người khởi xướng này chỉ sợ cũng không có kết cục tốt đẹp gì.
"Binh biến" từ xưa đến nay chính là tối kỵ của quốc gia, tuy rằng hắn cùng Âu Dương Bác cũng không phải là chân chính muốn binh biến, nhưng là một khi thất bại mà nói cũng sẽ rơi vào miệng người ta, vậy kết quả sẽ rất thê thảm được làm vua thua làm giặc, đây là kết cục tất nhiên đây cũng là nguyên nhân vì sao Âu Dương Bác do dự một chút, mới gật đầu.
Ý tứ trong lời nói của Thiên Hành, có thể chân chính hiểu được rất ít người, bất quá Thích Nhiên lại là một trong số đó.
Thích Nhiên vang lên một tiếng Phật hiệu, bình tĩnh nói: "Nên tới ngăn không được, nên trả tránh không được, nhân quả tuần hoàn, 20 năm trước gieo xuống nhân, hôm nay cũng nên là thời điểm phải trả" Thích Nhiên nói xong nhắm mắt lại lại nhẹ giọng nói một câu "A di đà phật"
Thiên Hành nhìn ông ta một chút, không khỏi khẽ nhíu mày một chút hắn nghe ra trong lời nói Thích Nhiên mang theo một câu hai nghĩa ý tứ, tức là chỉ Thiên Hành trong lòng suy nghĩ chuyện kia, cũng là đang giúp 13 nói chuyện
Thiên Hành vẻ mặt cổ quái đánh giá từ trên xuống dưới Thích Nhiên, hắn thật sự không hiểu nổi, lão hòa thượng này vì sao kiên trì muốn cho 13 bọn họ cùng đi vào? Bất quá hắn không đem nghi vấn trong lòng mình nói ra, có mấy lời không thích hợp đương nhiên nói trước mặt quá nhiều người, hơn nữa thời điểm còn là bọn họ ở chỗ này làm khách
Đúng lúc này, 11 bưng hai đĩa thức ăn đi ra nhàn nhạt liếc bọn họ một cái, đem thức ăn đặt ở trên bàn, liền lại quay về phòng bếp.
Dawell thông minh chạy tới cửa phòng ngủ kêu to một câu: "Ăn cơm thôi!
Trong phòng ngủ trải qua một trận yên tĩnh ngắn ngủi, một đám con gái liền ôm Âu Dương Nguyệt Nhi một thân áo cưới trắng noãn cùng đi ra.
Thừa dịp khoảng thời gian này, Thiên Hành nhỏ giọng hỏi Gia Cát Hoàng một câu: "Định lúc nào?
Gia Cát Hoàng nhìn thoáng qua 13, cũng nhỏ giọng hồi đáp: "Bốn ngày sau
Thiên Hành gật đầu không hỏi thêm nữa, ánh mắt liếc qua trên mặt Âu Dương Bác, đáy lòng yên lặng thở dài một tiếng, bốn ngày sau, tất cả sẽ rõ ràng.
Bàn là bàn 10 người, bởi vì "Căn bản là không có suy nghĩ qua, Gia Cát Hoàng thậm chí là Thiên Hành Tửu Quỷ bọn họ sẽ đến, cho nên khi mọi người chuẩn bị vây quanh bàn ngồi xuống, mới phát giác bàn ghế không đủ, mặc dù Hầu Tử Hoàng Hậu cùng Dawell ba người rất tự giác chạy ra ngoài canh gác, nhưng tính cả" Cùng Âu Dương Nguyệt Nhi, Chu Nhiên còn có 14 người, mà cái ghế cũng chỉ có 10 cái
Âu Dương Nguyệt Nhi lập tức đem hai cái ghế trong phòng ngủ mang ra, mọi người chen chúc một chút miễn cưỡng còn có thể xếp hàng đi vào, bất quá cô cùng "Hai người cũng chỉ có thể đứng bồi rượu đối với việc này 11 ngược lại không có dị nghị, bất quá những người lớn thuộc về thế lực đối lập chen chúc ở một bàn, không khí cũng có chút khác thường cùng gượng gạo.
Một bàn người tựa hồ đều có chút không yên lòng vùi đầu dùng bữa, không khí trầm mặc mà lại áp lực, đang ra không khí kết hôn Âu Dương Nguyệt Nhi phải vui mừng cùng náo nhiệt mới đúng nhưng nay lại có vẻ gượng gạo, cũng may còn có Văn Vi nhanh mồm nhanh miệng, hơn nữa Chị Xuyên thỉnh thoảng phối hợp vài câu, Âu Dương Ninh thì lại thường thường hỏi vài câu ngây thơ dí dỏm, cuối cùng là hòa hoãn một chút không khí
"A Di Đà Phật" Thích Nhiên là người đàn ông bên trong đầu tiên mở miệng người, ông ta gắp vài miếng rau chay thưởng thức rồi, tán thưởng nói: "Tiểu huynh đệ tay nghề có thể làm được quốc trù rồi."
11 liếc ông ta một cái, không có trả lời ngay cả Âu Dương Nguyệt Nhi cũng tò mò nhiều đánh giá Thích Nhiên vài lần, cô đối với thân phận người bàn này hoàn toàn không biết gì cả, mà 11 cũng không có ý định giới thiệu với cô, làm cô đối mặt với những người này có chút cảm giác khó chịu."
13 Bỗng nhiên nâng ly rượu lên nói: "Kính các ngươi một ly, chúc các ngươi trăm năm hạnh phúc."
Âu Dương Nguyệt Nhi lập tức giơ cái chén lên đáp lễ, muốn đáp lại nhưng lại không biết xưng hô thế nào, cô đến bây giờ cũng không biết tên của 13 Thiên Hành thậm chí là Gia Cát Hoàng cùng thân phận đành phải xấu hổ cười cười, nói câu: "Cám ơn."
11 cũng là bưng chén lên kính một chút, bất quá trong chén của hắn chính là nước sôi, bởi vì "Từ trước đến nay rượu thứ này tuy rằng không tệ, thế nhưng uống nhiều sẽ làm người phản ứng biến trì độn, thậm chí mê người thần trí, làm một cái ưu tú sát thủ cần thời khắc bảo trì trạng thái tỉnh táo nhất, cho nên rượu thứ này hắn chưa bao giờ đụng nhưng trong chén của Âu Dương Nguyệt Nhi lại là rượu thật
Ngẩng cổ uống một ngụm rượu trong chén, sau khi đặt chén xuống liền không mở miệng nữa, Âu Dương Nguyệt Nhi cũng vội uống một ngụm rượu trắng trong chén, mặt vẫn không đỏ, thở không hổn hển, quả thật là hổ phụ sinh hổ tử.
Sau đó, Lục Đạo lại nâng ly rượu đứng lên, tươi cười nói: "Ta cũng kính các ngươi một ly, chúc các ngươi bạch đầu giai lão."
Âu Dương Nguyệt Nhi vội vàng cụng ly đáp lễ, vẫn là kính một chút, nhấp một ngụm nhỏ
Lục Đạo vừa mới ngồi xuống, Gia Cát Hoàng lại đứng lên, Gia Cát Tuệ vừa thấy bố đứng dậy, cũng nhanh chóng cùng nhau đứng lên Âu Dương Bác liếc Gia Cát Hoàng một cái, lại quay đầu nhìn một chút ", khẽ nhíu mày tựa hồ có điều do dự trong mắt ông ta, từ trước đến nay đều chỉ có con kính cha, nào có đạo lý cha kính con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận