Nhân Gian Băng Khí

Chương 1080. Tiểu Bạch xui xẻo 2

Chương 1080. Tiểu Bạch xui xẻo 2
Chương 1080: Tiểu Bạch xui xẻo 2
Người dịch: PrimeK
Kim tự tháp này rất lớn, lớn đến giới hạn, cho dù đi bên trong một năm cũng không nhất định có thể đi tới vị trí trung tâm. Bất quá Lâm Tiêu nói cho Gia Cát Hoàng, kỳ thật trong kim tự tháp tồn tại rất nhiều điểm không gian gấp bí ẩn, bởi vì những điểm không gian gấp này khoảng cách với nhau rất ngắn, cho nên cảm giác đi ở bên trong không phải rất rõ ràng, hơn nữa cũng không phải giống như cửa vào lúc ban đầu đi vào sẽ đi qua một cái lỗ đen. Lỗ đen kia là bởi vì khoảng cách hai điểm của nhau quá mức xa xôi, hơn nữa còn chạm đến kỹ thuật xuyên qua không gian, cho nên mới có lỗ đen sinh ra. Cái gọi là xuyên không gian, cũng giống như từ trái đất trực tiếp đi lên mặt trăng vậy, nhưng không gian gấp bên trong kim tự tháp cũng không phải như thế, loại không gian gấp cự ly ngắn này là hình ảnh, có đôi khi ngươi đi tới đi lui, bất tri bất giác mới kinh ngạc phát hiện mình đã đến một chỗ khác, điều này chứng tỏ ngươi vừa mới thất thần đã xuyên qua một chỗ không gian gấp. Loại kỹ thuật này kỳ thật cách gọi chính xác hẳn là không gian truyền tống, khoảng cách của nó không thể quá mức xa xôi, mấy chục, trên trăm km cũng đã là cực hạn, xa hơn nữa cũng chỉ có thể xuyên qua lỗ đen. Hơn nữa hai điểm cũng nhất định phải ở cùng một vị diện mới được, tựa như từ một tỉnh của Long quốc nối tới một tỉnh khác, chúng ta từ điểm này đi tới điểm nào chỉ là chuyện trong nháy mắt. Nếu từ Long quốc trực tiếp đến Nước Mỹ thì quá xa xôi, nhất định phải có kỹ thuật lỗ đen.
Khoa học kỹ thuật của nền văn minh thế hệ thứ ba đã phát triển kỹ thuật không gian đến trình độ vô cùng hoàn thiện, với khoa học kỹ thuật hiện nay của chúng ta, khi muốn truyền tải không gian phải mượn lực hấp dẫn và lực từ khổng lồ, sinh ra một lỗ đen để đi qua, đây cũng chính là cái gọi là thí nghiệm Philadelphia. Mà khoa học kỹ thuật đời văn minh thứ ba không có phiền toái như vậy, bọn họ đã có thể tùy ý tiếp nối cự ly ngắn bên trong không gian truyền tống, hơn nữa có thể không bị người phát hiện. Nếu không diện tích lớn như vậy, người kiến tạo nơi này chỉ là đầu này chạy đến đầu kia, chính bọn họ cũng chịu không nổi. Cho nên chỉ cần may mắn, có thể trong khoảng thời gian ngắn tới địa điểm trung tâm kim tự tháp cũng không khó, đương nhiên, nếu may mắn không tốt, ngươi cũng chỉ có thể không ngừng xoay vòng ở bên ngoài.
Đương nhiên, muốn duy trì những điểm không gian gấp này khẳng định không thể rời khỏi năng lượng khổng lồ, mà nguồn gốc của năng lượng này, Lâm Tiêu suy đoán hẳn là cũng chính là do bản thân kim tự tháp cung cấp. Kim tự tháp thật sự quá thần bí, cho dù lấy sự uyên bác của Lâm Tiêu cũng khó có thể thăm dò bản chất huyền bí của nó.
Mà kinh nghiệm sau đó của hai người cũng quả nhiên giống như lời Lâm Tiêu nói, có vài lần, Gia Cát Hoàng đều chú ý tới hoàn cảnh xung quanh bọn họ đột nhiên liền tự nhiên thay đổi. Tuy rằng những thủy tinh kia vẫn là thủy tinh, người khổng lồ bên trong vẫn là người khổng lồ, nhưng lại không phải là những người khổng lồ bọn họ nhìn thấy một giây trước.
Thật là một nơi thần kỳ.
Một đường chứng kiến nghe thấy nhiều hơn, cho dù Gia Cát Hoàng cũng dần dần trở nên chết lặng, ít nhất sẽ không giống như lúc đầu luận nhìn thấy cái gì cũng sẽ ngạc nhiên hơn. Vừa cảm thán nơi thần kỳ này, Gia Cát Hoàng cùng Lâm Tiêu lại một lần nữa đi vào một điểm không gian gấp.
Loại cảm giác này thật sự dùng ngôn ngữ để hình dung, tựa như xem ti vi, một giây trước vẫn là một cảnh tượng, không đến thời gian chớp mắt liền biến thành một cảnh tượng khác. Ít nhất Gia Cát Hoàng bọn họ hiện tại đụng phải chính là như thế.
Ngay cả thần kinh thị giác cũng không kịp phản ứng, cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên biến đổi, giờ phút này xung quanh bọn họ vẫn là vô số cụm thủy tinh, nhưng bên trong những cụm thủy tinh này lại không còn là người khổng lồ, mà là sinh vật khiến Gia Cát Hoàng đều cảm thấy hoảng sợ.
Gia Cát Hoàng há to miệng thật lâu cũng khó khép lại, lắp bắp nói: "Đây...... Đây là......
Ừ, là những thứ đó. "Ánh mắt phức tạp của Lâm Tiêu đảo qua thủy tinh xung quanh, lắc đầu nói:" Đây chính là khởi nguồn của chữ Vạn. ".
------------
Trong khi đó, một hướng khác trong kim tự tháp.
Thập Tự Hắc Ám cùng Bộ đội Vận Mệnh cũng đang đi về phía trung tâm, bất quá cùng mấy phương thế lực khác một lòng vùi đầu chạy thì tình huống có khác, nơi này cũng là líu ríu tương đối náo nhiệt.
Lúc này, Lãnh Dạ đang cùng Hầu Tử, Thiên Táng mấy người hăng hái bừng bừng thảo luận về thân phận của người khổng lồ. Không thể không nói năng lực thích ứng của những người này quá cường hãn, sau khi trải qua kinh ngạc ban đầu, lúc này đã hoàn toàn khôi phục thái độ bình thường.
“A, cái kia lớn, cái kia lớn. "Hầu Tử chỉ vào cự vật dưới háng của một người khổng lồ hưng phấn kêu lên, lập tức lại cúi đầu nhìn dưới háng của mình, nhất thời trở nên ảm đạm thất sắc.
Được rồi, không thể không nói, mấy người này quá nhàm chán. Những người khổng lồ này bất kể là nam hay nữ đều không mặc quần áo, cho nên trên người có mấy cọng lông đều có thể nhìn một cái không sót gì. Trên nửa đường cũng không biết là ai nhắc tới trước, nói là hàng của người khổng lồ nam thật con mẹ nó khổng lồ, đều vượt qua thể tích hơn phân nửa thân thể của bọn họ, nếu để cho bọn họ những người này đụng phải người con gái của tộc người khổng lồ, có phải phải đem thân thể của mình đều nhét vào mới có thể thỏa mãn những người con gái này hay không? Lời này vừa nói ra, lập tức liền khiến Lãnh Dạ, Hầu Tử mấy người cùng chung chí hướng, những người này tụ lại một chỗ, đề tài thảo luận liền rốt cuộc không thể rời khỏi hàng họ cùng người con gái tộc người khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận