Nhân Gian Băng Khí

Chương 1227. Cái chết của Hầu Tử 2

Chương 1227. Cái chết của Hầu Tử 2
Chương 1227: Cái chết của Hầu Tử 2
Người dịch: PrimeK
Mặc dù lúc này Dawell cũng rất muốn nói những lời hào phóng như "Anh đi trước, em cắt đuôi", nhưng hắn biết điều này là không thể nào, bởi vì hắn không có đại sát khí như trên tay Hầu Tử, căn bản không có tác dụng uy hiếp và yểm hộ. Hắn cắt đuôi? Người ta căn bản là không quan tâm ngươi, đến lúc đó bọt sóng cũng không thể đánh lên một gợn đã bị bao phủ.
“Đi di!! "Hầu Tử lại lo lắng thúc giục.
Dawell đỏ mắt nhìn Hầu Tử thật sâu, cắn răng khom lưng dứt khoát xông ra sau công sự che chắn.
"Pằng pằng pằng..." Đối phương đã sớm đề phòng điểm này, khi Dawell lao ra khỏi công sự che chắn, lập tức có vô số viên đạn từ bốn phương tám hướng tụ hỏa bắn tới hắn.
Dawell hai tay gắt gao bảo vệ đầu, chạy như điên về phía Hoàng Hậu cùng đám người 11 bên kia. Có ý tứ chính là, những viên đạn kia đánh vào trên người của hắn, trên tay, trên đùi nhưng không có bắn ra bất kỳ huyết hoa nào.
Bởi vì trên người Dawell vẫn còn mặc một bộ áo chống đạn siêu mỏng toàn thân. Chính là lúc ở Thái Quốc, làm cho Lãnh Dạ thèm đỏ mắt, vẫn muốn từ trên người hắn lột xuống bộ áo chống đạn do Tiến sỹ điên nghiên cứu phát triển được làm phỏng theo bộ quần áo chống đạn siêu mỏng mà DK mặc
Bất quá cái này áo chống đạn Tiến sỹ điên chỉ làm ra một cái liền mất đi hứng thú tiếp tục nghiên cứu, cho nên toàn bộ Thập Tự Hắc Ám bên trong cũng chỉ có như vậy một cái, nên Dawell được nhường
Chính là bởi vì biết trên người hắn có cái này kiện áo chống đạn, Hầu Tử mới bảo hắn lao ra mạo hiểm thử một lần, tại Hầu Tử nghĩ đến dựa vào này thân áo chống đạn bảo hộ, muốn xông qua khu vực thoáng kia thì vấn đề hẳn là không lớn.
Trên thực tế cũng quả thật như thế, nhưng tất cả mọi người đều bỏ qua tay súng bắn tỉa vẫn trốn trong bóng tối kia.
Lại là một tiếng súng bắn tỉa MG16 vang lên, bắp chân Dawell đột nhiên “Bốp” thoáng cái nổ ra một đoàn huyết hoa hỗn hợp huyết nhục vẩy ra. Dawell hừ đau một tiếng, cả người nhào về phía trước, hung hăng ngã xuống đất. Ngay sau đó, liền có càng nhiều viên đạn từ bốn phương tám hướng đánh úp lại không ngừng đánh vào trên người hắn.
Dawell ngã trên mặt đất, cả người giống như con tôm nóng dùng sức cuộn tròn thành một đoàn, hai tay cũng là gắt gao che chở đầu chỗ nhược điểm duy nhất, mà bắp chân phải của hắn chỗ càng là một mảnh máu thịt mơ hồ. Không thể không nói, hắn hẳn là may mắn mặc cái này kiện áo chống đạn, đúng lúc dỡ xuống đại bộ phận thương tổn do đạn bắn tỉa mang đến, nếu không chân phải của hắn lúc này đã triệt để cùng thân thể chia lìa.
“Dawell!! "Hầu Tử đỏ mắt giận dữ quát một tiếng.
Dawell không có cách nào đáp lại hắn nữa, chỉ có thể tận lực đem thân thể cuộn tròn lại, cắn răng thống khổ chống đỡ những thứ kia từ bốn phương tám hướng tích tụ bắn tới vô tận mưa đạn. Thậm chí đối phương vì chơi đùa với hắn trong chốc lát, cố ý đem đại bộ phận đạn bắn lệch, một toa đạn kia trút xuống trên mặt đất xi măng bên người Dawell, bắn lên một đám đá vụn, bùn cát.
Mà Dawell tựa như một đứa trẻ bất lực, ở trong mưa bom bão đạn cuộn mình mặc cho người ta tùy ý khi nhục.
Cách đó không xa, trốn ở trên xe Jeep sau một căn nhà, Âu Dương Nguyệt Nhi, Nguyễn Thanh Ngữ cùng Trương Hân Hân ba nữ gắt gao che miệng ngậm nước mắt không đành lòng nhìn một màn này nữa, mà thần sắc của 11 cũng là cực kỳ âm trầm.
Hoàng Hậu hơi ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại cũng không đành lòng nhìn thấy kết cục của Dawell. Bất kể là cô hay là 11 đều biết, Dawell đã hết thuốc chữa.
Nhưng mà đúng lúc này, một đạo thân ảnh lại đột nhiên từ phía sau công sự che chắn vọt ra.
Hầu Tử đột nhiên vọt ra, khiến những người phía đối diện kia giống như thợ săn thấy con mồi, từng người từng người lập tức đều đỏ mắt. So sánh với con sâu nhỏ bé không đáng kể Dawell này, Hầu Tử đối với bọn họ mà nói mới thật sự là con mồi siêu cấp khiến bọn họ vừa yêu vừa hận. Dọc theo đường đi đều không nhớ rõ có bao nhiêu người chết bởi lựu đạn của hắn, cho nên muốn nói các chiến sĩ thiết giáp lúc này nhất muốn giết người, Hầu Tử là hoàn toàn xứng đáng đệ nhất.
Bởi vậy, trước khi Hầu Tử nhô đầu lên, tất cả họng súng đối diện không hẹn mà cùng đồng loạt quay lại, sau đó mưa đạn so với vừa rồi càng kịch liệt, càng thêm cuồng bạo không muốn sống toàn bộ trút xuống phía Hầu Tử bên này.
Vẻn vẹn chỉ là trong nháy mắt, cánh tay, chân trên người Hầu Tử không được áo chống đạn bảo vệ liền liên tục không ngừng "bốp bốp bốp" bắn ra từng đoàn huyết hoa.
Mà Hầu Tử lại phảng phất như không phát giác, tiếp tục dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới bên người Dawell, khom lưng bắt lấy cổ áo của hắn.
Đi - -! "Tại Hầu Tử một tiếng quát to đồng thời, Dawell bị hắn dùng sức hướng Hoàng Hậu bên kia ném tới.
Cùng lúc đó, "Phanh!!" tiếng súng bắn tỉa lần nữa vang lên, ngực Hầu Tử nổ ra một đoàn huyết hoa.
Máu, bắn tung tóe khắp mặt hắn.
Hầu Tử há miệng, muốn nói gì đó, nhưng âm thanh lập tức bị tiếng súng vô tận nhấn chìm.
Tạch tạch tạch tạch......
Vô số viên đạn như mưa to gió lớn từ bốn phương tám hướng trút ra, đều đánh vào trên người Hầu Tử. Trong chốc lát ngắn ngủi, áo chống đạn trên người hắn đã hoàn toàn bị đánh nát. Thân thể khôi ngô của Hầu Tử ở trong mưa bom bão đạn không ngừng run rẩy, lảo đảo lui về phía sau, trên người lại nổ ra một đám huyết động dày đặc.
"Anh Hầu Tử -!!" Dawell cào xé ruột gan gào thét, gào thét, phấn đấu quên mình giãy dụa muốn xông về cứu Hầu Tử, nhưng là bị Hoàng Hậu gắt gao ấn không thể động đậy.
Mà Hoàng Hậu, cũng là hai mắt phiếm hồng, hàm răng cắn chặt môi, cắn rất dùng sức, cắn đến...... Khóe miệng đều đang chảy máu.
Nhìn thấy mà giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận