Nhân Gian Băng Khí

Chương 1217. Lãnh Dạ cùng Vịt Bầu rớt xuống

Chương 1217. Lãnh Dạ cùng Vịt Bầu rớt xuống
Chương 1217: Lãnh Dạ cùng Vịt Bầu rớt xuống
Người dịch: PrimeK
Vịt Bầu thì từ đầu tới cuối đều làm tài xế rụt đầu, đầu rụt so với tay lái còn thấp hơn, cũng không biết mình đang lái đi đâu. Hiện tại trong đầu hắn chỉ biết một chuyện - tuyệt đối không thể để cho xe dừng lại, vừa dừng lại tất cả mọi người phải chết. Không được, Vịt Bầu chỉ có thể kiên trì dựa vào cảm giác mà lái, vì thế, chiếc xe việt dã mù này một hồi hướng trái, một hồi hướng phải, giống như con ruồi không đầu chạy tán loạn xung quanh, đám binh lính đuổi theo phía sau cũng cực kỳ vất vả, dù sao trang phục và đạo cụ của bọn họ quá cồng kềnh.
Cũng không biết có phải là Vịt Bầu dùng các phương thức dị dạng này đi lung tung không mà cuối cùng chọc giận các binh sĩ khu 97, lúc này bọn họ lại một lần khiêng ra mấy cái ống phóng rốc két, sau đó không chút do dự toàn bộ bắn về phía xe việt dã
"Cẩn thận!" hỏa tiễn phóng ra trong nháy mắt đã bị Hoàng Hậu thính lực kinh người bắt được, nhưng cô chỉ kịp nhắc nhở một câu.
Mà Vịt Bầu chỉ kịp bối rối một chút, còn không ý thức được phải cẩn thận cái gì?
Lúc này, "Oanh!" một phát hỏa tiễn bắn vào thân xe một bên, nổ mạnh sóng xung kích chấn đến cả chiếc xe đều kịch liệt lắc lư, cảm giác sắp lật xe. May mắn chính là, chiếc xe này nặng đến làm cho người ta nổi giận, chính là một phát đạn hỏa tiễn còn không lật đổ được.
Nhưng ngay sau đó, phát hỏa tiễn thứ hai theo sát tới.
Cái này phát hỏa tiễn không thể bắn trúng xe việt dã, chỉ bắn trúng mặt đất trước đầu xe. Sóng xung kích của vụ nổ chấn động đến mặt đất rung động kịch liệt. Khi Vịt Bầu cấp tốc quay đầu xe, phát hỏa tiễn thứ ba may mắn cũng không bắn trúng xe mà bắn trúng mặt đất khiến trên mặt đất xuất hiện nhiều vết nứt. Phát hỏa tiễn thứ tư bắn vào đuôi xe, chấn động của vụ nổ thúc đẩy cả chiếc xe tăng tốc lao về phía trước.
Lúc này Vịt Bầu đã không khống chế được xe.
Đúng lúc này, đột nhiên "loảng xoảng" một trận tiếng sụp đổ truyền đến, trong xe mọi người chỉ cảm giác toàn bộ đầu xe mãnh liệt trầm xuống.
11 Sắc mặt đột nhiên biến đổi, vội kêu lên: "Nhảy khỏi xe!!!" rồi hắn trước tiên linh hoạt nhảy ra khỏi cửa sổ xe đã không còn thủy tinh.
Hoàng Hậu, Lão Thất cùng Hầu Tử cũng phản ứng. Hoàng Hậu cùng lão Thất theo sát 11 lần lượt từ cửa sổ xe thoát ra ngoài, mà Hầu Tử thì một cước đá văng cửa xe biến hình, túm lấy cổ áo Dawell, lôi kéo hắn cùng nhảy xuống xe.
Khi Lãnh Dạ đang chuẩn bị nhảy khỏi xe, nhìn thấy Vịt Bầu còn mơ hồ ngồi ở vị trí. Trong nháy mắt Lãnh Dạ cả người đều tức đến choáng váng. Nhưng tức thì tức, hắn cũng không thể bỏ lại Vịt Bầu. Không để ý đến an nguy của mình, Lãnh Dạ đưa tay túm lấy cổ áo Vịt Bầu, nhưng mà không đợi hắn làm động tác tiếp theo, toàn bộ đầu xe đột nhiên "Oanh" một cái hãm vào trong đất, đuôi xe thì vểnh lên thật cao.
Sau đó, nền xi măng bằng phẳng giống như mở rộng cái miệng, nứt ra một lỗ hổng lớn, chiếc xe việt dã này liền theo lỗ hổng này trượt xuống.
"Anh Lãnh Dạ!!" Dawell sợ hãi kêu lên một tiếng, nhưng trước mắt nào còn cóbóng dáng xe việt dã.
Tất cả diễn ra quá nhanh, quá nhanh để phản ứng. Ngay cả những truy binh phía sau cũng bởi vì tình huống đột phát này mà bối rối, tiếng súng cũng không khỏi dừng lại, bất quá rất nhanh phản ứng lại bọn họ lập tức giơ súng lên tiếp tục bắn về phía đám người 11.
Hầu Tử đem Dawell đẩy về phía Lão Thất cùng Hoàng Hậu bên kia, đột nhiên xoay người hướng đám truy binh kia bắn ra phát lựu đạn thứ hai.
Cái này phát bắn ra lựu đạn rơi vào binh lính trung gian trực tiếp tuôn ra một sương trắng khí, phàm là bên trong phạm vi sương trắng bao trùm y, bất kể là người hay là kiến trúc, mặt ngoài đều ở trong nháy mắt kết ra một tầng băng sương, mà những này băng sương càng kết càng dày, trong vài giây đồng hồ, thì có một mảng lớn binh lính bị đông lạnh thành khối băng. Bất quá sinh mệnh của bọn họ, kỳ thật từ lúc lựu đạn nổ tung trong nháy mắt cũng đã kết thúc.
Bom nitơ, cảm hứng mà Tiến sỹ điên lấy được từ dị năng băng 11, từ đó phát triển ra vũ khí hóa học nhiệt độ. Khi bùng nổ sẽ trong nháy mắt sinh ra nhiệt độ cực thấp gần âm hai trăm độ, đem hết thảy xung quanh đều đóng băng.
Chỉ là đáng tiếc chính là, những binh sĩ khu 97 kia cũng không có tập trung ở một chỗ, mà là tách ra tương đối tản ra, cho nên đạn ni tơ mặc dù sát thương một mảng lớn người, nhưng vẫn có không ít người may mắn không có lan đến.
Nhưng họ không cần phải giết tất cả mọi người, họ chỉ cần một tấm đệm. Khi những người còn lại lấy lại tinh thần từ cú sốc do bom ni tơ mang đến, Hầu Tử đã lảo đảo chạy tới chỗ 11, Hoàng Hậu bọn họ hội tụ. Sau đó 5 người chật vật vọt vào một hành lang cách bọn họ không xa, cũng không quay đầu lại mà trốn xa.
……
Bên kia.
Trong xe việt dã.
Lãnh Dạ cố nén đau đớn và khó chịu trong cơ thể, ép buộc mình mở mắt ra. Bộ ngực, bụng đều truyền đến từng trận rên rỉ, hắn biết đây là do xe việt dã từ chỗ cao rơi xuống tạo thành chấn thương, cũng chính là cái gọi là nội thương. Đáng tiếc bất kể là thời gian hay địa điểm đều không cho phép hắn chậm rãi dưỡng thương, hắn chỉ có thể cố nén đau đớn truyền đến trong thân thể, để cho mình chậm rãi di động.
Cảm thấy cơ thể có chút thích ứng với cảm giác đau đớn, Lãnh Dạ vươn tay đẩy con Vịt Bầu bên cạnh, khẽ gọi: "Vịt Bầu”
Vịt Bầu không đáp lại, đầu cúi xuống thật sâu, cũng không biết sống hay chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận