Nhân Gian Băng Khí

Chương 873. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc 1

Chương 873. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc 1
Chương 873: Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc 1
Người dịch: PrimeK
Một quả roket không biết từ nơi nào phóng tới đám người dày đặc, nhất thời có hơn 10 binh lính tụ tập cùng một chỗ bị nổ tung sinh ra sóng xung kích tung bay ra ngoài. Mà càng nhiều người ở gần trung tâm vụ nổ cũng bị ảnh hưởng gây ra nhiều thương vong.
Kê Đạt khi đang hạ lệnh thu binh với sĩ quan, lúc nghe được tiếng nổ mạnh vội vàng quay đầu quát mắng, nhưng là giây tiếp theo, hắn liền trừng to tròng mắt lộ ra vẻ kinh nộ.
Chỉ thấy chừng 20, 30 quả hỏa tiễn liên tiếp từ trong rừng rậm phía trước bắn ra, tiếng đạn pháo “réo, réo réo” liên tiếp bắn ra, từng quả hỏa tiễn kéo đuôi dài giống như pháo hoa rực rỡ từ bốn phương tám hướng bắn tới, trong lúc nhất thời tiếng nổ ầm ầm lay chuyển mặt đất, phảng phất như tận thế sắp tới. Trong trận, liên quân thuộc phe Kê Đạt nhất thời bị trận đánh lén bất thình lình này đánh trở tay không kịp, một số người hoảng chạy loạn xung quanh, một số người giơ súng bắn bừa trả. Người chen chúc, người đụng người, khắp nơi một mảnh cảnh tượng ồn ào. Một ít thế lực lãnh tụ cùng sĩ quan lớn tiếng quát mắng ra lệnh binh lính phía trước bày trận đánh trả, kết quả hô hơn nửa ngày cũng không thấy bọn họ có phản ứng, lúc này mới phát hiện hóa ra những người này cũng không phải thủ hạ của mình, sau đó vội vàng vàng thu nạp nhân mã phe mình lại Bởi vì lúc trước một hồi hỗn loạn đồ sát cùng điên cuồng tranh cướp đoạt phụ nữ, tài vật, các thế lực tạm thời tạo thành liên quân tạp nham lẫn vào cùng một chỗ, phân không rõ thế lực đến từ phương nào. Vốn điều này cũng không có gì, hành động tranh đoạt tương tự như vậy đều là lãnh tụ các thế lực ngầm đồng ý, đồng thời cũng có thể đề cao tính tích cực của các thủ hạ. Nhưng loại tình huống hỗn loạn này một khi bị đả kích đột ngột, nhược điểm trí mạng trong đó liền bại lộ ra, cho nên bọn họ rất nhanh bị thắng lợi liên tiếp làm cho đầu óc choáng váng. Hơn ngàn tên liên quân tạp nham bị trận tập kích này làm cho lòng người hoảng sợ, càng xuất hiện xu thế hỗn loạn, ai cũng không phân biệt được rốt cuộc ai là thủ hạ của mình, ai là thuộc hạ của người khác? Vào giờ khắc này, nhược điểm trí mạng của liên quân tạp nham bị bại lộ. Thời điểm thuận buồm xuôi gió những người này từng người đều giống như ăn thuốc kích thích, thế nhưng một khi gặp phải chuyện đột phát, bọn họ liền rối loạn tay chân, trong khoảng thời gian ngắn rất khó thu lại. Nói cho cùng, những người này chung quy không phải là quân chính quy kỷ luật nghiêm minh, mỗi người cũng chỉ là bởi vì thời thế cùng lợi ích mà kết hợp với nhau mà thôi.
Mà vừa lúc đó, trong rừng phía trước đột nhiên lao ra một đội đại quân tinh nhuệ, từng người mang theo khí thế dũng mãnh, hô lớn khẩu hiệu "Xông lên!" Ngược lại đại quân Kê Đạt bị thanh thế của bọn họ đoạt đi, trong lúc nhất thời không thể hình thành chống cự hữu hiệu, ngược lại bị giết liên tiếp bại lui người ngã ngựa đổ.
Tiếng súng, tiếng pháo, sau khi ngừng không lâu lại vang lên lần nữa, nhân mã hai bên chém giết thành một đoàn, thi thể ngổn ngang khắp nơi, máu chảy vô số.
Kê Đạt giương hai mắt, hung hăng trừng mắt phía trước đột nhiên xuất hiện quân đội, hắn thần sắc kinh sợ, lạnh lùng từ trong kẽ răng bắn ra từng chữ nói: "Ngõa Khả!"
Không hề nghi ngờ, đội quân đột nhiên xuất hiện này chính là át chủ bài của Ngõa Khả, một chi bộ đội tinh nhuệ nhất trong tay hắn. Kê Đạt làm sao cũng không nghĩ tới, Ngõa Khả lại chọn lúc hắn sắp rút lui đem bộ đội tinh nhuệ phái lên quấn lấy hắn. Ngõa Khả, hắn định cùng bọn họ ngọc nát đá tan sao?
Mắt thấy đại quân bên mình cùng bộ đội tập kích Ngõa Khả đã phát triển thành trạng thái giằng co trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng bứt ra nữa, đối mặt loại tình huống này, ngay cả Kê Đạt cũng chỉ có thể trừng mắt than thở.
Cùng lúc đó, Tra Tra cũng bị bộ đội Ngõa Khả đánh lén. Ngõa Khả đem bộ đội át chủ bài trong tay hắn chia làm hai, chia làm hai đường phân biệt tập kích Tra Tra cùng Kê Đạt. Ai cũng không biết Ngõa Khả rốt cuộc đang có chủ ý gì, nhưng bị hắn dây dưa như vậy, Kê Đạt cùng Tra Tra cho dù muốn bứt ra chống đỡ liên quân ba nước cũng muốn ngừng mà không được.
Chiến tranh, rất bất đắc dĩ bị tiếp tục kéo dài.
Nhưng ai cũng không biết, lúc này Ngõa Khả đã chờ xuất phát, len lén từ phía sau chiến trường rời khỏi hang ổ của mình. Ngay cả các chiến sĩ ở tiền tuyến vì Ngõa Khả chiến đấu đẫm máu cũng không biết, bọn họ đã bị tướng quân của mình vô tình vứt bỏ.
Ở đại hậu phương cách xa chiến trường này, 11 đang nhanh chóng hướng về nơi ước định cùng Hoàng Hậu, Lãnh Dạ chạy đến. Cây cối, bụi cỏ hai bên hóa thành từng đường đứt đoạn mơ hồ không rõ nhanh chóng lùi về phía sau, 11 một đường chạy qua mang theo kình phong đem cỏ dại bên chân đều thổi ngã về phía hắn, thiếu chút nữa bị gió lốc mang theo nhổ tận gốc. Thẳng đến hắn chạy xa về sau, những này cỏ dại ương ngạnh mới kịch liệt lắc lư một hồi, mãi mới đứng im được.
Đúng lúc này, dư quang khóe mắt 11 bỗng dưng thoáng nhìn thấy ánh sáng xa xa bên trái, nếu lúc này đổi lại là người khác có lẽ sẽ không quá để ý, dù sao nơi này tiếp cận doanh trại của Ngõa Khả, cho dù hơn nửa đêm có người bật đèn pin đi qua cũng là chuyện bình thường. Nhưng 11 lại không nghĩ như vậy, trong khoảnh khắc chú ý tới ánh sáng chợt lóe lên, hắn đột nhiên ngừng lại trong lúc chạy nhanh, "Bộp" một tiếng, một cỗ kình phong mãnh liệt thổi tới sau lưng hắn, thổi đuôi tóc cùng góc áo bay thẳng về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận